Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 356: U Đế thân chinh



Sở Độc gia tộc dù gì cũng là ngàn năm thế gia, lại là thế gia chơi độc. Tà Linh Thủy là thiên hạ kỳ độc cực kỳ khó kiếm lẫn không có phương thuốc mà chế thành. Nhưng tại nhiều năm trước Tà Linh giáo độc hại thương sinh, Sở Độc gia tộc cũng góp sức trừ giết mà kiếm được một bút.

Mộ Dung Diệp chấp chưởng đại quyền, hai vị Thánh Sứ đè ở trên đầu hắn bị giải quyết khiến hắn hưng phấn. Mặc dù nhân thủ ít nhưng U Đô Thành dể thủ khó công, cộng thêm Minh Xà của Sở Tử Khanh hắn tự tin có thể ngăn thiên quân vạn mã.

Có điều không nghĩ đến lại bị Sở Tử Khanh phản bội, còn chưa thi triển tay chân đã bị giam cầm xuống. Có thể nói là uất ức vô cùng, hết bị Đế Thiên An bán hành lại bị thuộc hạ mình giở trò cắn cho một cái thật đau.

“ Đợi phụ vương tới định đoạt đi, bất quá với tính khí của phụ vương chắc chắn sẽ đầu rơi đầy đất, không chừa một ai, ha ha ha ha!” Tế Nguyệt nghe xong Phục Thành bẩm báo liền quyết định,nói cười xong, một tay quất roi vào ngựa, cởi hãn huyết bảo mã trực tiếp xông vào trong thành mà đi.

“Giá!” Đại Vu Sư dục ngựa theo sau truy đuổi Tế Nguyệt.

Nhìn rời đi hai người, Quỷ Tôn Phục Thành nói: “ chuyện trong thành đành làm phiền Sở Độc thiếu chủ, Ngục Hỏa Ngủ Sứ tuy rằng đem phụ thân ngươi giam lỏng, nhưng sẽ không hại tính mệnh của ông ta, bản tôn sẽ ở ngoài thành toàn lực truy kích và tiêu diệt Công Mộ phái, không thể để cho bọn chúng làm hỏng đại sự của chúng ta.”

“Công Mộ phái bất quá liền mấy người, cho dù có Xích Mi Long Xà đi nữa, không gây được sóng gió gì” Sở Tử Khanh đùa bỡn trong tay rắn độc, hoàn toàn không để vào mắt nhóm người Công Mộ.

“Ta nghe thuộc hạ bẩm báo, Phá Mộ Lệnh đã bị Công Mộ lấy được.” Phục Thành ngữ khí có mấy phần nộ nói.

Sở Tử Khanh giật mình, nói: “Thuộc hạ làm việc sơ xót, còn xin Quỷ Tôn chưởng sứ trách phạt!”

Làm sao mà trách phạt chuyện này chung quy cũng không phải là lỗi ở Sở Tử Khanh, hơn nữa lại thêm hắn đang cần y làm việc, giận nói : “Hừ, ta vốn tưởng rằng Phá Mộ Lệnh tại Minh Xà trong bụng, có thể ngủ ngon không lo, nhưng là không nghĩ đến Lâu Mãn Phong lại có thể từ Cạnh Kỳ đoạt Phá Mộ Lệnh”

“Nhưng mà đại thế đã định, mở ra long trụ chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi, thuộc hạ chúc mừng Quỷ Yôn chưởng sứ, kỳ công cái thế, phong Hầu xưng Vương!” Sở Tử Khanh vuốt mông ngựa y một câu.

Phục Thành cùng Sở Tử Khanh ở đây bàn chuyện, thì Tế Nguyệt cùng Đại Vu Sư một đường dục ngựa đã chạy đến Quỷ Long điện, sau đó thuận lợi vào trong.

Đại vu sư dò xét chung quanh một chút, nói: “Nếu không có Quỷ Long đồ, chắc chắn không thể tìm ra được mộ đạo chính xác.”

“Bây giờ chúng ta có được Quỷ Long đồ, đó không còn là vấn đề nữa. Vấn đề là Quỷ Sứ Thần Sai khiến trấn thủ cửa mộ trong cùng, bọn họ là cao thủ đỉnh cao nhất của Mộ phái, thần công cái thế, chỉ trừ Xích Mi Long Xà ra không ai địch nổi, đây mới là khó khăn lớn nhất” Tế Nguyệt cau mày khi nghĩ đến nan đề cần giải quyết sắp đến.

