Tôi Chỉ Yêu Một Người

Chương 35



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Tiếp Tục*
Đến khi cô dứt khoát như thế tất cả đều không ai dám nói gì, mọi người đều đồng loạt ủng hộ dự án đó. Vì họ biết rõ chủ tịch trẻ của họ khi đã chắc chắn điều gì thì nó sẽ luôn luôn xảy ra. Băng Di bắt chéo chân nhìn tất cả bọn họ, rồi cất tiếng.
- Nếu như không ai phản đối thì buổi họp kết thúc ở đây.
Rồi cô đứng dậy, tất cả đều cúi chào chủ tịch của mình rồi đi làm công việc của mình. Cô cầm lấy điện thoại xem xét giờ. Trợ lý đứng cạnh nói.
- Thưa cô Di Gia đang đợi trên phòng thưa chủ tịch.
Băng Di cười nói.
- Đến đúng giờ lắm.
Rồi cất bước lên phòng mình. Ngay trên phòng, 1 cô gái với gương mặt đạt chuẩn người mẫu kia đang ngồi thong thả xem bảng thiết kế của cô bạn mình.

Băng Di đi vào nói.
- Cậu thấy sao về loạt thiết kế này.
Di Gia gấp bảng thiết kế lại, cười tươi.
- Rất thích a~
Băng Di nói tiếp.
- Thường Hi nay nghe nói có lịch quay nhỉ.
Di Gia gật gù.
- Đúng a, vai nữ chính. Phim cổ trang và cũng thật trùng hợp là đóng chung với anh Thiệu Huy vai nam chính ấy.
Băng Di ngồi bên ghế làm việc, tay vẫn đang gõ trên bàn phím.
- Vậy thì thật mong chờ đi.
Di Gia đập tay.
- Quên mất là cậu thích phim cổ trang nhỉ. Thật là tốt quá rồi còn gì.
Bên ngoài, trợ lý của Băng Di đi vào.
- Cô Di Gia, tới giờ chụp hình rồi ạ.
Di Gia cùng Băng Di đi qua phòng studio. Buổi chụp hình diễn ra suôn sẻ, loay hoay mãi cũng đến 14h trưa. Di Gia sau còn buổi diễn thời trang khác nên đã tạm biệt bạn mình trước rồi đi.
Băng Di theo đó cũng quay qua việc giải quyết hồ sơ. Theo đó điện thoại cô reo lên, cô nhìn lên màn hình để Ý Hiên. Cô nhấc máy.
- Nghe đây.
Giọng của anh phát ra từ điện thoại.
- Anh xem ra chưa ăn gì nhỉ, anh có nấu đồ ăn cho em đây. Anh đem lên cho em nhé.
Băng Di khẽ cười hạnh phúc.
- Anh tốt thế cơ đấy.
Rồi dập máy, thông báo cho trợ lý xuống đón anh. Bên ngoài, Ý Hiên xách gò mênh đi vào.

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn theo anh, đa số đều nhận ra anh dưới lớp nhạc sĩ nổi tiếng. Tiếng bàn tán xì xào vang lên.
- Này, này. Đó là nhạc sĩ Ý Hiên phải không.
- Ừm, anh ta đang làm gì ở đây thế.
- Không lẽ anh ta và chủ tịch có gì đó với nhau.
- Nếu vậy thì họ đẹp đôi lắm.
Bla...bla...
Trợ lý đi xuống ho lớn.
- Khụ,khụ. Các người không có việc làm, muốn lãnh lương nghỉ việc sao.
Nhờ có câu hăm doạ của nữ trợ lý, tất cả đều luống cuống quay lại làm tốt công việc của mình. Trợ lý mỉm cười lịch sự chìa tay trước anh.
- Thật hân hạnh khi được gặp ngài Ý Hiên đây. Xin được giới thiệu tôi là trợ lý của chủ tịch Queen. Chủ tịch đang đợi ngài trên phòng riêng, mời ngài theo tôi.
Ý Hiên cười lịch sự.
- Cảm ơn cô.
Rồi anh đi theo trợ lý lên phòng, bên trong Băng Di đang ngồi làm việc trên laptop. Gương mặt tập trung đến nỗi anh đã vào từ lúc nào vẫn không hay biết gì. Ý Hiên nhìn cô rồi đặt gò mênh lên bàn, đi qua gác tay lên thành ghế, áp sát gần má cô nhìn màn hình máy tính.
- Chà, em thật khéo tay đấy. Không hổ danh là nhà thiết kế nổi tiếng nhỉ.
Cô bị câu nói của anh làm cho giật mình, cô quay qua.
- Anh vào từ lúc nào ?
Ý Hiên nói.
- Do em tập trung quá, không để ý đấy. Mau qua đây ăn đi.
Anh kéo tay cô qua ngồi bên ghế. Nhẹ nhàng mở nắp ra, hương thơm bắt đầu lan toả khắp phòng. Cô nhìn vẻ mặt mong chờ của anh, cầm lấy muỗng mút ăn.
- Anh nấu không tệ nha.
Cô gật gù khen, anh ngồi cạnh xoa đầu cô.
- Nếu em muốn anh cũng có thể nấu cho em ăn mỗi ngày.
Cô ham ăn chẳng thèm để ý anh nói gì, thấy cô không nghe mình nói, anh giữ lấy mặt cô đối diện anh. Cô bị anh làm bất ngờ phồng má giận dỗi.
- Gì đây, đang ăn mà.
Anh mặt đơ nói.
- Em có nghe anh nói không đấy.
Cô hỏi lại.
- Anh nói gì ?
Thấy vẻ thờ ơ của cô, anh đành thở dài im lặng, cứ ngồi nhìn cô ăn thôi. Sau 30' cô đã giải quyết xong xuôi, cô định đứng dậy thì bị anh ghì xuống.
- Ăn rồi thì đánh giấc 1 chút đi.
Băng Di nhéo má anh.
- Anh đeo quá đấy. Anh không có việc làm sao.
Ý Hiên giữ tay cô.
- Công việc của anh là về đêm mà.
Băng Di liền xoay người đẩy anh nằm xuống ghế.
- Vậy thì chính anh mới là người nên chợp mắt đấy. Mau nằm ngủ đi.
Bị cô đè xuống, nên anh nghe lời nằm xuống theo. Anh gối đầu lên đùi cô, tay nắm chặt lấy tay của cô, 1 phút cũng không nỡ rời xa. Phút chốc, cô nghe thấy tiếng thở đều của anh, đưa tay còn lại xoa đầu anh dịu dàng. Môi cô khẽ cong thành hình bán nguyệt, 1 nụ cười hạnh phúc.

* Vài Tiếng Sau*

Anh khẽ mở mắt vươn người, cô ngồi bên bàn làm việc nói.
- Anh dậy rồi.
Nhìn thấy cô, anh lại nằm ườn ra ghế, nũng nịu.
- Anh mệt quá, em có thể nạp năng lượng cho anh không ?
Cô đứng dậy, để điện thoại của anh lên bàn nói.
- Anh ngủ ngon đến nỗi điện thoại còn không xem. Anh Hoắc Minh nhắn bang có việc kìa. Anh về xem đi.