Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2461: Thần Nguyên xuất thế



Chọn đá xong, cũng là thời điểm quan trọng cũng là để người ngóng trông nhất, chính là giải thạch.

“ Không cần!” Đế Thiên An khoát tay ngăn lại đám lão già kia có ý định giúp cắt thạch, trực tiếp cách không hấp khỏa tảng đá đến.

"Răng rắc..."

Khối Long Thủ Thạch bị lực đạo chấn nát, dưới lực đạo khống chế siêu phàm của Đế Thiên An, từng mảnh đá vở ra như bọt biển tiêu tán, bên trong là một đoàn long khí ngưng tụ hình dạng rồng, dưới hắn khống chế có xu thế phá vớ ngọc châu bị gia cố.

“ Ong...!”

Một tiếng vang như tiếng long ngâm trên chín tầng trời, vang vọng bên tai mọi người, một chút khí tức thần bí lan tràn ra.

“Long khí, vọt ra long khí rồi!- Đây là... Long Châu?”

“Đúng vậy! Cực kỳ giống Long Châu, là báu vật của thiên địa sinh dưỡng ra.”

“Bên trong rất có thể có Chân Long, đây là thiên địa giao thái mà sinh ra!”

Một cổ khí tức cường đại vọt ra, là từ một khỏa thạch châu tản ra.

"Keng keng!"

Khối tảng đá thứ hai cũng bị Đế Thiên An giải trừ, cách không vận lực đánh nát, khối đá Tiên Âm Thạch bên ngoài bị phá vở, bụi đá tan biến đi để lộ một cái ngọc kiển, chỉ lớn bằng một nắm tay, tỏa ánh sáng trong suốt, không biết bên trong ẩn chứa cái gì.

"Kengkeng..."

Tiên nhạc vang lên, sáng rọi đẹp mắt. tại trung tâm hiện trường sáng lên một mảnh rực rỡ, khiến tâm linh mọi người lay động, dường như có một lực lượng ma tính gì đó khiến mọi người rơi vào trầm luân.

Sau khi ngọc kiển xé ra, lộ ra một vật, bắn ra hào quang chín màu mờ ảo, chỉ lớn bằng quả trứng gà, rất tròn trĩnh, mặt trên có chín lỗ, gió thổi vào mới ngân vang.

Loại nhạc thanh này cực kỳ thần diệu, làm cho người ta không kìm nổi mê say, rất muốn chộp lấy vào tay cẩn thận lắng nghe. có một loại lực lượng gần như yêu tính.

Cả vật thể nó trong suốt, lộ ra chín màu sắc, dị thường xinh đẹp sáng lạn, giống như báu vật quý báu nhất thế gian.

Ở trung tâm đảo nhỏ, Cơ gia lão nhânlắc lắc đầu, nói: “Đáng tiếc! Sinh lầm ở chốn phàm trần!”

“Tiền bối! Xin hỏi đây là cái gì?”

Rất nhiều người hỏi, hoàn toàn không biết là cái gì, dù là những lão nhân kia cũng đều không biết, dồn ánh mắt nhìn về phía người thủ hộ thạch viên thần thánh của Cơ gia.

“Đây là Linh Lung Tiên, nếu như có tiên khí làm dịu, có thể khắc theo nét vẽ bộ phận ấn ký của đạo, là tiên thư của thiên địa sinh thành.” lão nhân Cơ gia lắc đầu. nói: “Thế gian này, rốt cuộc có tiên hay không đều không biết được, làm sao có thể tìm được tiên khí để làm dịu nó, kết quả cũng chỉ là một bảo bối trong nhạc khí, không có quan hệ gì với tu luyện!”

“Không ngờ là Linh Lung Tiên! Ta có nghe nói qua!” Một vài lão nhân cả kinh.

Đích xác theo như lời của người thủ hộ thạch viên Cơ gia, vật ấy sinh lầm ở chốn phàm trần, nếu như sinh ở Tiên giới được tiên khí làm dịu, chính là một quyển thiên thư, lạc ấn một bộ phận văn lạc của thiên địa.

Mà nay, chỉ là khi sắp hiện thế tấu ra thần âm đại đạo, tuy nhiên cũng chỉ như thế, nếu không có tiên khí, không bao giờ... có thể xuất hiện nữa.

“ Ca ca! Niếp Niếp thật thích” Niếp Niếp đem Linh Lung Tiên giữ trong bàn tay, trong suốt mà ôn nhuận, quang hoa chín màu lấp lánh, nếu tặng cho Đế Vương trong phàm nhân, ắt sẽ là báu vật truyền quốc, nhưng đối với tu sĩ lại không có tác dụng gì.

Nhưng với Niếp Niếp mà nói, Linh Lung Tiên còn tốt hơn rất nhiều thứ mà tu sĩ khát khao cần lấy.

“ Hì hì! Niếp Niếp thật tốt! Tử Nguyệt tỷ tỷ còn đang sầu Niếp Niếp không thích đây chứ” Cơ Tử Nguyệt cười nói, nàng rất thông minh không có lựa chọn những thứ quý giá, mà chọn lấy Niếp Niếp ưa thích.

“ Mới không!” Niếp Niếp nhẹ nhẹ lay đầu đáp trả.

Đế Thiên An đem tảng đá cuối cùng của Cơ Tử Nguyệt phá vở.

Khối kỳ thạch giá trên trời này tên Thần Nguyệt. Tảng đá này như là một vầng trăng rằm tỏa sáng, phi thường đặc biệt, cả vật thể dài hơn hai thước, có điểm điểm sáng bóng trong suốt.

Vật liệu đá rất bóng loáng mịn nhẵn, là nguyên thạch ngọc hiếm thấy, ở dưới ánh mặt trời sáng rọi lưu chuyển, trông giống như thần nguyệt.

“ Rắc!!”

Bỗng nhiên, một đạo thần mang vọt thẳng lên, chiếu sáng cả hòn đảo nhỏ, chiếu rọi cả hồ nước màu lam nhạt thành một mảng trong suốt.

Hào quang rực rỡ, khí tức thần thánh xông lên tận trời, làm cho lỗ chân lông của mọi người như giãn ra, cả thân thể thư thái dường như là được thấm nhuần tiên linh khí.

Một viên cầu đá bằng cái đầu người được cắt ra, từng đạo thần mang từ trong khe hở bắn ra, một lớp đá ngoài mỏng manh không ngăn được thần quang ẩn chứa bên trong.

Viên cầu đá này lại treo giữa không trung, hoàn toàn không chìm xuống.

“Đây là cái gì?”

“Là thần vật sao?”

“Trời ạ! Là Thần nguyên, không ngờ là Thần Nguyên!”

“Đúng vậy! Thần Nguyên lớn bằng cỡ đầu người!”

Thần nguyên là cái gì, là thứ quý báu nhất trong Nguyên, là tinh khí căn nguyên nhất của thiên địa hóa thành, ngay cả các Thánh địa đều vô cùng khát vọng.

Nhìn thấy Thần Nguyên hiện ra, ngay cả nhân vật lớp người già đều sôi trào, loại thần vật thế này rất hiếm thấy, ai mà không khát vọng chứ.

“Phỏng chừng giá thấp nhất, cũng có giá trị tuyệt đối năm mươi vạn cân Nguyên trở lên!” Khi một lão nhân nói ra giá trị như vậy, mọi người đều hít một hơi khí lạnh, đây là Thần Nguyên, một khối lớn bằng đầu người như vậy, so với nguyên tinh thuần bình thường chồng chất thành một ngọn núi

Giờ khắc này, Thần Nguyên xuất thế, tin tức như mọc cánh truyền ra ngoài, chấn động Thần Thành, có thêm nhiều nhân vật bay tới hướng nơi này.

“ Tiểu tặc miêu, hối hận còn kịp đấy, lớn như vậy Nguyên cam lòng dâng ra” Đế Thiên An cười nói.

“ Một khối Thần Nguyên mà thôi có là gì chứ! Chỉ cần Niếp Niếp ưa thích là được rồi” Cơ Tử Nguyệt không chút nào để ý, Thần Nguyên tuy quý giá nhưng có thể so bằng vị Thánh Nhân này không?

Niếp Niếp cười đáp : “ cảm ơn Tử Nguyệt tỷ tỷ”

“ Được rồi, tiểu tử ngươi ánh mắt cũng được lắm” Đế Thiên An không có dây dưa, hướng Diệp Phàm tán thưởng.

Diệp Phàm cười đáp : “ chỉ múa riều qua mắt thợ mà thôi”

Diệp Phàm không chọn nhiều, hắn chỉ chọn một khối đá tảng, tảng đá này thực bình thường, chỉ lớn bằng cỡ cái cối xay, nhìn không ra chỗ nào đặc biệt, cả vật thể có màu xanh sậm, hình dạng như một cái thạch đôn.

Thạch viên hiệu chữ Thiên đều là trân thạch, tảng đá này giá trị ba vạn cân Nguyên, tuy rằng giá cả đắt đỏ, nhưng hoàn toàn không phải là bảo vật trấn viên.

Đây là Diệp Phàm dùng Nguyên Thiên Thần Giác thăm dò khối đá này, cảm giác được một tia diệu dụng, khiến trong lòng hắn chấn động. Hắn không biết khối đá này có phải Thạch Vương hay không, nhưng có lẽ sẽ không kém bao nhiêu.

" Rắc!”

Tảng đá bị Đế Thiên An đánh nát bề ngoài, lập tức bắn ra một đạo thần quang mãnh liệt, khiến người ta không mở hai mắt ra được.

Mọi người đều khiếp sợ, rất nhiều người đều cố mở hai mắt, cẩn thận quan sát.

Là một cái cầu đá bằng nửa đầu người, mấy chục đạo thần quang xuyên thấu qua lớp đá ngoài xông lên tận trời.

Chiếu rọi toàn trường thành một vùng sáng rực rỡ, cổ thụ đều đắm chìm trong thần quang, một mảng xanh biếc trong suốt, đóa hoa đều thần thánh lên nhấp nháy tỏa sáng.

“Thần nguyên!”

Rất nhiều người cả kinh kêu lên, tuyệt đối không nghĩ tới, khối Thần Nguyên thứ hai xuất thế.

“Thần Nguyên bằng nửa đầu người giá bèo nhất phỏng chừng cũng giá trị hai mươi lăm vạn cân Nguyên.” Có một lão nhân giật mình cả kinh, rồi báo giá.

“Trời ạ, lại ra Thần Nguyên! Thật khó tin!”

“Thật khiến người ta khó có thể tin, một ngậy cắt ra hai khối Thần Nguyên, ngay cả trước đây cũng không có phát sinh qua mấy lần.”

“Vô giá, loại thần vật hi thế này vì sao liên tiếp xuất thế vậy?”

Mọi người đều bàn luận xôn xao, ngay cả tiểu ni cô áo trắng cũng không kìm nổi chen lấn lên đây, tò mò chớp chớp đôi mắt to quan sát.

“Ánh mắt của ta chịu không nổi, loại thần quang này quá mãnh liệt, không thể nhìn thẳng vào nó.”

Có người mắt đỏ lên, buộc phải quay đầu đi chỗ khác.

Đám Cơ gia phiền muộn vô cùng, đám nữ tử đi cùng vào thì đỏ mắt hâm mộ.

Phải biết Thần Nguyên có giá trị lớn lao, so với Nguyên còn tốt, dùng nó tốc độ tu luyện sẽ đề thăng gấp bội.

“ Ôi!” Lý Hắc Thủy thở than một tiếng, hâm mộ tiểu cô nương kia vô cùng.

Niếp Niếp lúc này quan sát khối đá, chợt hô : “ ca ca! có tiểu long bên trong”

Lời này vừa ra, khiến cho đám người sững sờ trong giây lát.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.