Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương : Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 240: Tần Nhất Chết Rồi





Lâm Thanh mím mím môi: "Chúng tôi đến tìm Sở Sở."Tần Hàn Vũ nhíu mày: "Cậu nói Mỹ nhân tiêu? Mỹ nhân tiêu ở bên trong trại?"Tần Hàn Vũ đột nhiên có dự cảm không tốt.

Bên trong Thanh Phong trại, người tên Sở Sở chỉ có duy nhất một người.


Mặc dù anh ta và người của tiểu đội Vân Hoán quan hệ không tệ, anh ta cũng biết trong nhóm bọn họ có một người gọi Mỹ nhân tiêu, thế nhưng từ trước tới giờ chưa từng gặp qua.Hiện tại nghe Lâm Thanh nói thế, Tần Hàn Vũ liền nhớ tới tính tình của Sở Sở bên trong trại, lại có chút chần chừ.

Sở Sở kia thật sự là người đám Vân Hoán bọn họ muốn tìm sao?Nếu như là thật, vậy có một số việc sẽ đơn giản hơn nhiều.Sở Mặc Hòa có chút nóng nảy nhìn Tần Hàn Vũ: "Đúng vậy, chị gái của tôi ở chỗ này.

Tôi nghe nói trong trại các anh có một người gọi Sở Sở cô nương, đấy rất có thể là chị gái của tôi.""Vậy sao." Tần Hàn Vũ trầm tư một lát: "Vậy đợi lát nữa tôi sẽ dẫn mấy người đi gặp cô ta, nhìn thử xem có đúng hay không."Sở Mặc Hòa cuối cùng cũng nở nụ cười: "Được, thật sự rất cảm ơn anh."Đôi mắt đào hoa đen nhánh của Vân Hoán nhìn thẳng Tần Hàn Vũ: "Thất Thất đâu, sao em ấy không ở chỗ này?"Tần Hàn Vũ ngạc nhiên nhướn mày: "Thất Thất này là ai?"Lâm Bạch sợ hai người này lại náo loạn, vội vàng tiến lên nói: "Chính là cô gái tên Kiều Kiều mới tới chỗ này của các anh.

Cô ấy thật ra là em trai của chúng tôi, Tần Nhất.

Vài ngày trước che giấu thân phận tiến vào, vì để tìm Sở Sở."Tần Hàn Vũ lần này không phải kinh ngạc, mà là kinh hãi.


Thiếu nữ kia là thành viên mới của tiểu đội Vân Hoán? Chuyện lần này có vẻ rất thú vị.

Sở Sở hại chết Tần Nhất, đúng là đủ cẩu huyết.Cũng không biết khi đám người Vân Hoán bọn họ biết chuyện, sẽ có phản ứng như thế nào đây? Tần Hàn Vũ đầy bụng ý xấu không định nói chuyện này ra."Kiều Kiều sao..., mấy người đến chậm rồi, có lẽ hiện tại ngay cả hài cốt cũng không còn." Tần Hàn Vũ chậm rãi mở miệng."Cái gì, anh lặp lại lần nữa!" Lâm Bạch không thể tin được.Vân Hoán mím chặt môi mỏng, gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ vô song, gắt gao nắm chặt nắm đấm.Đừng nói Lâm Bạch không thể tin được, những người khác cũng không dám tin.Thực lực của Tần Nhất không thua kém Vân Hoán, làm sao có thể, làm sao có thể cứ như vậy không còn rồi.Vẻ mặt Sở Mặc Hòa tái nhợt đi, ánh mắt đờ đẫn: "Không thể nào, không thể nào! Nhất Nhất cậu ấy rất lợi hại, làm sao có thể, làm sao có thể chết.

Anh gạt tôi đúng không, nhất định là anh đang lừa gạt chúng tôi."Sở Mặc Hòa hướng Tần Hàn Vũ gầm nhẹ, vui sướиɠ lúc vừa mới biết được tin tức của Sở Sở lập tức đã không còn sót lại chút nàoTần Hàn Vũ lạnh nhạt không có ý kiến, cũng không bởi vì Sở Mặc Hòa mà tức giận."Chết như thế nào?" Vân Hoán mở miệng: "Em ấy chết như thế nào?"Con ngươi đen nhánh của Vân Hoán khóa chặt Tần Hàn Vũ, anh đẩy ra đám người, bước từng bước một đi đến đối diện Tần Hàn Vũ, khí lạnh trực tiếp đánh tới."Nói." Giọng Vân Hoán nhàn nhạt, thế nhưng đám người Lâm Bạch đều cảm nhận được một cỗ uy áp kinh khủng, đủ để bọn họ hít thở không thuận.Tần Hàn Vũ cũng cảm thấy vậy, nhưng vẫn như cũ treo nụ cười bên khóe môi, ưu nhã thong dong: "Cậu đừng vội, nghe tôi nói xong đã, dù sao tôi cũng không biết Kiều Kiều là đồng đội của mấy cậu mà.

Kiều Kiều cô ấy ở trong này đắc tội người ta, đã bị bắt đi rồi.""Tôi tới đây là vì chấp hành một nhiệm vụ, bên trong Thanh Phong trại này có một gốc thực vật biến dị, mục đích tôi tới đây là nó.


Tần Nhất rất có khả năng đã bị người ta ném cho thực vật biến dị đó ăn rồi."Lúc vừa nghe thấy cái tên Tần Nhất, Tần Hàn Vũ rất kinh ngạc.

Vì anh ta nhớ, tên của người kia cũng là Tần Nhất.

Nhưng Tần Nhất trong miệng đám người Vân Hoán lại là một nam sinh...!Trêи đời này chuyện trùng tên trùng họ có rất nhiều, nên sau khi ngạc nhiên qua đi, anh ta cũng không để ý đến nữa."Dĩ nhiên, toàn bộ đều chỉ là suy đoán của tôi." Tần Hàn Vũ nói bổ sung..