Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2446: Cấp cho Vạn Vật Mẫu Khí Căn



Một tiếng sau, nội thiên địa bên trong.

Nơi này, áp lực như núi, mây đen cuồn cuộn, có hai loại khí huyền hoàng, dường như chỉ cần một tia huyền hoàng thôi cũng có thể đập tan một dãy núi, áp lực khiến người ta không hít thở nổi.

"Trời ạ, toàn là Huyền Hoàng Nhị Khí, sao có thể nhiều như vậy chứ!"

"Đây chính là thánh vật để tế luyện "Khí"!"

"Ngươi đang nói lung tung cái gì đấy!"

"Ta nói đây chính là tinh khí vô cùng hiếm có mà thiên địa tạo ra, nó là Thánh vật để tế luyện "Khí", bao nhiêu tu sĩ cường đại mơ ước đi tìm cả đời, cũng không thể nào đạt được một ít, vậy mà ở đây lại có nhiều như vậy!"

"Bình thường tuyệt đỉnh cường giả cực khổ tìm kiếm, vậy mà đâu có thu hoạch được, đại nhân sao lại cho tên nhân loại kia chứ? Thật là không cách nào hiểu nổi”

“ Mấy tên nhân loại đó vận may cứt chó gì lại được đại nhân chiếu cố”

"Trời ạ, là huyền hoàng căn nguyên, là chỗ tinh hoa của nó!Đây chính là tinh hoa của mẫu khí trong truyền thuyết, tinh túy của Huyền Hoàng, trăm ngàn năm cũng khó gặp một lần, nếu không thu được nó thì người và thần đều căm phẫn!"

Nhốn nháo thanh âm phát lên không ngừng ở tòa đại điện này, Yêu tộc tu sĩ không ngừng lên tiếng, tràn đầy đố kỵ lẫn hâm mộ nhìn về hai mươi lăm cái thân ảnh nhân loại đang hút lấy Huyền Hoàng nhị khí.

Huyền Hoàng khí vốn đã trân quý, cành làm đám Yêu tộc đỏ mắt hơn chính là Vạn Vật Mẫu Khí Căn.

Vạn Vật Mẫu Khí Căn loại đồ vật này, là Thiên Địa mới bắt đầu tinh hoa Huyền Hoàng ngưng kết mà thành, số lượng thiếu đáng thương, sớm đã khô kiệt, là tuyệt đỉnh cường giả yêu nhất, luyện khí chi Vô Thượng của quý.

Nếu nói Huyền Hoàng chi khí thượng có thể bị Tuyệt Thế cường giả tìm được vài sợi, nhưng Vạn Vật Mẫu Khí Căn tắc không người có thể tìm được, bởi vì trải qua ngàn vạn năm, loại này trân quý Thần Liêu sớm đã hao hết, nhưng không thể tưởng được ở nơi này lại còn lấy.

Mà Đế Thiên An có được chính là lấy từ Ngoan Nhân Đại Đế lấy được một nữa, sau khi cùng Niếp Niếp trò chuyện liền nhận lấy chuyển giao cho Diệp Phàm, ở trong nội thiên địa của hắn liền bị áp chế cùng các tầng không gian gia cường, cho nên không có bạo động.

"Răng rắc "

Âm thanh vỡ vụn truyền tới, Huyền Hoàng nhị khí bên trong, Diệp Phàm đã sớm lấy ra Thành Tiên Đỉnh mảnh vở, thông qua đó hấp thu được một bộ phận Huyền Hoàng Nhị Khí, có thể nói nó chỉ mới "Lướt qua liền thôi" ngay, những tinh túy còn lại bay múa xung quang Khối Lục Đồng, bám vào cái Đỉnh bị vỡ.

Diệp Phàm vừa mừng vừa lo, Khối Lục Đồng lướt qua một cái đã bắt được Vạn Vật Mẫu Khí Căn, nhưng cái Đỉnh mà hắn khổ tâm rèn luyện thì vỡ tan tành mây khói.

Khi khối Lục Đồng bay trở lại, Diệp Phàm có chút sợ hãi, cái Huyền Hoàng Nhị Khí này quá đáng sợ, chỉ có 1 tia nhỏ cũng có thể đập vụn một quả núi, như vậy thì Huyền Hoàng tinh túy sẽ còn kinh khủng hơn nhiều, một khi mà nó chui vào Luân Hải, thì chẳng phải mình sẽ lập tức vỡ vụn hay sao.

Nhưng mà có sợ thì có thể trốn tránh ư, loáng một cái, khối Lục Đồng đã bay vào trong Khổ Hải, chìm vào trong Thần Lực Nguyên Tuyền, tất cả sóng êm gió lặng, chẳng có chuyện gì không tốt xảy ra cả, điều này làm cho hắn yên tâm lại.

Lúc này, ở phía trên đang bị chấn động ầm ầm, Huyền Hoàng Nhị Khí đã bị lấy đi, mây tan sương tán, trên bầu trời lại xuất hiện ánh sáng, có thể thấy được vài tia nắng ửng hồng.

Diệp Phàm cảm thấy đã đủ liền đi ra, mà theo hắn đi ra những kẻ khác cũng bị trảo ra bên ngoài..

"Nhiều Huyền Hoàng Nhị Khí như vậy, mà không lấy được chút nào, thì thật đúng là không cam lòng chút nào..." Cơ Tử Nguyệt không cam lòng kêu lên, trông nàng giống một đứa trẻ tham tiền vô cùng, không còn như trước lo sợ hoang mang khi bị người nào đó bắt giữ lại.

“ Đến các ngươi! trừ Huyền Hoàng Mẫu Khí ra các ngươi có thể hút lấy” Đế Thiên An đem Huyền Hoàng Mẫu Khí và Huyền Hoàng Mẫu Khí Căn dời qua nội thế giới hoàn mỹ, ở bên trong đó nó sẽ lớn mạnh thêm.

“ Cảm tạ Đại Nhân” đám tu sĩ Yêu tộc nghe được vội hô, gấp gáp tiến đến biển mây nhị khí kia mà hấp lấy hấp để.

“ Không tệ đã đạt đến Mệnh Tuyền cảnh” Đế Thiên An hướng Diệp Phàm nói

Diệp Phàm bình tĩnh đáp : “ đều là nhờ ngài tài bồi”

“ Chớ cao hứng, ngươi có biết vì sao Hoang Cổ Thánh Thể khó mà đại thành, ngày nay xưng là phế thể không?” Đế Thiên An chậm nói.

“ Hoang Cổ Thánh Thể, thì ra tiểu mao hài này là Hoang Cổ Thánh Thể” Cơ Tử Nguyệt một bên nghe thầm nói.

Diệp Phàm lắc đầu, thành khẩn : “ mong tiền bối chỉ điểm”

“Càng là cường đại thể chất, trong quá trình tu luyện hao phí tài nguyên thì càng đáng sợ! Mà Hoang Cổ Thánh Thể so với bất luận thể chất nào càng tiêu hao nhiều” Đế Thiên An chậm giải thích.

Diệp Phàm nghe hiểu ra, vấn đề này hắn đã trải nghiệm, cùng là Luân Hải cảnh nhưng hắn so với đấm đồng học mình ngốn tài nguyên gấp trăm lần.

“Theo mức độ năng lượng tiêu tụ, ta phán đoán, Luân Hải bí cảnh tu hành hao phí tài nguyên gấp trăm lần tu sĩ thường. Đến Đạo Cung bí cảnh lại khác, một trọng 100 cân nguyên, nhị trọng 1000, tam trọng 1 vạn, tú trọng 10 vạn, ngủ trọng 100 vạn. Đột phá cần nhẹ nhẹ cũng 1 triệu cân nguyên”

Đám người nghe được cũng bị con số cho hù dọa.

“ Cho nên ngài lấy nguyên là vì Diệp Phàm” Nhan Như Ngọc lúc này hiểu ra vì sao Đế Thiên An không có giết tu sĩ Nhân tộc, còn yêu cầu nguyên đền bù.

