Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2233: Đế Ấn quyết



Ninh Đạo Kỳ trên giang hồ xưng là Tán Nhân là chính đạo trung nguyên đệ nhất cao thủ, thực lực quyết không phải chỉ là hư danh.

Nhìn quyền kình bá đáo lao đến, Ninh Đạo Kỳ bàn tay nắm chặt, từ người bàng bạc kình khí từ cơ thể mà ra.

Tay phải ấn nhẹ trước ngực, tay trái hướng về trước phất ra, dường như một con đại bàng tấn công con mồi mà tới.

Hai người va chạm vào nhau.

“ Phanh!!!”

Trầm đục tiếng vang, kình khí tứ tung như cơn phong bạo nhấc lên.

“Phốc!”

Chỉ một quyền, Đế Thiên An vẫn bất vi sở động, nhưng Ninh Đạo Kỳ đả liên tục lùi về sau mười lăm bước, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.

Cao thấp liền phân ra qua một chiêu.

Ninh Đạo Kỳ là giang hồ đệ nhất cao thủ trong chính đạo, thực lực xếp trên Thiên Đao, đâu phải là ăn chay mới có được.

Chỉ một quyền có thể đem Ninh Đạo Kỳ đánh xuống hạ phong thụ thương, bọn họ ở đây người làm không được, cho dù là Thiên Đao cũng không thể.

“Đả các ngươi tự tìm đến, cần gì phải đợi đến 15 tháng 8 đây chứ” Đế Thiên An cười lên, hai tay nhanh chóng kết động.

Từng đạo tàn ảnh tung bay, mặc khác, năng lượng trong cơ thể cũng giống như hồng thủy theo kinh mạch của cánh tay tuôn ra.

“Khai Sơn Ấn.”

Tiếng quát hạ xuống, phía trên bàn tay Đế Thiên An nhất thời nảy lên quang mang cường liệt, mà theo quang mang hiện lên bàn tay bỗng nhiên đưa về phía trước.Thủ Ấn kỳ dị dưới ánh mặt trời tung bay để lại tàn ảnh, tản ra ba động khổng lồ khí tức.

"Phiên Hải Ấn."

Lại thêm một ấn khác ngưng hiện.

"Phúc Địa Ấn."

Tam ấn hình thành, ánh sáng rực rỡ trong lòng bàn tay như ẩn như hiện, năng lượng đáng sợ làm cho không gian không ngừng bạo liệt, xao động như vặn vẹo.

Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, tam ấn hình thành rồi lại chồng lên nhau uy lực đủ để làm nát bấy ngọn núi.

Đế Ấn Quyết, Tam Ấn chồng lên nhau.

"Đế Ấn Quyết" chính là một trong tuyệt học cao cấp của Cổ Tộc.

Uy nghiêm của "Năm ấn chồng lên nhau" được xưng có thể địch được Thiên giai đấu kỹ, mà Thiên giai đấu kỹ tại Đấu Phá chẳng khác nào một khảo Thiên Ngoại Vẫn Tinh khi Đế Thiên An dùng Rinnegane kéo xuống đại địa cả.

Tinh tầng thủ ấn hoa mỹ trổi nổi trong lòng bàn tay Đế Thiên An, năng lực uy áp cường hãn từ trong đó tràn ngập mà ra, làm cho khoảng không gian kịch liệt chấn động để cho người trên bong thuyền cảm nhận.

"Đi."

Đế Thiên An bấm tay gẩy nhẹ, khối tinh tầng thủ ấn đó rung lên, một tiếng động giống như phạm âm thâm trầm từ bên trong nó truyền ra, rất nhanh kéo theo một cái đuôi dài ngoằn, phá trường không dữ dội lướt đi, trong chớp mắt hung hăng va chạm với bàn tay to như tinh không kia.

Ninh Đạo Kỳ sắc mặt tái mét, mà nào chỉ hắn những kẻ đi cùng cảm nhận được sức mạnh hủy diệt đáng sợ truyền lại ai cũng kinh sợ lên.

Không cần phải nói, bọn họ biết rằng chỉ cần ngạnh kháng một ấn này, bọn họ chỉ có một kết quả, chết.

Bọn họ làm sao cam lòng chịu chết được, hợp lực ngạnh kháng.

Đứng trước sinh tử chi nguy, Ninh Đạo Kỳ thân thể hơi động, triển khai nổi lên vô thượng tuyệt học, hai tay hoành thả, đầu ngón tay tụ lại, hai tay tự hai con chim nhỏ, ở phía trước nháo đấu truy đuổi, ngươi nhào ta mổ, đấu cái không còn biết trời đâu đất đâu.

Đế Tâm đại sư trong tay thiền trượng hóa thành một đạo phích lịch điện quang, dung nạp tự thân nhất là viên mãn công lực, quán chú vào.

Đạo Tín, Trí Tuệ, Gia Tường cũng vận công toàn lực vận chuyển, gầy gò bàn tay lần lượt Phật môn tuyệt học Đạt Ma Thủ, Tâm Phật Chưởng, Khô Vinh Chỉ.

Tứ đại thánh tăng công lực nào có kém gì Ninh Đạo Kỳ.

Cộng thêm thầy trò Phạm Thanh Huệ cùng Sư Phi Huyền sử xuất ra bên người trường kiếm, kiếm khí thoát ly nghênh tiếp tam ấn chồng chất.

“ Oanh long long!!”

Cương mãnh kình khí giao thoa, sấm nhỏ vang vọng không dứt.

“ Phanh!!!!”

Con thuyền lớn có phần chao đảo, kình khí tứ tung ra rồi lặng yên xuống.

Bảy người lảo đảo lại lui về sau, khí huyết không thuận hơi thở dày nặng.

“ Mạnh quá” Trầm Lạc Nhạn con mắt say mê kinh thốt lên.

Bây giờ nàng đả rõ vì sao Đế Thiên An lại xem thường người trong thiên hạ, ngông cuồng tự đại như vậy rồi.

Bao nhiêu thành danh tiền bối võ lâm công kích, đều chỉ là gà đất chó sành mà thôi, trong nháy mắt đồ sát mấy chục kẻ danh chấn giang hồ.

Ninh Đạo Kỳ là thiên hạ đệ nhất nhân chính đạo, nhưng một quyền đở không nỗi, một ấn thi triển bảy người hợp sức cũng rơi xuống hạ phong, cường đại như vậy hắn có tư cách lẫn tiền vốn để cuồng ngạo.

“ Đây là võ công gì? quá mạnh mẻ” Đổng Thục Ny cùng đám nữ khác thốt hô lên, con mắt say mê nhìn võ kỹ mà Đế Thiên An thi triển ra.

“ Không tệ, mặc dù Bản Đế nương tay nhưng có thể ngạnh đở được tam ấn trong Đế Ấn Quyết quả là có chút bản lãnh, vậy để xem các ngươi làm được gì nữa” Đế Thiên An chậm rải bước đến, hai tay lại vung ra cong ngón tay khẻ búng.

Tam lưu đến nhất lưu cao thủ chém giết, đánh nhau chết sống hơn nhau chính là chân khí, chiêu thức hơn kém nhau; mà đến cảnh giới những người như Ninh Đạo Kỳ chém giết hơn nhau là ý cảnh, đại đạo cảm ngộ.

Tứ đại thánh tăng, Phạm Thanh Huệ, Ninh Đạo Kỳ, Sư Phi Huyên có thể so bì được với Đế Thiên An ư? không hề!

“ Đó.. đó” Độc Cô Phượng sợ run cà lăm nói, nàng cảm nhận được trên đầu mình truyền lại áp lực, ngước mắt nhìn một cái chấn kinh lên.

“ Nhiều.. nhiều như vậy” Vưu Sở Hồng, Trầm Lạc Nhạn, Thương Tú Phương, Vinh Kiều Kiều kinh sợ khi nhìn trăm thanh tím vàng ở bầu trời ngưng hiện, rồi phóng xuống bên dưới.

Ninh Đạo Kỳ biến sắc, thân ảnh dẫm nhẹ một cái nhảy ra khỏi thuyền lớn, hắn muốn thoát ly khỏi cái phạm vi công kích của kiếm trận.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới