Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2277: Minh tộc hiện thân



Thành Triều Ca trăm dặm ngoài.

Nơi này là một mảnh rộng lớn bừng bừng sinh cơ, ở một trận gió nhẹ thổi quét hạ, từng cây xanh tươi ướt át cỏ xanh đang theo gió khởi vũ.

Bốn phía là từng dãy núi cao che chắn, hoa tươi nở rộ một cách hoang dại khắp nơi, còn cả thanh âm nước chảy róc rách, tiếng côn trùng hoang thú thỉnh thoảng cất lên, nơi nơi đều là một mảnh sinh cơ dạt dào.

Không có bất luận cái gì dấu hiệu, nguyên bản sinh cơ bừng bừng trên mặt cỏ, đột nhiên xuất hiện ra đại lượng màu bạc quang điểm tụ tập.

Quang điểm nhanh như con gió hiện ra, hình tròn hình thái, như bọt biển tan biến phiêu bồng mà lên, tại xung quanh là những cổ tự huyền ảo.

Ở một mảnh thanh lãnh mông lung ngân quang hạ, một bóng hình, từ bên dưới hình tròn phát ra bàng bạch quang điểm chậm rãi thăng đi lên, sau đó rơi xuống xanh tươi trên cỏ.

Cho đến khi mũi chân đạp lên mặt cỏ, quang điểm cũng hoàn toàn tiêu tán như chưa từng tồn tại vậy.

Là một nữ tử, hơn nữa là một cái rất đẹp mỹ nữ.

Một đầu màu đen dà, thân xuyên màu đen bằng da váy dài, nửa người trên quần áo lộ ra nửa cái phần lưng, trước ngực đôi bồng đảo căng tròn để lộ thật sâu khe rãnh, từng đường cong chết người hiển lộ mà ra.

Đặc biệc nữ tử khuôn mặt cùng thường nhân không khác là bao, nhưng đồng tử lại là màu xám, môi sắc còn lại là u lam sắc, ở nữ tử một đầu nhu thuận màu đen tóc dài có thể rõ ràng nhìn đến như tinh linh thon dài lỗ tai.

“Màu xanh của đất, màu lam của trời. Nơi này chính là Nhân Gian sao!”

Như tinh linh mỹ lệ nữ tử nhắm chặt hai tròng mắt, cảm thụ được chung quanh từ từ thổi tới gió nhẹ, trong gió hỗn loạn hoa tươi hương thơm cùng cỏ xanh tươi mát làm nàng mê say, kia là sinh mệnh hơi thở.

Một thứ rất bình thường đối với những con người lẫn sinh vật sinh sống trên đại địa, nhưng với một kẻ như nàng mà nói đây là lần đầu tiên trong đời nàng được chứng kiến quang cảnh tươi đẹp thế này.

Từ trước đến giờ, nàng sinh sống ở một nơi không được nhìn thấy cảnh tượng xinh đẹp tràn đầy sinh mệnh khí tức như trước mắt.

Mà ở đó nơi nơi đều là một mảnh đen nhánh cùng lạnh băng, không có một tia ấm áp, cũng không có bất luận cái gì sinh cơ tồn tại, chỉ có lớn lớn bé bé màu đen nham thạch lẳng lặng mà nằm trên mặt đất.

Loại này địa phương quỷ quái, không có đồ ăn, không có nguồn nước, cái gì cũng không có, như vậy ác liệt sinh hoạt hoàn cảnh, căn bản không phải sống có thể đãi, chính là nơi mà nàng cũng các tộc nhân khác sinh sống- Địa Ngục Giới.

Không ai nguyện ý sinh sống ở cái chốn kia được, song 10 vạn năm trước Minh Tộc bại trận trước Thần Tộc, bị chính tay Thiên đuổi đến Địa Ngục Giới sinh sống vì sinh tồn bọn họ đành từ bỏ mặt đất màu mở mà sinh trưởng leo lắt ở Địa Ngục Giới.

Sinh hoạt địa phương lại là không thấy ánh mặt trời địa ngục giới, nơi đó là thuộc về linh hồn quy túc nơi, không có ánh mặt trời, cũng không có sinh cơ, khả năng cũng là vì nguyên nhân này, Minh Tộc làn da là một loại khác hẳn với Nhân tộc đó là màu xám nhạt.

Tự ý rời khỏi Địa Ngục Giới chính là chuyện cực kỳ nguy hiểm với bản thân nàng cũng như Minh tộc, bởi Thần tộc luôn nhìn chằm chằm vào, chỉ cần phát hiện ra liền bị Thần Tộc giết chết.

Lúc này, vang lên một tiếng bước chân nhỏ ở phía sau.

Phảng phất cảm nhận được cái gì, nữ tử chậm rãi mở hai tròng mắt, cũng không có phát động công kích lẫn phòng thủ gì, nhàn nhạt nói :“Ngươi như thế nào cũng tới?”

Chỉ thấy phía sau, một vị cùng nữ tử vẻ ngoài thập phần tương tự, có chăng nam tử cao lớn trên mặt đeo một tấm mặt nạ nửa hờ che đi phần nào dung mạo chậm rãi đã đi tới.

Cao lớn nam tử chậm rãi nói : “ Ngươi một mình đi tới Nhân Gian giới trinh thám. Ngươi không sợ sao?”

Nam tử tên là Tử Vong Nhãn Thần, tại Minh Tộc chính là Thập Tam Đại Tướng một trong, mà bên người nữ tử đồng dạng là một trong những Đại Tướng khác.

Tùy Phong Khởi Vũ đáp : “ đây là nhiệm vụ của Đại Nguyên Soái giao cho ta. Nhiệm vụ có khó khăn thế nào cũng khắc phục được”

Đến Nhân Gian giới thám thính chính là nhiệm vụ mà Tùy Phong Khởi Vũ nhận từ Minh Tộc -Đại Nguyên Soái mà Tử Vong Thần Nhãn bởi vì không yên tâm Tùy Phong Khởi Vũ, vì thế cũng theo sau mà đi.

11 năm trước Minh tộc xảy ra biến cố, Đại Nguyên Soái tiền nhiệm Trời Cao Biển Rộng bỏ mạng tại Thánh Hiền Điện đại trưởng lão Thần Nhãn của Thần Tộc, khiến cho Minh tộc chia năm xẻ bảy như rắn không đầu nhiều năm.

Trời Cao Biển Rộng chết là một tràn âm mưu của Thần tộc làm ra, Thần Nhãn bố trí một cái bẫy, lén lút bí mật gieo độc hoa Lê Minh vào cho Minh tộc, chỉ cần hít phải thứ phấn hoa nay Minh tộc thành viên liền bị căn bệnh Thạch Hóa, chờ đợi chỉ có thể là tử vong.

Chỉ cần mắc phải không ai có thể sống qua 10 thời gian.

Khi đó thê tử của Trời Cao Biển Rộng cũng nhiễm phải căn bệnh này, đệ đệ của y vì nóng lòng muốn cứu chị dâu mình, nên lén trốn khỏi Minh tộc đi lên đại địa, rồi dong thuyền ra biển khởi hành đến Thần Vực.

Bởi hắn nghe được một cái tin đồn đó là chỉ cần lấy được hoa Lê Minh ở Thần Vực liền có thể chữa được căn bệnh Thạch Hóa. Nhưng hắn cũng như nhiều người khác nào ngờ đây là một cái bẫy do Thần Nhãn bố trí, mục đích chính là để sát Minh tộc đệ nhất dũng sĩ Trời Cao Biển Rộng.

Mưu kế của Thần Nhãn thành công khi Trời Cao Biển Rộng nhận tin đệ đệ mình làm việc ngu ngốc như vậy. Cuối cùng sập bẫy, hy sinh mạng sống để cứu em trai mình thoát chết trước Thần Nhãn.

Cái chết của Trời Cao Biển Rộng làm Minh tộc trên dưới chỉnh thể được một thời gian lại phân ly, chịu Thạch Hóa căn bệnh tác quái. Lại có thêm nội đấu liên phiên, đây chính là cái kết mà Thần Nhãn muốn nhìn thấy nhất, và đạt đúng như ý nguyện.

Nhưng 11 năm sau Nghịch Thiên Nhi Hành từ sâu nhất trong Địa Ngục Giới đi ra, nơi cực hung cực hiểm lưu truyền một truyền thuyết tộc nhân Minh tộc. Hắn không chỉ thoát chết vượt qua muôn trùng nguy hiểm,còn học được một thân võ nghệ từ tổ tiên viễn cổ của mình.

Vĩnh Hằng Chi Dạ bại tướng dưới tay Thiên, tại 10 vạn năm trong Huyết Vụ Sâm Lâm kéo dài hơi tàn. Cho đến khi rời khỏi Nghịch Thiên Nhi Hành lấy sức một người đánh bại các lãnh chúa cát cử, thống nhất lại Minh tộc một lần nữa.

Tùy Phong Khởi Vũ, Thiết Huyết Vô Song, Tử Vong Nhãn Thần, Cùng Hung Cực Ác, Tung Hoành Thiên Hạ, Thương Bạch Đích Diện, Đại Thực Tứ Phương, Bất Văn Bất Vấn, Loạn Vũ Cuồng Đao, Tinh Tinh Hữu Lệ, Quỷ Mị Sâm Lâm, Hàn Phong Lẫm Lẫm, Mộc Vô Biểu Tình mỗi người kiệt ngạo bướng bĩnh khó thuần lại chịu quy thuận dưới trướng của Nghịch Thiên Nhi Hành.

Dưới sự thống lĩnh của Nghịch Thiên Nhi Hành, Minh tộc làm ra một chuyện đả nung nấu sắp mấy vạn năm trời chịu áp bức, bọn họ muốn vùng lên chống trả Thần tộc, muốn xé bỏ hiệp ước bất bình đẳng mà tổ tiên đả ký, muốn được đi lại sinh sống trên mảnh đất màu mở ở Nhân Gian giới.

Minh tộc muốn phản kháng, nhưng Nghịch Thiên Nhi Hành cũng không phải ngu ngốc chỉ bằng sức của Minh tộc tất nhiên không đủ lật đổ Thần Tộc, cho nên hắn cần những thế lực khác cùng chung chí hướng giống như Minh tộc.

Tùy Phong Khởi Vũ đi lên Nhân Gian giới là thám thính tình hình Nhân Gian Giới, tìm thêm đồng minh cho Minh tộc, tham dự vào việc lật đổ ách thống trị của Thần quyền suốt 10 vạn năm qua.

Tử Vong Thần Nhãn nghe xong Tùy Phong Khởi Vũ lời nói, tiếp lời : “ta biết, nhưng hai người cùng nhau hành động tổng so với một người còn tốt hơn”

Tùy Phong Khởi Vũ gật đầu.

Tử Vong Nhãn Thần cất lời : “Cách đó không xa giống như có một nhân loại nơi tụ cư, chúng ta có thể qua đi nhìn xem.”

“ Ukm!” Tùy Phong Khởi Vũ khẻ đáp, thân hình lại quỷ dị biến mất.

Tử Vong Nhãn Thần thấy đối phương biến mất, hắn cũng nhanh chóng rời đi theo.

Người Minh tộc ngoài tinh thông mệnh khí, lấy Linh Hồn dung nhập vào vũ khí phát huy uy lực cường đại ra, còn tinh thông không gian thuật. Có thể dể dàng di chuyển rút ngắn khoảng cách không gian trong thời gian ngắn.

Lúc này, Bắc Sơn hầm mỏ nơi.

Từ trên bầu trời thân hình Thái Cực phóng xuống mặt đất, ngay khi tiếp đất nhất lên một tràng khói bụi nhưng rất nhanh bị lắng xuống, thân hình hắn chậm rãi chân trần bước đi trên các hành lang gỗ.

Sự xuất hiện của hắn cũng làm cho một vài nô lệ lẫn binh sĩ trong Bắc Sơn hầm mỏ thấy được, một trong những kẻ đó nhanh chóng hướng về Lý Tịnh thư phòng mà bẩm báo lấy.

Quỷ Mộc đến Bắc Sơn chủ yếu là ra mặt cho Cơ Xảo học Luyện Khí thuật, đả Lý Tịnh đáp ứng con nuôi mình. Hắn cũng nhanh rời khỏi thư phòng tiến đến một cái gian phòng được chuẩn bị khác, lựa chọn né tránh đi gặp Thái Cực.

Dù sao trận chiến 4 năm trước để hắn địa vị suy giảm, các Đại Thần khác coi thường trong đó có Thái Cực. Bây giờ trên cơ thể hắn dùng cơ thể của phàm nhân, Thái Cực nếu nhìn thấy không châm chọc hắn mới lạ, cho nên lấy cớ mà tránh.

Cái hắn hiếu kỳ đó là Thái Cực vì sao lại đến Bắc Sơn. Dù sau cái nơi này trong mắt Thần tộc là dơ bẩn, thường thường là tiểu thần mỗi năm đến 1 lần tiếp nhận Huyết Thạch mà thôi.

“ Ha ha” Lý Tịnh cười lên hai tiếng khi nhìn thấy Thái Cực đi lên cầu thang xuất hiện trước mắt mình, hai tay chắp lại, khẻ cúi người nói : “ thật là ngoài sức tưởng tượng, cùng lúc có hai vị Đại Thần giá đáo. Đây đúng là vinh hạnh cho Bắc Sơn khoáng trưởng”

Thái Cực nghe xong có chút kinh ngạc, hỏi : “ ngoài ta ra, còn có vị Đại Thần nào khác ở nơi đây sao?”

“ Đúng vậy! Quỷ Mộc đại thần của Ôn Bộ cũng mới đến. Còn mang theo..”

Không đợi Lý Tịnh nói hết, Thái Cực xua tay cắt ngang : “được rồi! được rồi! vừa hay đở cho ta bao nhiêu rắc rối”

Thái Cực xoay người, hạ lệnh : “ ngươi nói với Quỷ Mộc bảo hắn lưu ý đến tình hình của khoáng trường. Nếu như có phát hiện ra điều gì, lập tức báo cho Đại Tế Sư Tâm Nguyệt Quy”

Nhìn Thái Cực đằng không bay đi, Lý Tịnh chắp tay cung tiễn : “ xin tuân theo chỉ lệnh của Đại Thần”

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới