Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 366: Em yêu anh



"Có, rất thích!"

Dứt lời, Chung Noãn Noãn còn không nhịn được chống đỡ thân thể nhẹ nhàng hôn lên mắt anh.

Cảm giác được cô vợ nhỏ dịu dàng nghiêng người, Xích Dương rất phối hợp nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tùy ý cô vợ nhỏ làm loạn ở trên người anh.

Giờ phút này, anh cảm thấy cho dù là đem tính mạng cho cô, anh cũng đồng ý.

Không kìm lòng được, Xích Dương vươn tay, cầm tay Noãn Noãn.

Trong lòng giống như làm quyết định to lớn, thật lâu, Xích Dương mới đưa tay Noãn Noãn chậm rãi dời xuống.

Nhưng mà, ngay lúc tay Xích Dương vỗ lên trên tay cô, Chung Noãn Noãn liền hoàn toàn ngủ thiếp đi.

Cô là một người phụ nữ vô cùng cảnh giác, thế nhưng là lúc đối mặt với Xích Dương, cô lại là hoàn toàn buông lỏng.

Dù sao đây là một người đàn ông có thể vì cô đánh bạc thanh xuân, đánh bạc sự nghiệp, đánh bạc gia đình, thậm chí đánh bạc tính mạng. Cho nên đối với anh, Chung Noãn Noãn hoàn toàn không có chút phòng bị nào.

Ngay khi đang vô cùng buồn ngủ, có một lồng ngực rộng lớn có thể dựa vào, có hơi thở mát lạnh làm cho cô bình yên chìm vào giấc ngủ quấn quanh cô, có giọng trầm thấp nhẹ nhàng của anh nói với cô là Noãn Noãn, em thích không..

Giờ phút này, Chung Noãn Noãn cảm giác chính mình ở một cái cảng vô cùng ấm áp, vô cùng an toàn, người đàn ông khiến cô an tâm đang ở bên người cô, cho nên dù là anh còn đang nói chuyện với cô, nhưng giờ phút này cô cũng đã thật sự tiến vào thế giới chu công.

Cảm giác cái tay kia không có một chút phản ứng, Xích Dương rũ mắt xem xét, phát hiện Noãn Noãn đã ngủ.

Cười khổ một tiếng, xem ra buổi tối hôm nay lại phải chính anh giải quyết.

Ôm cô vợ nhỏ cơ hồ dịu dàng thành một vũng nước, trái tim Xích Dương cũng đi theo hóa thành một vũng nước.

Đưa cô đặt ở trên giường, đắp kín chăn, tỉ mỉ quan sát dung nhan ngọt ngào đang ngủ của cô. Tay Xích Dương không nhịn được xoa lên khuôn mặt tràn đầy sức sống kia.

Lúc tỉnh dậy, cô là linh động, thậm chí khi khí tràng của cô mở ra, thoạt nhìn có chút yêu mị.

Nhưng là giờ phút này, cô thật giống như đứa trẻ vừa ra đời, vô cùng yên tĩnh. Giống như là một vũng nước trong trên đỉnh núi tuyết vạn năm, sạch sẽ mà trong suốt.

Xích Dương nghiêng người nằm ở chỗ khoảng cách cô không đến 50 centimet, cứ lẳng lặng thưởng thức dung nhan đang ngủ hoàn mỹ của cô, nét dịu dàng trong mắt đã hoàn toàn tràn ra ngoài.

Nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay vuốt ve khuôn mặt của cô "Noãn Noãn, vì sao em đột nhiên liền thay đổi? Trước đó em không phải chán ghét anh như vậy sao? Là cái gì để em đột nhiên liền bắt đầu thích anh, ỷ lại anh?"

Xích Dương nhìn xem Chung Noãn Noãn, ánh mắt có mờ mịt trong một cái chớp mắt.

Chẳng qua nét mờ mịt kia rất nhanh liền lóe lên một cái rồi biến mất, lập tức liền bị kiên định thay thế.

"Mặc kệ em là bởi vì nguyên nhân gì thích anh, nếu thích anh, liền nhất định phải thích cả một đời, ỷ lại cả một đời, không thể nửa đường lại thích những người khác, ỷ lại những người khác!"

"Anh Xích Dương em yêu anh."

Người trong mộng cũng không biết có phải là nghe được lời của anh hay không, đột nhiên lầm bầm một câu như vậy.

Trong nháy mắt, tay Xích Dương nhẹ nhàng vuốt lên khuôn mặt Chung Noãn Noãn liền dừng lại, bên trong đôi mắt bắn ra mãnh liệt mừng rỡ.

Đều nói lời nói lúc nằm mơ là sẽ không gạt người.

Noãn Noãn nhà anh nằm mơ đều đang nói yêu anh, cho nên Noãn Noãn nhà anh nhất định là thật sự yêu anh!

Mặc dù không biết cô gái này đến cùng là bởi vì cái gì đột nhiên liền thay đổi quan niệm, từ chán ghét anh biến thành thích anh. Thế nhưng là đối với sự thay đổi này, Xích Dương là vui vẻ, vui thấy việc thành.