Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 444: Lãnh cung trò chuyện



Tân Trịnh trong thành nhiều ngày bốc cháy, cũng là Lý Khai cùng Bách Việt phản đồ cấu kết tạo thành kết quả. Hàn vương An nghe xong những lời báo cáo này của Cơ Vô Dạ trực tiếp hạ lệnh cho người đem Hàn Phi giam vào lãnh cung bên trong.

Bị nhốt ở bên trong không thể ra ngoài, Hàn Phi trước khi bị đày vào đã sớm lui lại ba cái túi gấm cho Tử Nữ. Thông qua thời không trường hà quan sát mọi chuyện, từ đó hắn để lại phương án giải quyết cho những việc sắp đến.

Mấy ngày sinh hoạt tại một gian cũ kỹ phòng ốc bên trong, đối với Hàn Phi cũng không có gì buồn phiền, giờ này tay cầm một chi bút lông, đang tại nhàm chán vẽ lấy Cơ Vô Dạ ảnh chân dung.

Ở bên cạnh hắn, còn để một ly rượu, bên trong rót đầy rượu, Hàn Phi cũng không có đi uống một ngụm nào cả.

“Đối với một tên sâu rượu như ngươi mà nói, rượu là dùng để ngắm hay sao ?” Một cái trầm thấp đầy từ tính âm thanh vang lên.

Hàn Phi theo phương hướng âm thanh truyền tới nhìn lại, nơi đó rõ ràng là Vệ Trang không thể nghi ngờ, cười đáp : “ Cơ Vô Dạ biết ta yêu rượu như sinh mạng, nên cất công đem mỹ tửu đến đây cho ta. Huynh xem, có phải là chu đáo lắm không?”

“ Đừng có bỏ mạng vào là được” Vệ Trang quay nhìn bức chân dung biếm họa của Hàn Phi, nhàn nhạt nhắc nhở, chân bước đến một cái hộp gỗ, tay vươn ra nhặt lên một tấm gương đồng bằng lòng bàn tay phía trên nhìn lấy.

Nhìn cái gương đồng này, bất giác ký ức xưa cũ đã lâu lại tràn về trong đầu hắn.

Hàn Phi lại nói : “ nơi này đối với bất cứ ai đều là cấm khu. Nhưng đối với Vệ Trang huynh mà nói thì rõ ràng không phải là vấn đề gì khó. Nơi đây đã từng là một tòa lãnh cung, có một ít câu chuyện cũ. Không biết Vệ Trang huynh có từng nghe nói chưa?”

Hàn Phimấy lời Vệ Trang làm sao có thể nghe không hiểu chứ, tòa lãnh cung này chính là năm xưa Trịnh quốc. Hàn diệt Trịnh tòa phồn hoa cung điện cũng biến thành đổ nát thê lương lãnh cung.

Hơn nữa so với Hàn Phi mà nói Vệ Trang càng giải tòa lãnh cung này. Bởi nơi đây từng là nhà của hắn. Hắn từ nhỏ đã cùng mẫu thân sống tại tòa lãnh cung này lớn lên. Trong người hắn một nữa huyết mạch là Trịnh quốc, một nữa kia là Hàn quốc.

Năm xưa công tử Trịnh Nhu vì lo sợ Hàn quốc đuổi tận giết tuyêt, một đường xuôi nam đến Bách Việt , để lại thê nhi của mình. Vệ Trang chính là hậu duệ của Trịnh Nhu, vì chảy một nữa dòng máu lại thêm mẫu thân là công chúa, không cấu thành uy hiếp mới giữ lại được một mạng.

Mạng tuy giữ được nhưng về sau cả hai mẹ con đều sống tại nơi đổ nát lãnh cung.

Tại Chiến Quốc niên đại, chuyện này không tính gì lạ cả. Người giống như Vệ Trang không hề thiếu.

“ Cạch” Theo Vệ Trang đem gương đồng đặt xuống phát ra một tiếng thanh âm, gương mặt hắn nhanh chóng trở về như cũ, lạnh lùng nói : “ ta đến đây không phải để nói chuyện phiếm”

Hàn Phi cười đáp : “ nhiều ngày không gặp, huynh nhất định là không yên tâm về ta”

“ Người không yên lòng về ngươi,là những kẽ bị vạch trần bí mật đó!” Vệ Trang chậm rãi nói : “ thứ gọi là phản loạn Bách Việt năm xưa là do phụ vương ngươi một tay bồi dưỡng. Tiếp đó lại lấy danh nghĩa dẹp loạn để liên thủ với Sở quốc, đem quân đội của Huyết Y Hầu đến Bách Việt. Cuối cùng lại giết chết Bách Việt quốc vương cùng đa phần vương tộc. Song hành cùng đó, Bách Việt vương thuận nước đẩy thuyền mà chấp chưởng toàn bộ Bách Việt. Mà phụ vương ngươi dựa vào quân công hiển hách, đăng lên ngôi vị.”

Hàn Phi nghe xong, cười khổ đi đến bên cạnh khung cửa sổ, phóng mắt nhìn về bên dưới mặt hồ, nói : “ vậy mà nhiều năm sau, người muốn vén ra bức màn bí mật đó, lại là con trai của người”

“ Lý Khai năm xưa chính là kháng mệnh mà bị gán cho tội danh phản đồ” Vệ Trang nhàn nhạt cất lời.

Hàn Phi tiếp lời : “Nhưng mà đô thành họa loạn, chắc là không liên quan đến ông ấy”

Sau khi giải cứu Lý Khai bọn họ cũng từ Lý Khai biết được năm xưa chôn dấu chuyện, sau khi nghe xong cũng để mặc cho Lý Khai rời đi. Lấy Lý Khai tính cách lẫn tình cảnh, hắn tuyệt đối không nhắc lên họa hoạn như bây giờ.

Vệ Trang cười nhẹ, đương nhiên hắn biết rõ Lý Khai không có năng lực này, nói : “ nếu như ông ta có năng lực đó, thì đã không bị giam vào địa lao của Độc Hạt Môn”

“ Lẽ nào còn có người khác sao?” Hàn Phi không hiểu hỏi.

Vệ Trang đáp : “ mấy bữa trước, ngoại ô đô thành có phát sinh một vụ vượt ngục”

“Vượt ngục?” Hàn Phi dò hỏi

Vệ Trang đáp : “ theo tình báo của Thất Tuyệt Đường thì nơi đó trước nay chưa bao giờ có nhà giam”

“Từ một nhà giam trước nay chưa bao giờ tồn tại, xảy ramột vụ vượt ngục. Nghe ra thú vị thật đấy” Hàn Phi trầm ngâm một chút, không khỏi khẽ cười.

Có thể tại đô thành phụ cận xây một tòa bí ẩn ngục giam, toàn bộ Tân Trịnh thành ở trong, ngoại trừ Hàn vương bên ngoài, liền chỉ còn lại có Cơ Vô Dạ có thể làm ra.

Mà phụ vương mình không có khả năng vô duyên vô cớ cho mình đô thành thêm loạn, cái kia còn lại người không thể nghi ngờ chính là Cơ Vô Dạ làm.

“ Ắt hẳn phạm nhân bị giam trong nhà giam như vậy, sẽ còn lý thú hơn” Hàn Phi xoay người nhìn lại Vệ Trang đả tiến về chổ bàn mình quỳ ngồi, cười nói.

Vệ Trang hướng Hàn Phi nói :“Ngươi không phát hiện sao? Kể từ vụ ánHỏa VũMã Não đến nay. Bỗng dưng mọc ra rất nhiều kẻ vốn dĩ không nên tồn tại. Mà những kẻ này đều có liên quan đến vị kia.”

Hàn Phi đương nhiên rõ ràng Vệ Trang ám chỉ, song gương mặt vẫn như ngày thường bỡn cợt, nói : “ ta còn không biết huynh có thói quen đặt cho mấy vụ hung sát cái tên có nội hàm như thế đấy.”

Vệ Trang ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hàn Phi, không một điểm đùa cợt.

Hàn Phi bị Vệ Trang ánh mắt lạnh như băng nhìn có chút không được tự nhiên, thu hồi đùa giỡn, nói: “ mời nói tiếp”

Vệ Trang thu hồi ánh mắt lạnh như băng, tiếp tục nói:“ một Lý Khai đáng ra phảibị giết, một Đoạn Phát Tam Langvốn ra phải tan biến. Một vùng đất Bách Việt, vốn phải lãng quên chuyện cũ, bây giờ lại liên tiếp xuất hiện ở trước mặt mọi người.”

Những kẻ vốn nên đã chết lại xuất hiện, những kẻ này đều liên quan đến Bách Việt quân chủ. Một món đồ mà vị kia thất lạc cần lấy lại, chuyện này đã không còn nhỏ đươc nữa, bởi có liên quan đến người kia.

Lưu Sa có thể cùng Dạ Mộ tranh đấu, nhưng muốn cùng Bách Việt quân chủ tranh đấu bọn họ có cửa thắng được ư? Chưa kể chuyện xảy ra bây giờ, có biết là do vị quân vương kia lui xuống bố cục hay không?

Hàn Phi đi đến và ngồi quỳ ngồi vào ghế sập của mình, đối mặt Vệ Trang cất lời : “ thế nên huynh cho rằng vụ vượt ngục lần này, có liên quan đến Bách Việt, phía sau là vị kia làm ra”

Vị kia là ai? đương nhiên Vệ Trang rõ ràng, hắn đáp : “ ta chỉ nói cần điều tra, trí tưởng tượng sẽ không giúp ích gì cho chân tướng”

So với Vệ Trang còn đang suy đoán, Hàn Phi biết rõ là ai làm ra, nhưng hắn cũng không có vạch trần, gương mặt thay đổi hơi hơi buồn, thở dài một cái rồi nói : “ trí tưởng tượng đối với một tên sâu rượu không có rượu uống. Thì vẫn có ích lắm đấy”

Tại gian phòng này không phải là không có rượu. Song rượu mà Cơ Vô Dạ cấp cho hắn uống, Hàn Phi hắn dám uống không? Không sợ bị Cơ Vô Dạ ám toán một ít.

“ Ca ca!” Lời Hàn Phi dứt không lâu, từ bên ngoài vọng vào một thanh âm nữ tử.

Ngay sau đó, cửa phòng bị người đẩy ra, công chúa Hồng Liên một thân màu hồng nhạt cung trang, trong tay mang theo một cái thùng gỗ đi đến.

“Hồng Liên” Hàn Phi nhìn muội muội mình đi vào, cười nói.

“ Vừa rồi huynh nói chuyện với ai vậy?” Hồng Liên rõ ràng vừa rồi còn nghe đến trong phòng âm thanh, nhưng đi vào liền không thấy ai nữa, có chút hiếu kỳhỏi, ánh mắt đảo qua một vòng không thấy ai, liền đem thùng gỗ nâng lên, nói tiếp : “ xem muội đem cái gì đến đây”

“ Rượu” Hàn Phi ngửi một cái liền nhận ra mùi rượu, vui mừng đứng dậy đi đến chổ muội muội mình, đem tay muốn bắt lấy hộp gỗ lấy rượu ra uống, nhưng không thành khi muội muội mình đem tay gạt đi.

“ Để huynh ở cái nơi rách nát như thế nàu sao?” Hồng Liên một tay cản lại Hàn Phi, ánh mắt lo lắng nhìn Hàn Phi cất lời hỏi : “Ca ca, rốt cục huynh đã làm gì, mà làm phụ vương tức giậnvậy?”

Hàn Phi làm sao trả lời được, tâm tư linh hoạt hỏi : “ bên ngoài canh phòng nghiêm ngặt như vậy, muội vào đây bằng cách nào thế?”

“ Trước đó muội gặp được một người” Hồng Liên đáp, đại não nhớ lại trước khi mình đến đây bị quân lính canh giữ Hàn Phi tại tòa lãnh cung cản lại, có một cái nam tử đem bốn tên lính gác giải quyết, lại nói : “ Vừa rồi có phải ca ca đã nói chuyện với người đó không?”

“ Mau đưa rượu cho ta, ta sẽ cho muội biết” Hàn Phi đáp

Có điều Hồng Liên không cho hắn đạt thành ý nguyện, cùng Hàn Phi đùa giỡn một hồi, cả hai một bên muốn lấy rượu một bên lại không cho, đuổi bắt trong gian phòng một hồi.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm