Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 359: Cút



"Cho dù tôi là cái loại người này, tôi chỉ để mắt tới người, mà không phải gia súc. Cô nếu bảo bối anh ta như thế, liền nhanh chóng mang theo tên tóc vàng nhà các người xéo đi, nhốt anh ta trong phòng mỗi ngày thưởng thức là được, đừng mang ra ảnh hưởng bộ mặt thành phố, ô nhiễm ánh mắt của người khác. Cho dù muốn cho ra ngoài, cũng quản tốt tên tóc vàng nhà các người, để anh ta không cần nhìn lung tung. Lại nhìn, có tin tôi đào hai mắt của anh ta hay không? Còn có các người, tùy tiện chen ngang vốn là nên đánh, thế nhưng là các người chẳng những chen ngang, các người lại còn tiện. Hôm nay chỉ là dạy dỗ các người một chút, lần sau trước khi ra ngoài nhớ kỹ đánh răng. Miệng quá thối sẽ bị đánh."

Chung Noãn Noãn nói xong, Xích Dương chỉ nói một chữ --

"Cút!"

Lan Lan cùng nữ sinh mập mạp đang chuẩn bị cãi nhau với Chung Noãn Noãn, ai ngờ Xích Dương lại đột nhiên quát lên một tiếng, dọa đến các cô một chút.

Tên tóc vàng vốn chính là xã hội đen, nơi nào có thể chịu được bị người phụ nữ mình thích chế nhạo như vậy, hơn nữa còn bị chồng chưa cưới của người phụ nữ này uy hiếp?

Trong nháy mắt khí thế hèn mọn kia cũng biến thành có chút lăng lệ.

Tránh thoát Lan Lan kéo cánh tay của anh, đi về phía Xích Dương.

Bạn trai mấy nữ sinh ở một bên thấy thế, cũng đi theo tên tóc vàng tới.

Trong nháy mắt quần chúng bốn phía lui lại, giờ phút này, từ khí thế của mấy người tên tóc vàng có thể nhìn ra được, bốn người đàn ông này hẳn là tay chân lưu manh trên xã hội.

Gặp người đàn ông nhà mình phát uy, trong nháy mắt mấy nữ sinh viên lấy Lan Lan cầm đầu liền đắc ý, một bộ dáng vẻ các người chết chắc rồi.

"Mèo rừng nhỏ này tiểu gia tôi thích, tôi đếm đến mười, lập tức cút cho gia, gia có thể không đem cậu đánh tàn phế!" Tên tóc vàng mở miệng nói với Xích Dương.

"Anh Uy.."

Lan Lan ở một bên vốn dĩ còn khoe khoang đắc ý nghe được anh Uy đã đùa nghịch với cô nửa tháng ở trước mặt cô liền tuyên bố anh đã thích Chung Noãn Noãn, trong nháy mắt vô cùng ấm ức, nhưng cô cũng không dám mắng chửi người, chỉ có thể yếu ớt, ấm ức hô một tiếng.

Nhưng mà tên tóc vàng đã nhìn qua Chung Noãn Noãn nơi nào còn có thể để ý cô? Cơ bản không thèm để ý cô, trực tiếp đi về phía Xích Dương.

Mặc dù Xích Dương gần 190, mà anh cũng chỉ có xấp xỉ 175, nhưng tóc vàng không sợ chút nào.

Tinh anh xã hội như Xích Dương như vậy bọn họ nhìn đến quá nhiều, đều là bề ngoài nhìn ngăn nắp xinh đẹp, trên thực tế căn bản cũng không chịu nổi đánh.

Nhưng mà loại tiểu lưu manh này Xích Dương cơ bản liền không để vào mắt, mặc cho tên tóc vàng phóng ra sát khí của mình như thế nào, Xích Dương chính là lù lù bất động, một bước đều cũng không lui lại. Cho dù là tay phải khoác lên trên vai Chung Noãn Noãn đều không có chút nào muốn thả xuống để chuẩn bị chiến đấu.

Giờ phút này, quần chúng ăn dưa đều cảm thấy Xích Dương cùng Chung Noãn Noãn đứng sóng vai đẹp trai nổ, quả thực ông trời tác hợp cho.

Mười tiếng đã rơi xuống, khuôn mặt tên tóc vàng tràn đầy lệ khí: "Nếu cậu muốn tìm chết, vậy đừng trách tôi!"

Dứt lời, vung lên một quyền liền đánh về phía mặt Xích Dương.

"Tôi để cậu dáng dấp đẹp trai liền một bộ dáng vẻ điếu tạc thiên!"

Tên tóc vàng một bên nói, một bên quơ nắm đấm mang theo gió nhanh chóng vung hướng mặt Xích Dương, quần chúng ăn dưa ở một bên nhao nhao phát ra một tiếng kinh hô, sợ tinh anh xã hội đẹp trai như thế cứ như vậy bị đánh cho tàn phế.

Dù sao quyền gió này vừa nhìn cũng không phải là người bình thường!

Nhưng mà tốc độ tên tóc vàng nhanh, tốc độ của Xích Dương càng nhanh.

Cũng không biết anh động chân lúc nào.

Tóm lại, ngay khi nắm đấm kia sắp rơi trên mặt anh, tên tóc vàng đã hét thảm một tiếng bị đá bay ra ngoài.

Chân chính là bay ra ngoài.

Giống như diều bị đứt dây.

Ít nhất bay ra ngoài xa hơn ba mét, mấu chốt khoảng cách ba mét này có lẽ còn là phía trước đường vòng cung.