Tuyệt Thế Cường Long

Chương 612





Chương 618

“Con đàn bà thối, cho cô mặt mũi cô còn dám vứt đi? Kêu cô đi hầu hạ thì rất mất mặt sao? Rõ ràng là vinh hạnh của cô!”

“Còn dám chạy? Cô chạy một cái cho ông đây xem?!”

Sau khi Từ Siêu kéo tóc Dương Quan Quan thì hung hăng đá một cước lên lưng cô ta, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có.

Dương Quan Quan đau đến gào thét, Từ Siêu cũng buông lỏng tóc của cô ta, cô ta bị một cước bay thẳng về phía trước, loạng choạng hơn hai mét, ngã xuống đống cát, đau đến xương cốt muốn nứt ra.

“Hôm nay sẽ cho cô biết cái gì gọi là vô pháp vô thiên!” Từ Siêu hừ lạnh một tiếng, vươn tay cởi áo khoác, cười gằn đến chỗ Dương Quan Quan.

Thủ hạ dưới tay của Từ Siêu cũng cười lên.

“Hôm nay anh Siêu có hứng, mọi người có thể đến xem náo nhiệt.”

“Khó thấy được anh Siêu có hứng như vậy, lần trước anh Siêu làm như vậy đã là nửa tháng trước!”

“Hơn phân nửa là vì người phụ nữ này ngực to, nên khiến anh Siêu tương đối hứng thú đi?”

“Mọi người cược lần này anh Siêu có thể kiên trì bao lâu? Tao cảm thấy nhiều nhất là hai mươi phút, tao cược một ngàn tệ!”

“Tao cược sáu trăm, ba mươi phút!”

“Tao hai ngàn, cược anh Siêu được mười phút!”

Dương Quan Quan nghe thấy nhóm người này lại coi đây là niềm vui, da đầu không khỏi run lên, bọn người kia quả thật chính là một đám cặn bã!

Từ Siêu cười ha ha, quay đầy trêu đùa: “Cược mười phút, đứng ra cho ông đây, lát nữa nếu ông đây vượt hơn mười phút, đá nát mông mày!”

Bọn họ lại được một trận cười ha ha.

Ngay lúc này, tiếng động cơ ô tô gầm rú truyền đến, vừa quay đầu thì thấy một chiếc xe Volkswagen lao thẳng tới đây!

Những người xung quanh sợ đến mức vội vàng tránh né, chỉ có Từ Siêu chưa phục hồi tinh thần, trơ mắt nhìn chiếc xe Volkswagen càng lúc càng đến gần mình…

Từ Siêu hoàn toàn không nghĩ tới phía sau lại có một chiếc xe lao về phía mình, đám thủ hạ đều đã né tránh, nhưng anh ta còn chưa phục hồi tinh thần.

“Rầm!”

Chiếc xe đâm mạnh vào anh ta, sau đó cả người anh ta bay ra ngoài!

Miệng Từ Siêu phát ra tiếng kêu thảm thiết, đầu óc trống rỗng, bay ra xa năm sáu mét, sau đó phịch một tiếng đâm vào một đống cát.

Cũng may vận khí tốt, lúc rơi xuống đất có đống cát giảm lực va chạm, nếu không lần này cho dù anh ta không chết cũng phải tàn phế.

Cửa xe mở ra, Tề Đẳng Nhàn bước xuống xe, hùng hùng hổ hổ nói: “Mẹ nó, đúng là xui xẻo, hôm nay mới lấy ra từ cửa hàng sửa xe, mẹ nó bây giờ lại phải sửa!”

Chiếc xe này đúng là chiếc Phaeton bị tông vào đuôi xe trước đó, hôm nay vừa mới mang về, nhưng hiện tại, đầu xe bị móp méo, cản xe cũng bị biến dạng.

Đám thủ hạ của Từ Siêu trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tề Đẳng Nhàn, một câu cũng không nói được, đầu óc ong ong, vẫn chưa hoàn hồn.

Khi Dương Quan Quan nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đến thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, kích động đến suýt nữa phát khóc, nói: “Tề tổng, anh đến rồi…”