Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 235: Tinh phân



Chung Noãn Noãn cứ như vậy chơi tâm nổi lên vuốt ve vừa đi vừa về.

Sau đó lại sờ lên sống mũi thẳng tắp của anh..

Dọc theo mũi hướng xuống, là môi mỏng mà gợi cảm kia.

Nhìn đã cảm thấy rất muốn hôn!

Chung Noãn Noãn nghĩ như vậy, cứ làm như vậy.

Dù sao anh cũng là ngủ, uống hai viên thuốc ngủ, còn châm cứu cho anh, khẳng định không tỉnh lại sớm như vậy.

Cho nên, ngay khi Xích Dương đã nhanh không chịu được con tiểu yêu tinh này trêu chọc, ngay sau đó, anh chỉ cảm thấy một cỗ mùi thơm tới gần, anh bị hôn.

Cái hôn tối hôm qua liền khiến anh cảm thấy là cái hôn ngọt thơm nhất vui vẻ nhất trên thế giới này, nhưng là hôm nay cứ nằm như thế cái gì cũng không cần làm, liền bị cô vợ nhỏ hôn lấy, loại cảm giác này quả thực so với hôm qua còn tươi đẹp hơn!

Rất nhanh, tâm tình kích động của Xích Dương liền bao phủ hoàn toàn bên trong cái hôn của Chung Noãn Noãn.

Đây là người đàn ông đầu tiên mà Chung Noãn Noãn hai đời chủ động hôn.

Môi của anh lạnh lùng, không mềm như cô, thế nhưng là hôn lại rất có cảm nhận, vô cùng dễ chịu.

Trên môi có hơi thở mát lạnh của anh, mỗi khi môi của cô nhẹ nhàng đụng chạm, hơi thở mát lạnh kia đều sẽ nồng đậm quanh quẩn tại bên môi cô.

Hôn hôn, Chung Noãn Noãn liền có chút không cầm giữ được.

Nhìn xem môi mỏng hơi nhếch của anh, Chung Noãn Noãn nhịn không được lè lưỡi liếm lấy một chút môi của mình.

Cảm giác thật tốt!

Lại đến!

Không vừa lòng cảm giác trên đầu lưỡi chỉ mang theo hơi thở nhàn nhạt, Chung Noãn Noãn một tay chống đỡ giường, vô cùng có phong phạm của nữ vương nhích lại gần mỹ vị của mình. Duỗi ra cái lưỡi phấn nộn cùng động tác hoàn toàn không hài hòa, đối với môi mỏng của Xích Dương liền liếm lấy.

Xích Dương: "!"

Xích Dương chính đang say mê bị cô vợ nhỏ bảo vệ, đầu óc đột nhiên oanh một chút liền nổ.

Cái lưỡi phấn nộn tại trên môi của anh lướt qua như anh đào mềm mềm nhu nhu, mang ra từng tia từng sợi thơm ngọt, Xích Dương chỉ cảm thấy toàn thân anh đều bị một dòng cảm thụ kỳ diệu bao quanh..

Một dòng cảm giác tê dại, từ xương đuôi trực tiếp lẻn đến trong đại não, sau đó trong nháy mắt đi khắp toàn thân.

Anh cảm giác toàn thân mình vô cùng khô nóng, thế là chỉ có thể một bên vui vẻ mà đau khổ hưởng thụ lấy, một bên trong lòng yên lặng đọc thuộc lòng lấy kế hoạch huấn luyện tân binh anh muốn làm, nghĩ đến trong kế hoạch còn có cái gì không đủ.

Nhưng trong lòng nghĩ chính là một chuyện, phản ứng của thân thể lại là một chuyện khác.

Xích Dương cảm thấy mình muốn tinh phân.

Xích Dương bị cô vợ nhỏ nhà mình liêu đến không muốn không muốn, trong lòng âm thầm phát khổ, cảm giác mình liền Liễu Hạ Huệ cũng không bằng.

Vốn là muốn thuận thế đáp lại, nhưng lại sợ tốc độ quá nhanh, khiến cô vợ nhỏ cảm thấy e lệ, về sau liền không đến chỗ này của anh.

Dù sao con gái đều là sĩ diện, nếu để cho cô phát hiện anh đã sớm tỉnh lại, cảm nhận được tất cả những chuyện cô làm, kia cô còn không xấu hổ chết?

Nghĩ đến bộ dáng thẹn thùng của cô vợ nhỏ tối hôm qua sau khi cùng Tiểu Dương gặp mặt, Xích Dương liền bỏ đi suy nghĩ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Thế nhưng là địa phương không thể miêu tả đã nhanh không thể chịu được. Chỉ cần cô vợ nhỏ hơi động đậy một chút, lập tức liền có thể cảm giác được anh không thích hợp.

Mặc dù rất muốn còn dây dưa như vậy, nhưng Xích Dương biết, không thể còn tiếp tục như vậy. Lại để cho cô tiếp tục châm ngòi thổi gió, toàn bộ rừng rậm đều sẽ lửa cháy.

Rốt cục, dưới sự nghịch ngợm gây sự không lưu tình chút nào, không chút nào cho mình để đường rút lui của Chung Noãn Noãn, Xích Dương động.

Giờ phút này, thần chí của Chung Noãn Noãn mới từ trong lúc ngủ mơ hấp lại.

Cô mẹ nó..

Cô làm gì?

Ngọa tào!

Mắt thấy Xích Dương liền muốn tỉnh lại, Chung Noãn Noãn chân vừa đạp, lẩm bẩm một tiếng, coi như là trở mình, sau đó đưa lưng về phía Xích Dương, phát ra hô hấp cân xứng kéo dài.