Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2248: Huyết Đao lão tổ



Dương Châu thành ngày hôm nay cực kỳ náo nhiệt, so với ngày thường còn đông đúc hơn rất nhiều.

Từ sớm tinh mơ các thân ảnh trong thành đả vội vả thức dậy cùng đi đến một nơi, thậm chí có người từ mấy ngày trước đả có mặt ở nơi đó, phía tây ngoại thành Dương Châu.

Hôm nay là một ngày rất đặc biệc trong thành Dương Châu lẫn các lộ quần hùng, chính tà 2 phái.

Ngày 15 tháng 8, lôi đài do Đế Thiên An dựng lên đả bắt đầu.

Địa điểm là ngoại thành Dương Châu, một cái mảnh đất trống sức chứa đến mấy vạn người bình nguyên, chung quanh cây cối đều bị nhân lực phát quang rộng rãi.

Lôi đài là một cái hình vuông thạch đài với cạnh dài đến 100 mét, tại đài bên trên có một cái giá bày đủ tất cả các kiện vũ khí, tại một góc kề sát thạch đài đó là các rương thùng cất chứa vàng bạc tài bảo cùng khí giới.

“ Phanh”

Như diều đứt dây, một cái thân ảnh từ trên lôi đài văng mạnh về sau, tiếng xương cốt gảy nát trong không trung, gả đàn ông thân cao chưa đầy ba thước, tuổi trạc tứ tuần, vẻ mặt sắc sảo phun ra một ngụm máu, rồi ngả xuống trên nền đá,

Người này là hảo hán Giang Tây đi lại trên giang hồ có xưng hiệu Oải Sư, Lôi Mãnh thực lực không hề thấp là Tông Sư trung giai cao thủ.

“ Người tiếp theo”

Người đứng trên lôi đài, cũng là người đả bại Lôi Mãnh không phải là Đế Thiên An mà là một nữ tử nóng bóng tuyệt sắc.

Dáng người mảnh khảnh. Mái tóc vàng, lượn sóng được cắt ngắn, chỉ chạm đến vai gáy. Nó khá lộn xộn, mang lại một mái tóc nhọn hoắt.

Trong khi nó chủ yếu bị cuốn lại, một số tóc mái rủ xuống trán cô, cong ra khỏi mặt ở hai bên. Đôi mắt vàng của cô rủ xuống mép. Dấu hiệu đặc trưng dành cho thành viên gia đình Đế Thiên An nằm ở phía bên ngoài bắp chân trái của cô.

Hiếu chiến và ưa thích chiến đấu – Dimaria Yesta.

Cả người khoát lên màu vàng kim áo bó sát cơ thể, nóng bóng thể hình cùng với phương tây dung mạo, khí chất bức người như chiến thần tỏa ra, làm hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

“ Hay lắm, đẹp lắm”

Lời vừa dứt một cái bóng ảnh khác đả nhảy lên trên đài, tuổi tác già nua một đầu không một sợi tóc, mặc trên người tăng bào, là một cái lạt ma tay cầm lấy một cây đao sắc bén.

“ Là y, Huyết Đao lão tổ!!”

Có người nhận ra thốt lên, lập tức bên dưới truyền ra một tràng nghị luận sôi nổi kẻ mắng người chửi của hai phái Chính Tà.

“ Hắc hắc, thật xinh đẹp, thật xinh đẹp” Huyết Đao lão tổ ánh mắt tràn đầy dâm tà nhìn về nử tử xinh đẹp phía trước, lại đảo qua nhìn mấy nữ tử tuyệt đại phong hoa khác đang ngồi ở chổ những cái rương báu kia.

Những nữ nhân này đều là tuyệt sắc cả, nhìn một cái cũng để cho hắn ngứa ngáy câu lên dục hỏa rồi, quét một vòng ánh mắt hắn nhìn về nam tử duy nhất kia, lớn tiếng : “ lão phu thắng thị này, công tử có giữ lời”

Lôi đài đả mở nhưng người thượng lại không phải là Đế Thiên An, mà chính là nữ nhân vừa hạ đi Lôi Mãnh. Tuy Đế Thiên An không thượng nhưng chẳng khác nào là hắn lên cả, chỉ cần đả bại được cô gái thay y giao chiến, đều có thể lấy về phần thưởng mà y hứa hẹn.

Ban đầu nhiều kẻ tưởng bở, nối tiếp nhau nhảy lên, dù sao Đế Thiên An thanh danh quá vang dội, đến cả Thiên Đao Tống Khuyết còn bại trận, cấp độ như vậy chỉ có Đại Tông Sư mới có thể giải quyết được.

Nhưng một nử tử ngoại vực không có bao nhiêu danh tiếng lên đài, mặc dù biết Đế Thiên An dám để nàng lên đài võ công không thấp. Nhưng so với Đế Thiên An mà nói bọn họ lại có dũng tâm leo lên thượng đài cùng nữ nhân kia hơn.

Có điều kết quả ngoài sức tưởng tượng, nữ nhân ngoại vực kia đều dể dàng mạt sát.

“ Ngươi nếu thắng được ta, ta đáp ứng ngươi muốn gì ta đều cho, tại đây có thể lấy đi đồ ngươi thích, bao gồm cả ta, có điều ngươi có bản lảnh đó không?” Dimaria cất lời lên tiếng.

Huyết Đao lão tổ nghe xong, con mắt dâm tà nhìn thân thể nàng, nói : “ được lắm, được lắm, lảo ưa thích, đợi lảo đánh thắng thị hảo hảo thưởng thức”

Ngồi tại trong lòng Đế Thiên An, vóc người nhỏ nhắn Trữ Vinh Vinh nói : “ cái tên này đúng là không biết sống chết mà, dám chọc Dimaria tỷ”

Loan Loan, Âm Hậu đám người ở gần gật đầu, trong lòng đối với Huyết Đao lão tổ cái tên này bị tham dục kéo mờ mắt mà thương xót thay cho.

Dimaria cái nữ nhân này để cho bọn họ đau đầu không thôi, ngày đầu tiên nàng đến Dương Châu chính là lôi đám người ra đánh một trận, cơ hồ ai cũng bị nàng đánh cho thụ thương cả.

Đế Thiên An cười nói : “ cứ để cho nàng ấy chơi đùa”

Trữ Vinh Vinh chu miệng nói : “ đám tỷ muội đều đi náo nhiệt cả, ta không muốn ở cùng cái tên trăng hoa đại lừa gạt như chàng đâu”

“ Ha ha” Đế Thiên An cười lên, nói : “ ai bảo ta ưa thích Vinh Vinh chứ, mềm mềm nhỏ nhắn, cắn một cái”

“ Phi” Trữ Vinh Vinh thẹn thùng bấm hắn một cái eo.

Nàng ban đầu đối với thế giới này cực kỳ quan tâm, dù sao đây là một thế giới khác Đấu La đại lục, làm sao mà không hứng thú chứ. Có điều nàng muốn chạy đi cùng đám tỷ muội mình quan sát không thành, bị nam nhân mình giữ lại.

“ Vinh Vinh tỷ tỷ nói không sai à, công tử là một tên đại lừa gạt, người ta vậy mà còn tưởng công tử ấy thanh tâm quả dục chứ, động lòng phàm nữ” Loan Loan một bên rót rượu, cất lên mấy lời oán trách.

Theo nội thiên địa được câu thông, đám nữ nhân của Đế Thiên An tản phát khắp nơi, Dimaria cùng Trữ Vinh Vinh cùng đến Dương Châu, thông qua hai nữ Loan Loan cũng biết được nội tình của Đế Thiên An.

“ Ha ha” Đế Thiên An không một chút xấu hổ, nói : “ ta nhớ được, người nào đó lần đầu tiên phát hiện ta, hận không nhảy vào người ta được chứ”

“ Chán ghét” Loan Loan nhẹ mắng lấy, đem chung rượu cấp cho Đế Thiên An.

Trữ Vinh Vinh mắng lấy : “ cái tên sắc long, chỉ được cái lừa gạt nữ hài là giỏi, ngươi đúng là không muốn mặt mà, Long Đảo nữ tử còn chưa đủ ư?”

Đế Thiên An lên tiếng : “ không sao, ta nuôi các nàng ấy nổi mà, hơn nữa Đế giới bị tàn phá cần có nhân lực, nữ nhân ta chọn lại an tâm hơn nhiều”

Trữ Vinh Vinh cũng biết rõ tình cảnh của Đế Thiên An, với việc hắn có nhiều nữ nhân nàng cũng không quá nhiều phản ứng. Dù sao quản không được, đến cả các đại tỷ trong nhà cũng lười quản, để mặc cho hắn làm bậy.

Lúc này đây, Huyết Đao lão tổ tay mặt lão cầm huyết đao hươi ra phía trước chém vào mặt Dimaria.

Hắn tuy háo sắc nhưng vẫn biết rõ nữ nhân này thân thủ vô cùng tốt, mấy chục kẻ bị nàng đánh chết khi lên lôi đài, để hắn biết nữ nhân này không phải cái bình hoa, muốn thắng lợi lẫn ôm mỹ nhân không sử ra thủ đoạn là không được.

Dimaria đối mặt một đao chém đến, trường kiếm phương tây bên hông chém ra.

“ Đang!!!”

Huyết Đao vận kình ra tay mặt, cũng vung thanh huyết đao thành vòng tròn. Vòng đao vòng kiếm đụng nhau bật lên những tiếng choang choảng.

Tia lửa bắn tung tóe.

Huyết Đao lão tổ vung đao lại chém tới hai nhát, một mực tấn công bằng những chiêu số khủng khiếp, chứ không phòng thủ.

Nhưng mặc cho lảo chém bao nhiêu đao, Dimaria chỉ việc huy kiếm cản lại và bức lùi thế công của y.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.