“ Mười ba ngày nữa, gió bấc liền sẽ thổi hướng nam, chính là thời cơ tốt nhất để mở Long Trụ.” Đại Vu Sư cầm quỷ đầu quải trượng theo sau, vừa đi vừa nói.

Tế Nguyệt gật đầu, nói : “ Trong lúc chướng khí chưa khuếch tán, chúng ta có thời gian để rời đi. Nếu không bản thân chúng ta cũng khó giữ được mạng, ngược lại là Man Vương được lợi”

Đại Vu Sư tiếp lời : “ Cũng may là, sáng sớm ngày may chủ nhân của ta U Đế sẽ đến đây, chủ thượng có tuyệt thế thần công, lại thêm chúng ta toàn lực dốc sức, chắc chắn có thể chế phục được Quỷ Sứ Thần Sai”

“Cuồng Đao Tuyệt Trảm của Phụ vương uy chấn Mạc Bắc, nếu như lại có thêm sát khí Thôn Thiên, đó tuyệt đối là vô địch thiên hạ.” Tế Nguyệt cực kỳ tin tưởng vào phụ vương mình, nói đến đây mày chau xuống : “ không nghĩ đến sát khí Thôn Thiên lại bị Xích Mi Long Xà lấy đi, đúng thật đáng hận”

Không những đệ đệ sinh tử không rõ, đáng nói là sát khí Thôn Thiên theo thuộc hạ bẩm báo lại bị Xích Mi Long Xà trong lúc giao tranh với Cạnh Kỳ đoạt đi. Đây là một chuyện khiến cho Tế Nguyệt cực kỳ tức giận.

“ Aii!” Đại Vu Sư thở dài,vuốt râu nói : “ trong lòng lão nô vẫn còn một mối lo ngại, không biết có nên nói hay không”

“ Ý ngươi là chuyện của đệ đệ ta, Cạnh Kỳ” Tế Nguyệt đoán ra được bận lòng của Đại Vu Sư

Đại Vu Sư vuốt râu lo lắng mà nói : “Cạnh Kỳ thiếu chủ sống không thấy người, chết không thấy xác. Xác thật là điểm vô cùng đáng ngờ. Hơn nữa Phá Mộ Lệnh vốn tại thiếu chủ Cạnh Kỳ trên thân. Bây giờ chẳng hiểu ra sao bị Công Mộ phái có được”

Tế Nguyệt suy nghĩ một cái, dò hỏi : “Ngươi nói là… Công Mộ phái biết tung tích của đệ đệ Cạnh Kỳ ta? bọn họ sẽ dùng đây làm uy hiếp, buộc chúng ta rời khỏi U đô thành?”

Đại vu sư lắc đầu, nói : “lão nô cả gan suy đoán, Cạnh Kỳ thiếu chủ đã gặp bất trắc, mà người giết cậu ấy cũng không phải Công Mộ phái”

Trong khoảng thời gian này bọn họ đã điều tra, khi công phá Đào Hoa Nguyên vì truy đuổi Lâu Mãn Phong mà Cạnh Kỳ mất tích. Xác thực Công Mộ phái rất có hiềm nghi, nhưng Mộ Vương Thành có một người khác để cho Đại Vu Sư hiềm nghi.

“ Vậy ngươi cảm thấy, là ai có lá gan lớn như vậy? dám ra tay đối với đệ đệ ta? ” Tế Nguyệt muốn nghe Đại Vu Sư ý kiến, mà bản thân nàng cũng đã có một cái đối tượng để hiềm nghi.

“Sở Tử Khanh!” Đại Vu Sư chậm rãi nói.

Nghe được Tế Nguyệt lộ ra giật mình, nàng đối tượng hiềm nghi chính là Xích Mi Long Xà. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, kẻ này không chừng thật có khả năng ra tay với đệ đệ nàng, nói :“chuyện này can hệ trọng đại, nếu là thật, như vậy Tả Hộ Pháp Quỷ Tôn cũng không thể tin tưởng được nữa, ngươi âm thầm phái người điều tra, chúng ta phải có chứng cứ xác đáng.”

Sở Tử Khanh nếu là người giết Cạnh Kỳ, mà hắn lại được Phục Thành tiến cử. Như vậy y tất có dị tâm riêng, nhưng không có chứng cứ xác thực không thể ra tay được. Dù sau từ Quỷ Tôn lẫn Sở Tử Khanh đều không phải là người của U tộc, cả hai đều phản bội trận doanh của mình mà nương nhờ U tộc.

