Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2466: Chống lưng cho Diệp Phàm



Thời gian lại qua thêm năm ngày.

Mấy ngày này trong Thánh Thánh không ngừng bàn tán những chuyện liên quan đến Yêu tộc Thánh Nhân, trọng điểm đó là ba cái sinh vật thái cổ sống được giải khai từ kỳ thạch đem ra, lẫn cả Bất Tử Dược, và cả những thứ tài bảo của y.

Lầu đình ven hồ mặc kệ là ngày hay đêm đều có tu sĩ ở gần, có tĩnh tu cố tìm hiểu những đạo vận thần bí quanh lầu ngọc, có người lại trông chờ vị kia ban phát cơ duyên, nhất là đám nữ tử có chút nhan sắc mỗi ngày đều muốn kéo đến muốn hiến vũ.

Để trông chờ được như mấy nữ tử trong lầu đình, được vị kia nhìn trúng mà cho vào bên trong. Chỉ cần vào được liền nhận được cơ duyên lớn lao...

“Boong...”

Một ngày, đột nhiên, tiếng chuông văng vẳng thiên địa, cả Thần Thành đều cộng minh, run rẩy.

“Tiếng chuông này...”

Tất cả mọi người trong thành khiếp sợ vô cùng. Cảm nhận được một loại vĩ đại hào hùng không gì sánh nổi. Tiếng chuông này không hề sai khác với tiếng chuông lần trước vang lên.

Không hề nghi ngờ,Thần Thành cộng minh, các đại Thánh Chủ tấn công Tử Sơn lần hai vượt qua hư không, dẫn theo sóng âm của Vô Thủy Chung.

Lần thứ hai tấn công Tử Sơn lại chấm dứt bằng thất bại. Thánh địa hao binh tổn tướng mà về, Thần Thành chấn động.

Sau nửa canh giờ, tin tức truyền ra. Ba vị Thánh chủ trọng thương, không ít nhân vật đời trước trở thành bụi phấn dưới tiếng chuông Vô Thủy, hình thần câu diệt.

Sau khi biết kết quả này, một vùng tiếng hít khí lạnh, tất cả mọi người ở Thần Thành đều khiếp sợ.

Lần này, vài đại Thánh địa cùng mười ba đại khấu Bắc Vực đạt thành hiệp nghị, mượn dùng Thôn Thiên Ma Quán muốn đi vào Tử Sơn, không nghĩ vẫn thất bại như trước.

Nếu không phải thời khắc mấu chốt Thôn Thiên Ma quán thượng cổ ngăn chặn tiếng chuông Vô Thủy, Thánh chủ đều gặp nguy.

Long Văn Đỉnh, Thái Dương Thần Lô, Hư Không cổ Kính phải trấn áp cái gọi là nội tình, lần này vẫn không dùng đến. Nửa kiện Vũ khí Cực Đạo chung quy không ngăn được Vô Thủy Chung.

“ Công tử! Tử Sơn trong đó có gì?” Cơ Tử Nguyệt trong đình ngọc tò mò hỏi

Đế Thiên An đáp : “ muốn biết đi xem là được”

“ Tử Nguyệt có chút này thực lực nào dám đi vào chịu chết chứ! Công tử, người đã đi vào Tử Sơn chưa?” Cơ Tử Nguyệt không từ bỏ ý đồ, dò hỏi.

“ Chưa đến!” Đế Thiên An chậm đáp.

Lúc này, hai cái thân ảnh vội vả chạy vào bên trong lầu đình.

“Thánh Thể Thái Cổ... Thật to gan, dám trốn ở chổ Yêu tộc Thánh Nhân”

Ở bên ngoài một cái lão già râu trắng bạc phơ, phẫn nộ quát.

“ Cái gì! là hắn ử! Thánh Thể Thái Cổ, Diệp Phàm” không ít tu sĩ lại nhao nhao nói.

“Thánh Nhân tiền bối! hắn là Thánh thể Thái Cổ, hành vi ác rất nhiều, các Thánh địa đều đang đuổi giết hắn.”

“Bẩm báo Thánh Nhân, Thánh thể nên tru sát. Hắn làm rất nhiều tội ác, mười cao thủ trẻ tuổi dòng tộc lánh đời của Diêu Quang đều bị giết chết.”

“Thái thượng trưởng lão của Cơ gia bị hắn đốt thành tro tàn.”

“ Tiểu tử này còn giết cả người Khương gia chúng ta”

Rất nhiều người mở miệng, sát ý vô tận, ở bên ngoài lầu đình ánh mắt nhìn chòng chọc lên người Diệp Phàm, hiển nhiên đoạn thời gian này Diệp Phàm gây ân chuốc oán không ít.

“ Thái Cổ Thánh Thể!Cổ Phong! Diệp Phàm!” đám nữ tử trong đình nghe được bên ngoài nói, cũng biến sắc, không nghĩ đến một trong hai cái thân ảnh nam nhân đi vào nơi này lại là hoành hoành gần đây Diệp Phàm.

“ Khụ khụ” Diệp Phàm ho khan dởi đi lúng túng khi thấy đám người nhìn mình, gãi gãi đầu nói : “ cho tiền bối thêm phiền hà”

“ Không phiền” Đế Thiên An chậm nói.

An Diệu Y tiếu ý nhìn : “ thì ra Cổ Phong huynh đệ là Diệp Phàm nổi danh gần đây!”

“ Hắn là Diệp Phàm trong lời đồn” đám người bên trong lầu đình đưa mắt nhìn, trong đầu có cho mình tính toán, bọn họ đều là kẻ thông minh cho nên không có manh động làm càn.

Bọn họ không tin Yêu tộc Thánh Chủ không có nhìn ra được Diệp Phàm thân phận, y thân phận lộ ra chạy đến đây. Lại thêm ngắn ngủn đối thoại, đủ biết cả hai có quan hệ không cạn.

“ Kính xin tiền bối để Diệp Phàm đi ra, để ác nhân đền tội” vài lão Thánh Chủ lẫn tu sĩ bên ngoài cùng nói.

Bọn họ sỡ dĩ phát hiện được Diệp Phàm, đó là khi trở về Thánh Thành nghe tin có Thần Dược xuất thế, mà vị Yêu tộc Thánh Nhân kia có trong tay Sinh Mệnh Nguyên Trì có thể chữa thương, mấy cái Thánh Chủ tìm đến là muốn xin ân tình.

Không nghĩ đến trên đường đến lại phát hiện Diệp Phàm cùng Lý Hắc Thủy, thuật che mắt của Diệp Phàm bị mấy lão Thánh Chủ nhìn thấu, một đường truy đuổi liền chạy đến nơi này.

“ Ác nhân ư? Đền tội ư?” Đế Thiên An nhàn nhạt nói : “ Bọn các ngươi vây đánh một cái, đánh không lại còn không biết xấu hổ ở đây nhao nhao cả lên. Đừng tưởng bản tọa không biết các ngươi đánh ý đồ gì, còn không phải muốn giết người cướp của ư? Vạn Vật Mẫu Khí Căn là hắn lấy được kỳ ngộ của bản tọa, thế hệ trẻ tranh đấu không bằng kỹ không bằng người, chết là chuyện thường! còn dám đến chổ này ”

Đám người nghe liền im lặng, không dám nhao nhao như trước.

Không ít kẻ vừa giận vừa xấu hổ, còn cả kiêng sợ Yêu Thánh.

“ Tiền bối nói không sai! Kỹ không bằng mình chết có gì lạ. Muốn giết người cướp của, thì nên có chuẩn bị tư tưởng bị giết lại” Diệp Phàm có Đế Thiên An chống lưng không chút sợ, đáp trả lại.

Lý Hắc Thủy chen vào : “ đúng là bọn mặt dày vô sĩ, vừa ăn cướp vừa la làng”

“ Diệp Phàm!!” đám lão Thánh Chủ phẩn hận rít lên.

Liền ngay sau đó, toàn bộ Thánh Chủ lẫn người truy đuổi Diệp Phàm hộc máu đương trường, thân hình run lẩy bẫy.

“ Nhả hứng của ta cũng bị các ngươi làm hỏng, còn nhao nhao thêm bản tọa diệt” Đế Thiên An hờ hững nói.

Còn dám nói ư? Đám tu sĩ lẫn người phàm bên ngoài sợ hết hồn. Còn chưa có ra tay đã vô hình đem một loạt cường giả ở đây đánh trọng thương, trong đó chính là có Thánh Chủ cấp bậc à.

“Không lâu trước, Yêu Đế hậu nhân cũng bị đám các ngươi cho người vây công, trắng ra là muốn cướp Cực Đạo Thánh Binh. Bây giờ cũng thế, giết người cướp của còn đến trước mặt bản tọa đòi ác nhân. Bọn các ngươi có phải xem bản tọa dể tính cho nên đến đây nhảy nhót. Cho rằng bản tọa không dám diệt mấy cái Thánh Địa, thế gia vớ vẩn các ngươi ư?”

Đám Thánh Chủ cùng thế gia biến sắc, bất kể thương thế vội vả hô lấy : “ Khẩn xin tiền bối bớt giận”

“ Xin tiền bối bớt giận!” mấy cái Thánh Nữ vội vả cúi đầu thi lễ xin tha.

Đế Thiên An nhìn sang Diệp Phàm lắc đầu nói : “ ngươi làm ta quá thất vọng, vẫn chưa đủ quyết đoán cùng sát phạt. Từ bắt đầu ngươi gặp Khương gia người ở tiểu trấn, chịu Khương Dật Phi tên phế vật đó ám toán. Lẽ ra ngươi có thể giết hắn lại để hắn nhân cơ hội chạy được. Sau này ứng chiến Kim Sí Tiểu Bằng Vương lại cân nhấc đủ điều, cho đến Diêu Quang Thánh Địa … cẩn thận là tốt, nhưng có cần thiết ư?”

“Bọn họ có hậu trường lẽ nào ngươi không có! Ta để ngươi trong Thiên Mộ là để bạch bạch chơi ư? Cùng cảnh giới ai có thể là ngươi đối thủ, ta lại ở Thánh Thành này, ngươi đến cả dung mạo còn không dám lộ. Hôm nay cũng vậy, chỉ vài con sâu cái kiến mà thôi ta dẫm liền chết! Thật không hiểu nổi, ngươi rốt cục là đang sợ cái gì? Lẽ nào sợ ta đem ngươi luyện thành binh khí!”

Diệp Phàm tràn đầy xấu hổ, lúng túng đáp : “ Diệp Phàm là không muốn để tiền bối thêm phiền hà”

Mà đám người bên ngoài thì sợ xanh mặt cả lên, đây là Yêu tộc Thánh Nhân công khai chống lưng cho Hoang Cổ Thánh Thể.

“ Công tử, lần này Tử Nguyệt đến là muốn hóa giải hiểu lầm với Diệp Phàm. Lần trước là Tử Nguyệt hồ đồ đem Hư Không Cổ Kinh đổi cho Diệp Phàm, sau này Cơ gia biết được liền truy sát hắn. Mấy ngày nay Tử Nguyệt quên mất” Cơ Tử Nguyệt lựa lời nói, muốn nhanh nhất mượn mình yêu thích đem Đế Thiên An kéo lại hảo cảm.

“Không có hù Niếp Niếp chứ?”Đế Thiên An lạnh nhạt, từ không gian lấy ra một chung rượu nhẹ nhàng uống một ngụm, hướng bên cạnh chỉ lo li cười nói.

“ Mới không! đám người kia hẳn là kẻ xấu! ca ca trừng trị bọn họ” Niếp Niếp nói.

Đấu Chiến Thánh Viên bên cạnh lại lấm la lấm lét, nhìn chằm chằm chung rượu.

“ Tiền bối, Khương gia nhất thời hồ đồ, ấu đệ Khương Dật Phi bị nuông chiều từ nhỏ gây nên hiểu lầm với Diệp Phàm huynh đệ. Xin tiền bối giơ cao đánh khẽ, Khương gia hổ thẹn nguyện đền bù cho những thiệt hại đã gây ra với Diệp Phàm huynh đệ” lầu đình bên trong, Khương Thải Huyền vội vàng lên tiếng.

Bây giờ Yêu tộc Thánh Nhân chống lưng cho Hoang Cổ Thánh Thể, mà Khương gia vì Khương Dật Thần mà kết oán với Diệp Phàm, còn phái người truy sát cùng treo thưởng, không xử lý sớm chính là đại họa lâm đầu.

“ Chuyện của ngươi do ngươi xử lý! Đừng ảnh hưởng ta với Niếp Niếp” Đế Thiên An nhìn Diệp Phàm nói

“ Diệp Phàm đã hiểu” Diệp Phàm chắp tay thi lễ, sau đó nhìn Khương Thải Huyền lên tiếng : “ ta có ân báo ân có oán báo oán, Khương Dật Thần lẫn Khương gia truy sát ta người ta sẽ đích thân trả lại.”

Khương Dật Thần ở bên ngoài tái mét, thân hình run lẩy bẩy, hắn cũng nghe tin Yêu tộc Thánh Nhân tìm đến đây, cơ duyên không thấy lại thấy bùa đòi mạng. Bây giờ hắn hối hận năm xưa mình động tham niệm mà dẫn đến tình trạng hiện giờ.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.