Năm tháng trôi qua, có mấy người đã phát hiện được người mang thể chất Thánh thể Hoang Cổ, nên bí mật bồi dưỡng, nhưng sau đó lại phát hiện rằng rất khó để cho một Thánh thể mở được Khổ Hải. Sau nhiều lần cố gắng, cuối cùng họ cũng nghĩ được biện pháp khắc phục được khó khăn này, và phát hiện được thành tựu lúc tu hành của Thánh thể quả thật rất kinh người.

Một khi Thánh thể Hoang Cổ có thể tu hành được rồi, chỉ cần có linh dược vô tận là tu vi người mang thể chất này sẽ tăng lên rất nhanh, có được chiến lực không thể tưởng tượng được.

Các đại Thánh Chủ lúc trẻ đã từng hi vọng tương lai mình sẽ nhờ được bóng lưng thể chất đặc biệt này. Nhưng mỗi khi Thánh thể cần tiến lên thêm một bước thì số lượng tài nguyên cần cũng thật kinh người, dù là Thánh Địa cũng không thừa nhận nổi.

Từng có một Thánh địa tốn hao trăm vạn cân nguyên để bồi dưỡng một Thánh thể Hoang Cổ đến cảnh giới thứ năm Đạo Cung, nhưng một Thánh Địa có tài nguyên phong phú như họ đến đó cũng không chịu nổi được nữa.

Dựa theo những gì họ đã suy đoán, nếu muốn một Thánh thể tiến vào cảnh giới đại viên mãn tầng thứ năm bí cảnh Đạo Cung, rồi đột phá vào bí cảnh Tứ Cực thì cần ít nhất đến ngàn vạn cân nguyên, đây là một con số làm cho các đại Thánh Địa phải lắc đầu buông tha. Huống chi, không có ai biết sau khi tiến vào bí cảnh Tứ Cực thì loại thể chất này sẽ còn gặp khó khăn gì trong lúc tu hành hay không.

Vì vậy, một vài môn phái thực lực thâm hậu chút ít cũng biết được một điều: Thánh thể Hoang Cổ chỉ có thể dừng lại tại cảnh giới thứ năm bí cảnh Đạo Cung, không thể nào vượt qua được cái "kênh trời Hoang Cổ" đó được.

Phóng mắt nhìn cả thế gian này, cho dù là một Thánh Địa thì cũng không thể nào lấy ra được ngàn vạn cân nguyên, đây là một con số làm cho người ta phải tuyệt vọng.

Liên tiếp nhiều đại Thánh Địa thất bại, bọn họ kết luận rằng thời đại của Thánh thể Hoang Cổ đã suy tàn, không thể nào làm tái hiện lại tư thế vô địch năm xưa, mãi mãi không quật khởi được nữa.

Từ đó về sau, hầu hết mọi môn phái trên thế gian đều biết Thánh thể Hoang Cổ đã trở thành một phế thể, dù có tốn nhiều thời gian và tài nguyên để bồi dưỡng, những người mang thể chất này cuối cùng chỉ dừng bước ở bí cảnh Đạo Cung, bọn họ căn bản không tiến vào bí cảnh Tứ Cực được.

Trừ khi là mấy đại Thánh Địa điên hết lên, liên thủ với nhau bồi dưỡng một Thánh thể, cung cấp ngàn vạn cân nguyên cho người này, có lẽ đây là cách duy nhất để giúp loại thể chất này phá vỡ được lời nguyền giam cầm.

Nhưng mà đây là điều không thể nào xảy ra được, bởi vì nhiều tài nguyên như vậy đã đủ bồi dưỡng được rất nhiều đại cao thủ, không cần phải làm như vậy để giúp một người, rất có thể kết quả cuối cùng là cái được không bù đắp đủ cái mất.

Về việc sau khi tiến vào bí cảnh Tứ Cực, con đường tu hành của Thánh thể Hoang Cổ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào thì các đại Thánh Địa cũng không biết được, bởi vì từ trước đến nay chưa có Thánh Địa nào thực hiện được tới đó.

Mà bây giờ Yêu tộc Thánh Nhân lại muốn dùng tài nguyên khổng lồ thu được từ các Thánh địa lẫn thế gia kia, muốn tài bồi cho Hoang Cổ Thánh Thể. Việc này dừng nói là Cơ Tử Nguyệt, đám đồng học bên cạnh lẫn Yêu tộc tu sĩ hâm mộ lẫn đố kỵ vô cùng.

“ Ân” Đế Thiên An gật đầu, sau đó từ nội thế giới lấy ra vài khỏa trái cây.

“ Đây...” Nhan Như Ngọc, Cơ Tử Nguyệt, Bàng Bác, Liễu Y Y nhìn mấy khỏa trái cây như trứng gà xuất hiện trước người liền kinh hô, bọn họ nhận ra loại trái cây này.

“Bất Tử Thần Dược” Cơ Tử Nguyệt biết hàng hô lên.

Đế Thiên An nói : “ là Thần Tằm Bất Tử Dược bị chia làm chín gốc được trồng ở Hoang Cổ Cấm Địa, ngươi trước đã ăn hai khỏa, bảy khỏa còn lại cất giữ, đợi cảnh giới càng cao thì hãy dùng, này là của riêng ngươi, nhớ kỹ”

“ Vâng! Cảm tạ tiền bối” Diệp Phàm có đồ tốt ngu gì không nhận, liền thu.

Cơ Tử Nguyệt hâm mộ thấy rõ, thầm nói : “ Tên tiểu tử này đúng là vận may tám đời mà, người thường một khỏa Thần Dược cũng không có, hắn lại có thể được chín quả”

Không chỉ nàng, mà những đồng học khác nhìn thấy cũng đỏ mắt ghen tỵ.

“ Vạn Vật Mẫu Khí Căn có thể sản sinh không ngừng huyền hoàng khí, song ngươi ngự khí còn chưa được, đây là Ngự Khí Quyết, học lấy” Đế Thiên Ann lấy ra một cái ngọc giản cấp cho Diệp Phàm.

Diệp Phàm liền đem thần thức thả vào ngọc giản, tìm hiểu một phen, lập tức phát hiện, nguyên bản khó khống chế Huyền Hoàng Mẫu Khí, lập tức có thể hơi khống chế một chút.

“Thật là lợi hại, chỉ cần ta tiếp tục tu luyện xuống, chắc chắn có thể triệt để đem Huyền Hoàng Mẫu Khí Căn hoàn toàn khống chế lại!” Diệp Phàm trong lòng kinh hỉ vô cùng.

“Nha đầu ngươi muốn học cũng như muốn vào Tàng Thư Tháp, đem Hư Không Cổ Kinh nhà các ngươi viết ra đưa cho hắn”

Càng nghe, đám người lại càng chua, đãi ngộ cũng quá tốt đi. Ở đây chỉ có Diệp Phàm là nhận được tốt nhất chiếu cố, bọn họ chỉ hấp thụ được Huyền Hoàng khí mà hắn lại chính là Huyền Hoàng Mẫu Khí Căn, bây giờ còn qua một tầng lấy được Hư Không Cổ Kinh của Cơ gia.

“ Tiền bối, tên tiểu tử này rốt cục có thân phận gì, ngài chiếu cố hắn nhiều như vậy chứ, Tử Nguyệt thiên tư còn hơn hắn nha, người phân cho ta một ít đảm bảo vượt qua hắn à” Cơ Như Nguyệt ở phía sau ân cần đấm lưng, dò hỏi lấy.

Cường giả này là Yêu tộc, nếu bồi dưỡng Nhan Như Ngọc hoặc Yêu tộc còn có thể lý giải, nhưng lại là Nhân tộc một tên tu sĩ còn chưa đạt Tứ Cực cảnh. Mỗi thứ đều trân quý đến Thánh Nhân cũng tâm động à.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.