Đại Vu sư gật đầu: “Lão nô tuân mệnh, sẽ phái người đi điều tra!”

Thời gian lại nhanh qua đi, một đêm đầy biến động ở U Đô Thành cũng sớm nhường chổ cho bình minh ló dạng. Theo mặt trời càng lên từ đại mạc bên ngoài, U Đế mang theo đại lượng thủ hạ dục ngựa mà đến, quấy lên một mảnh khói bụi mịt mù.

Một đường tiến nhập vào Nguyệt Nha khách điếm, bất quá không có nguyên tác bên trong chặn đánh Thiên Diệc Tuyết cùng Lâm Vũ Côn rồi cùng Lâm lão minh chủ giao tranh một hai, xuyên suốt không trở ngại đi vào Thập Lý Âm Dương Giới.

U Đô Thành đã thuộc U tộc chưởng khống, Thủ Mộ Nhân bị giam trong lao ngục, cổng môn rộng mở đón chào U Đế thẳng một mạch vào.

“Tùng! Tùng! Tùng!!”

U Đô Thành bên trong, ngay khi nhận được tin U Đế sắp đi vào bên trong, lập tức tiếng trống không ngừng vang lên chào đón.

Quỷ Long Điện phía trước, Tế Nguyệt công chúa hai vị Tả Hữu Hộ Pháp cùng Sở Tử Khanh đã đứng trước quãng trường phía dưới chờ đợi. Đại kỳ U tộc được các U tộc binh sĩ nâng lên, hàng lối ngay ngắn.

“ Hí hí hí!!

Đột ngột, một tràng vó ngựa từ xa truyền đến, sau đó từ đại môn rộng lớn một thớ Hãn Huyết Bảo Mã từ ngoài cửa nhảy vào bên trong, cất tiếng hí vang.

Ngay sau đó một cái vệt xích hồng lau nhanh đến sau, rồi đặt hai chân lên lưng ngựa, là một cái không lộ rõ dung mạo người, mặc lại một bộ hắc y nhuyễn giáp có mũ trùm phủ đầu, đến cả gương mặt cũng che phủ mặt nạ, ở bên hông mang theo ba cái khô lâu màu bạc, y chính là chủ của U tộc U Đế.

“Ta vương thiên thu vạn tái, nhất thống thiên hạ!”

Nhìn thấy U Đế xuất hiện lần lượt U tộc người nhao nhao quỳ xuống hành lễ, đồng thanh mở miệng tung hô. Chỉ có Tế Nguyệt đám người là không cùng nói, song lại giống như những người khác quỳ lễ cúi đầu.

U Đế đảo mắt nhìn một cái, sau đó nhảy một cái đã tới trước Tế Nguyệt, nói: “A Nguyệt, đứng lên mà nói, các ngươi tìm được Kỳ nhi chưa?”

Hắn ngự giá thân chinh chạy đến nơi này chính là lo cho Cạnh Kỳ, dù sao đây chính là con trai duy nhất của hắn, tương lai người nối nghiệp. So với đại nghiệp của U tộc thì tính mạng của Cạnh Kỳ cũng không kém phần quan trọng.

Tế Nguyệt đứng dậy đáp : “Hồi bẩm phụ vương, Quỷ Tôn chưởng sứ vẫn đang toàn lực tìm kiếm, trước mắt a đệ tung tích vẫn chưa rõ!”

Nghe được đáp án này, U Đế sát ý đã hiện ra đem mắt nhìn về phía Phục Thành, không nói một lời trực tiếp lao nhanh đến, một tay vươn ra trực tiếp vươn lên đầu của y, lòng bàn tay lại ngưng hiện như lôi điện rít gào.

“ Keng!!”

Chính lúc Phục Thành run sợ không dám làm phản kháng trước U Đế thủ chưởng, Sở Tử Khanh lại lao ra trước, đem sáo trúc cản lại một chưởng của U Đế.

“ Đại vương thứ tội, thuộc hạ đảm bảo trước khi đại vương thắng lợi trở về từ trong Quỷ Long Địa Phủ. Nhất định sẽ tìm được thiếu chủ. Nếu như tìm không thấy, đến lúc đó muốn chém muốn giết do đại vương định đoạt” Sở Tử Khanh miệng rĩ ra máu tươi khi ngăn cản một đòn cho Phục Thành, mặc kệ thương tích gấp gáp lên tiếng.

U Đế trực tiếp một cước đem Sở Tư Khanh đá văng ra : “ người là cái thá gì! Dám ở trước bản vương khua môi múa mép”

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm