Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2371: Nghịch Thiên Nhi Hành chết trận



Rồng có vảy ngược, Bạch Long chính là nghịch lân của Thiên, bây giờ Kết Tinh Sơn bị kẻ khác giới đi, chỉ vì nhất thời sai lầm mà 10 vạn năm thời gian mưu hoa có thể bị hủy đi trong chốc lát, hắn cần phải sửa chữa lại sai lầm của mình.

Giống như trước đây hắn từng làm, dùng sức mạnh của mình mà đoạt lấy thứ hắn muốn, hủy diệt những kẻ phản nghịch đặt chân lên Thần Lãnh, từ bọn họ lấy lại Kết Tinh Sơn.

“ Vậy, ta trước giết ngươi đầu tiên!!” Thiên sát ý nồng đậm không chút dữ lại, giờ khắc này hắn tung ra chân chính thực lực của mình, thân hình trên không lao xuống mục tiêu đầu tiên.

“ Mạnh quá!!” Nghịch Thiên Nhi Hành cảm nhận rõ rệt được sức mạnh áp đảo từ Thiên đè nén lên, Vô Sắc Giới Thần Lực bao trùm toàn thân khiến hắn bị đè lún, mặt đất dưới chân thi nhau vớ nát.

“ Phá cho ta!!” Nghịch Thiên Nhi Hành gầm lớn mà quát, bùng nổ sức mạnh của mình, nâng đao nghênh đón Thiên lao đến.

“ Ám Dạ Hung Quang!!!”

Đao khí rợp trời mà xuất, Nghịch Thiên Nhi Hành nâng đao mà lên, hắn là chiến sĩ của Minh tộc, khi đến đây hắn đả chọn tử chiến, cho nên quyết không có chuyện hắn sẽ rút lui được.

“ Ầm ầm ầm ầm”

Toái vỡ thanh âm không ngừng vang lên, ngàn vạn đao thế nhưng tụ thành những thanh Vĩnh Hằng Chi Dạ cở lớn, tuy phá được Vô Sắc Tường của Thiên, nhưng đều bị hai đầu hắc long trên người hắn đáh bể nát.

Hai đầu hắc long tại không trung uốn lượn, miệng rồng dử tợn xuất ra, liên tục công kích đánh vở hết công kích ập đến, vây ép lấy Nghịch Thiên Nhi Hành, uy áp khổng lồ từ trên không đè nén mà giáng xuống.

“ Ầm !! Ầm!!”

Hai cái hố lớn sinh ran gay tại chổ Nghịch Thiên Nhi Hành, khói bụi bốc lên ngay sau đó, nhưng tại cái hố đó đả không còn Minh tộc Đại Nguyên Soái thân ảnh.

Nghịch Thiên Nhi Hành đả sớm dùng Độn Không thuật dịch chuyển di, thân hình hắn đả hiện ra phía sau Thiên, Vĩnh Hằng Chi Dạ chém mạnh.

“ Bang!!”

Một tiếng thanh thúy ngân vang trong u ám không gian, hầu như đồng thời một cái thanh âm khác lại vang lên ngay sau.

“ Phập!!”

Bén nhọn thanh âm tiếng kim loại xuyên thủng qua da thịt, máu huyết tuôn ra xối xả trong sắc trời u ám.

“ Đại Nguyên Soái!!!!”

“ Nghịch Thiên Nhi Hành!!!”

“ A Mãn!!!”

“ Không!!! Đại Nguyên Soái!!”

Đám chiến sĩ Minh tộc cùng Đại Tướng giật mình kinh hô lên, đôi mắt mở lớn thần sắc thương tiếc đau buồn, không tin tưởng được khi thấy thân ảnh quen thuộc thống lĩnh Minh tộc chiến sĩ, Nghịch Thiên Nhi Hành bị Huyết Mâu xỏ xuyên qua cơ thể.

Nghịch Thiên Nhi Hành tuy có Độn Không Thuật diệu dụng, đả đạt đến cảnh giới Phá Cực cao nhất trong việc sử dụng sức mạnh linh hồn hòa hợp cùng binh khí, nhưng Thiên cấp bậc lại vượt xa hắn.

Cho dù một đao mạnh nhất hắn dùng ra cũng không cách nào tổn thương được cơ thể Thiên, như trước đây bị Vô Sắc Giới Thần Lực cản lại. Một kích không thành để rồi bị Huyết Mâu xỏ xuyên lồng ngực, đính ở không trung.

“ Khặc khặc!!” Nghịch Thiên Nhi Hành máu tươi tuôn ra, đau đớn truyền lại cơ thể để cho hắn muốn ngất đi.

Hắn muốn thoát đi nhưng không thể, Vô Sắc Giới Thần Lực đả bao vây tứ phía làm một cái nhà lao vây nhốt hắn.

“ Vù vù!!”

Hai đầu song long từ bên dưới lại di chuyển trở về bên cạnh Thiên, sau đó một trong hai đem siết chặt thân hình của hắn.

“ Phừng!!!”

Một quả cầu hỏa diễm nồng đậm từ Mộng Cầm phát ra, thân hình nàng lao đến Thiên công kích, muốn cứu trợ cho Nghịch Thiên Nhi Hành.

“ Ahhh!!” Nghịch Thiên Nhi Hành không nhịn được phải hét lên thống khổ, các xương cốt bị bẻ gãy hoàn toàn dưới hắc long siết chặt, lại thêm vai cùng cánh tay bị hai cái miệng rồng cắn sâu.

Thiên quát lớn : “ Chết đi!!”

“ XOẠT!!!”

Hai đầu song long không một chút nhân nhượng, đem cơ thể Nghịch Thiên Nhi Hành xé đứt, máu tươi xối xả bắn tung trong không gian. Cộng thêm Huyết Mâu thân thể của hắn bị chia thành từng mảnh lớn nhỏ, rơi xuống mặt đất.

“ Đại Nguyên Soái!!” vô số chiến sĩ Minh tộc nhìn thấy một màn này mà đau thương.

Những đại tướng Minh tộc khi thấy Đại Nguyên Soái của mình rơi vào thảm cảnh muốn thúc dục Độn Không thuật rút ngắn khoảng cách ứng cứu. Nhưng đám Đại Thần nào cho bọn họ cơ hội, hơn nữa khoảng cách lại xa cho dù có người đến được cũng bị Vô Sắc Giới Tường cản lại.

“ Đến giới hạn rồi ư?” Nghịch Thiên Nhi Hành cảm nhận sinh cơ trôi đi, còn sót lại sinh mệnh mà nói, ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ lẫn không cam tâm, hắn đả cố gắng đến như thế rồi vẫn không cách nào, Thiên quá cường đại.

Tầm mắt lại đảo theo nữa thân hình bị phân tách, để cho Nghịch Thiên Nhi Hành thấy được bên dưới mặt đất, rất nhiều chiến sĩ Minh tộc lần các Đại Tướng và cả chiến sĩ Thần tộc nhìn thấy mình.

“ Đúng rồi! ta dù chết vãn còn bọn họ người kế thừa ta vẫn còn. Tuy ta không phải là người kiệt xuất nhất nhưng ta là người bắt đầu, thế giới mà ta mong muốn nhìn thấy phải nhờ các ngươi rồi!” Nghịch Thiên Nhi Hành đại não loạn nghĩ, cuối cùng dùng còn lại khí lực của mình, trước khi sinh mệnh trôi qua lớn tiếng.

“ Các huynh đệ của ta! bây giờ không phải lúc vì ta mà rơi lệ, mà các ngươi sẽ vì ta và các huynh đệ khác nằm xuống mà tiến lên phía trước. Cuối cùng chúng ta sẽ gặp nhau ở một điểm nào đó!”

Thanh âm của Nghịch Thiên Nhi Hành truyền đi, rơi vào tay các chiến sĩ Minh tộc cùng Đại Tướng, bọn họ sững sờ trong giây lát, rồi từ bi thương đem tay lau đi nước mắt của mình, xốc lại sĩ khí của mình.

“Minh tộc người không ham sống sợ chết! huynh đệ chúng ta vì Đại Nguyên Soái cùng các huynh đệ ngả xuống báo thù”

“ Đại Nguyên Soái nếu đả hy sinh, thì ta cũng không cầu một mình sống! Bởi vì chúng ta là huynh đệ”

“ Nghịch Thiên Nhi Hành tiểu tử, lảo tử đây sẻ thay phần của ngươi, Thiên lảo tử đến đây!!”

“ Ta cho dù có bỏ mạng! cũng phải báo thù cho huynh đệ của mình!!”

“ Các huynh đệ, chỉ có Minh tộc chiến tử không có Minh tộc hèn nhát!!”

“ Huynh đệ của ta, ngươi lại đi trước ta rồi!”

“ Nghịch Thiên Nhi Hành không phải ngươi nói cùng ta chiến đấu ư! Thiết Huyết Vô Song ta còn chưa chết, làm sao ngươi lại chết rồi!! Thiên! lảo tử đến đây!!”

“ Giết!!!”

“ Lên!!!”

“ Ya!!!”

Những lời của Nghịch Thiên Nhi Hành làm cho Minh tộc sỉ khí càng đẩy lên cao tột cùng, cho dù là Thiên phô bày ra áp đảo thực lực đi nữa cũng khiến cho các chiến sĩ Minh tộc thắp lên dũng khí.

Sinh mạng đả dần đi đến điểm cuối, giờ phút này đại nảo của Nghịch Thiên Nhi Hành không có nghĩ đến Minh tộc, không nghĩ đến thế giới mà hắn hướng đến, không nghĩ đến sẽ thế nào khi hắn chết đi, mà chỉ nghĩ đến một cái thân ảnh.

Một cái nữ tử mà hắn đem lòng yêu thương- Tùy Phong Khởi Vũ.

“ A Mãn!!” Tùy Phong Khởi Vũ sớm đả không còn tham dự vào chiến đấu cùng Huyền Phong Thánh Vương nữa, mà khi thấy Nghịch Thiên Nhi Hành thảm cảnh, không ngừng dùng Độn Không thuật rút ngắn khoảng cách.

Nhưng nàng đả muộn, khi đuổi đến nơi chỉ có thể tiếp được nữa tấm thân trên đang rơi xuống của Nghịch Thiên Nhi Hành.

Sinh mệnh dần đi đến chung kết, Nghịch Thiên Nhi Hành cũng không ngờ được giây phút cuối còn gặp được người con gái mình yêu, khàn khàn nói : “A Vũ muội từng hỏi ta, ngoài công việc thì còn có thể nói về cái gì, ta có một chuyện cứ để tâm mãi, mà chưa nói cho muội mãi”

“A Mãn!!” Tùy Phong Khởi Vũ con mắt sưng đỏ, bất tri bất giác nước mắt đả ngấn ra

“Ta yêu muội từ lâu lắm rồi! ta không có tương lai, cho nên sợ nói thẳng ra, ta thật ngu ngốc mà! Tạm biệc muội, A Vũ muội phải sống hạnh phúc thay cho ta”

Nhìn Nghịch Thiên Nhi Hành đả khí tuyệt bỏ mình, Tùy Phong Khởi Vũ cả người chết lặng đi. Tâm tình của nàng lúc này như chết lặng đi.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới