Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 668: Dọa chạy Chu Hữu Trinh



Cơ Quan Thành bên ngoài.

“ Trong Mặc Gia Cơ Quan Thành cơ quan tầng tầng lớp lớp, gắn bó mật thiết mà động lực để vận hành tất cả cơ quan này chính là nước. Nước trong Cơ Quan Thành có ở khắp nơi, không thể thiếu được. Có thể nói nước chính là huyết mạch của tòa thành, lợi dụng nước để vận hành tòa thành là chỗ thông minh nhất của Mặc Gia. Nhưng họ lại quên một điều, nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền” Công Thâu Cừu cất lời, ánh mắt nhìn qua hai đầu to lớn hình thể Phá Thổ Tam Lang di chuyển đốn cây triệt phá bẩy rập.

“ Nước, đúng là một thứ thú vị” Vệ Trang nhàn nhạt nói lên.

“ Lân Nhi đã khống chế nguồn nước của Cơ Quan Thành, tuy lảo phu có thể tìm ra mấu chốt hệ thống phòng ngự của Cơ Quan Thành. Nhưng bên trong canh phòng nghiêm ngặt, người bên ngoài muốn xâm nhập vào nơi chứa nguồn nước của họ còn khó hơn cả lên trời. Lân Nhi rốt cục là người thế nào mà lại có thể trong thời gian ngắn như vậy xâm nhập vào bên trong?” Công Thâu Cừu lên tiếng, đối với tử địch của mình hắn đương nhiên biết được lợi hại, cho dù hắn nhìn thấy được yếu hại đi nữa nhưng muốn công phá cũng không dể gì.

“ Công Thâu tiên sinh đả từng nghe nói đến ba chữ Hắc Kỳ Lân chưa” Hồng Liên một bên giải đáp nghi hoặc cho Công Thâu Cừu.

Công Thâu Cừu nghe được thì hiểu ra liền nói “ Đêm đen gió lạnh, cô độc vô hình thiên biến vạn hóa Mặc Ngọc Kỳ Lân phải chăng chính là đệ nhất sát thủ của Lưu Sa.”

“ Ông sai rồi” Vệ Trang nhàn nhạt nói “ Hắc Kỳ Lân không chỉ là đệ nhất sát thủ của Lưu Sa, mà y còn là thiên hạ đệ nhất sát thủ. Trên đời này không có nơi nào mà y không vào được, không người nào mà y không thể tiếp cận. Không ai có thể bình an vô sự trước sát ý của y”

“ Đêm đen gió lạnh giết người vô hình, quả nhiên đáng sợ” Công Thâu Cừu lên tiếng.

“ Đó không phải là sự đáng sợ của y” Vệ Trang tiếp tục nói “ Y vô hình vô tướng lại có thể ảo hóa chúng sinh, thiên biến vạn hóa Mặc Ngọc kỳ danh”

Đế Lân Nhi năng lực thế nào Vệ Trang đương nhiên biết rõ lợi hại, danh tiếng của nàng rất lớn tại Đại Việt. Chỉ cần trà trộn vào các quốc gia lân cận hay thành trấn những người có địa vị lớn, đem chế phục những người này Lân Nhi ảo hóa xong phát đi mệnh lệnh không di dân thì mở chổ trấn an người dân hưởng ứng Đại Việt chế độ.

Cơ Quan Thành, gian phòng của Cái Nhiếp.

“ Đã xảy ra chuyện gì” Cái Nhiếp vẫn ngồi tọa thiền, lạnh nhạt dò hỏi hắn không cần quay người lại cũng biết được ai ở phía sau, trong không khí Thủy Hàn kiếm hơi lạnh truyền lại không ai khác chính là Cao Tiệm Ly.

“ Ta đoán thật không sai, ngươi chính là chó săn của Doanh Chính phái đến”

“ Ta mong huynh hiểu rõ mình đang nói điều gì” Cái Nhiếp nhàn nhạt đáp trả

“ Ở trung ương thủy trì Từ Phu Tử đã thấy rõ gian kế của ngươi” Cao Tiệm Ly lạnh rên nói, từ trung ương thủy trì trở về tận tai nghe được Từ Phu Tử nói rỏ ai là người ám toán, hắn một đường di chuyển đến nơi này.

“ Trung ương thủy trì” Cái Nhiếp lên tiếng, hắn mặc dù biết rõ Thiên An có kế hoạch giăng xuống nhưng lại không biết được mấu chốt đầu đuôi.

“Đừng có vờ vịt nữa, ngươi là tên khốn kiếp” Cao Tiệm Ly tức giận nâng lên Thủy Hàn kiếm chém mạnh xuống, có điều một kiếm tất sát này của hắn đả bị Uyên Hồng cản lại.

“ Các ngươi công lực không đủ mau lui ra” Cao Tiệm Ly quát lạnh cảnh báo cho ba bốn tên đệ tử bên ngoài.

Ngay vừa rồi hắn đã thử thúc dục nội lực hàn khí thông qua Thủy Hàn kiếm tuôn ra đem trần nhà đóng băng, mấy tên bên ngoài run cầm cập lấy.

Mấy tên yếu gà này cũng cấp tốc lùi xa ra, ánh mắt có chút kinh ngạc khi nhìn Thủy Hàn kiếm trên tay Cao Tiệm Ly đốc kiếm mọc ra gai băng ở chui kiếm, thẳng hướng về yết hầu Cái Nhiếp, mà đối phương cũng từ bỏ chống cự.

“ Đây là..Dịch Thủy Hàn” một tên đệ tử Mặc Gia kinh hô lên, ngay sau đó bọn họ miệng há to ra không khép lại được khi nhìn về tình cảnh phía trước.

Cái Nhiếp bị Hắc Kỳ Lân giá họa làm cho nội bộ Cơ Quan Thành bên trong lập tức xảy ra mâu thuẩn. Mà đối với thù ghét tràn đầy địch ý Cái Nhiếp là Cao Tiệm Ly tất nhiên là chĩa đầu mâu đến hắn rồi, dù sau Cái Nhiếp nhiều năm bên cạnh làm hộ vệ cho Cái Nhiếp lại là đích thân giết chết Kinh Kha đây.

Chỉ thấy Cái Nhiếp đem Uyên Hồng thu hồi lại, hắn cũng không có giải thích bất cứ chuyện gì. Tính cách hắn là vậy thanh giả tự thanh đây, nhìn Thủy Hàn kiếm trên tay Cao Tiệm Ly lao đến mình hàn khí lạnh buốt buông ra không một chút biến sắc.

Bởi vì hắn tin tưởng Thiên An bố cục như vậy tất nhiên sẻ không để cho hắn chết rồi, hơn nữa mạng sống của hắn cũng là do Mặc Gia cứu lấy.

Lộn xộn một hồi Cái Nhiếp cũng bị giam lỏng xuống khi mà Đoan Mộc Dung đứng ra bảo lảnh cho hắn. Cái Nhiếp bị đám đệ tử Mặc Gia vây nhốt bên ngoài cẩn mật kiểm tra.

“Sao lại có nhiều người ở đây vậy, đại thúc con về rồi” Thiên Minh cất cao thanh âm lên tiếng, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về đám người Cao Tiệm Ly đứng đông ở phía trước cổng.

“ Đứng lại, không được vào” hai tên Mặc Gia đệ tử đưa tay ngăn lại không cho Thiên Minh bước vào, có điều Thiên Minh nào nghe hai tên này thân ảnh cất bước vào bên trong nhưng bị hai tên gắt gao chặn lấy đồng thời còn hất văng ra, cao giọng nói: “ nếu còn làm loạn bọn ta sẻ không khách khí đâu”

“ Tại sao không cho ta vào” Thiên Minh tức giận lớn tiếng, thân ảnh lóe lên nhanh chóng lao vào bên trong, có điều hắn lần nữa bị cản lại mà người chặn lấy chính là Đoan Mộc Dung “ cô tránh ra”

“ Thiên Minh đừng vào đó, đại thúc của ngươi không sao đang ở bên trong” Đoan Mộc Dung lên tiếng trấn an.

“Thế sao ta lại không được gặp vào thúc ấy, các ngươi muốn hại thúc ấy phải không” Thiên Minh chất vấn lên tiếng
.
"Không ai muốn hại y, thế nhưng trong thành hiện đang có một số chuyện ”

Thiên Minh không nghe Đoan Mộc Dung lên tiếng, đem tay gạt phắt hai tay của Đoạn Mộc Dung ra tức giận nói“ các ngươi nói bậy, đại thúc là người tốt, ông ấy đả đắc tội gì với các ngươi chứ? Các ngươi vì cái gì như thế hận đại thúc. Nói đi”

“Chúng ta không có hận Cái tiên sinh, chỉ là” Đoan Mộc Dung muốn giải thích, đáng tiếc lần nữa bị Thiên Minh cắt đứt.

"Các ngươi có, đại thúc vừa vào Cơ Quan Thành, Ban lão đầu chỉ sợ hắn nhìn thấy cái này tiểu Cao. Dọc theo đường đi, rất nhiều người đều đối với đại thúc chỉ trỏ bàn tán”

Thiên Minh phát tiết tâm tình của mình, một tay chỉ về Đoan Mộc Dung nói :“ Nhất là cô nữ nhân quái đản, cô không phải ghét nhất đại thúc sao? Trước kia không phải để một tấm biển ở cửa , nói cái gì họ Cái không phải cứu, dùng kiếm không phải cứu, ta gặp các ngươi chính là nhằm vào đại thúc. Cô là nữ nhân quái dị, cái mặt trơ như khúc gỗ trên đường đi người muốn hại đại thúc nhất là cô”

Thiên Minh giọng của càng ngày càng kịch liệt, lại đột nhiên ngừng nói, mọi người không khỏi hơi nghi hoặc một chút, đã thấy Tuyết Nữ từ sau Thiên Minh đi tới tay nhẹ nhàng điểm lấy huyệt đạo của hắn.

“Ách” Thiên Minh tròng mắt liều mạng nhấc lên, muốn nhìn một chút người nào đánh lén mình, lại nghe phía sau truyền tới một thanh âm.

“Tại sao không nói, câm.” Tuyết Nữ lên tiếng “Oa. Trong mắt của ngươi tràn đầy hỏa diễm, phẫn nộ, giống như là muốn ăn thịt người, ta phải sợ a!”

“ A Tuyết, Mặc Gia đang thời điểm nguy kịch đừng đùa nữa” Cao Tiệm Ly nhàn nhạt lên tiếng, hiện giờ Cơ Quan Thành đả nguy trong sớm tối kẻ địch lẻn vào trung tâm ao nước lại tìm không ra độc tố gì, lại thêm quân Tần từng bước lại gần có Công Thâu Gia nắm trên tay bản vẻ của tòa thành đây.

“ Nhốt nó vào tòa thạch thất gần bên, huyệt đạo của nó sau hai canh giờ nửa sẻ giải khai” Tuyết Nữ lên tiếng phân phó mệnh lệnh cho hai tên Mặc Gia đệ tử.

Đợi cho Thiên Minh bị đem đi nhốt vào gian thạch thất gần đó, Tuyết Nữ cất lời : “ Sự tình hết sức kỳ lạ, rỏ ràng kẻ địch đả xâm nhập vào nơi trọng yếu nhất của Cơ Quan Thành nhưng lại không có hành động gì. Chẳng lẻ chúng còn đang đợi thời cơ”

“ Tuy chưa phát hiện điều gì khác lạ trong nước, nhưng ta có thể khẳng định địch nhân đả bắt đầu hành động rồi. Thời khắc này Cơ Quan Thành đang ở nguy cơ rất lớn, không biết có bao nhiêu địch nhân nằm phục trong này chờ thời cơ hành động” Cao Tiệm Ly chậm rải nói.

“ Ban đại sư bị đánh lén đoạt lấy chìa khóa cơ quan mật thất là bước thứ nhất. Sau khi chúng có được sơ đồ thiết kế của Cơ Quan Thành hiển nhiên đả rỏ như lòng bàn tay bố cục trong thành. Mũi giáo chỉ trực vào nơi khẩn yếu nhất trong Cơ Quan Thành.

Chuyện xảy ra tối nay trong trung ương thủy trì, e chỉ là khởi đầu của mối nguy cơ to lớn. Ngoài thành cũng đả phát hiện dấu hiệu của đội quân giáp sắt mạnh nhất của Tần quốc. Lúc này nội ứng của địch đang ẩn mình bên trong, điều cấp bách nhất bây giờ chính là phải tìm cho ra kẻ này, phá giải gian kế của địch”

“ Ta vẫn luôn cảm thấy bất an, dù là trong nước có độc hay không thì trong một ngày đệ tử Mặc Gia không thể uống nước trong thành” Đoan Mộc Dung lên tiếng, nàng không hiểu sau trong lòng cảm thấy bị đè nén một dạng.

“ Cấp tốc truyền lệnh xuống” Cao Tiệm Ly lạnh giọng nói.

“ Dạ” Tên đệ tử còn sót lại lập tức lên tiếng, nhanh chóng rời đi.

Lúc này từ trong y phục của mình Đoan Mộc Dung lấy ra một lọ nhỏ, từ bên trong đổ ra hai viên thuốc nhỏ màu đen “ Bách Thảo Đan là linh dược thế gian, uống vào bảo đảm bách độc bất xâm trong vòng hai canh giờ tiếp theo. Để phòng đêm nay có biến, mỗi người ở đây đều dùng một viên, đó là cách vạn toàn”

Hai người gật đầu nhanh chóng tiếp lấy Bách Thảo Đan mà phục dục cho mình, đồng thời thân ảnh nhanh chóng cất bước rời đi tuần tra .

Cơ Quan Thành biến động như vậy, Thiên An tất nhiên là đương nhiên biết rồi, có điều mấy việc này hắn cũng chả rảnh đi quan tâm. Trong gian phòng của mình an tâm cùng hai nữ cá nước, đồng thời còn mong đợi trông cho nhanh hết ngày chờ đợi ngày mai sự kiện đây.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm