Tuyệt Thế Cường Long

Chương 627



Chương 627

“Nếu không thì tôi cũng không ngại bóp chết hết mấy tên khiến người khác khó chịu như các người đâu!”

Lục Đông Hải cười phá lên, nói: “Anh bạn trẻ, tôi biết cậu có bản lĩnh, thậm chí còn kiếm được về cho tập đoàn Hướng Thị mười tỷ.”

“Nhưng cậu phải biết… Chỗ này là tỉnh Đông Hải, là thành phố Trung Hải! Ở chỗ này, cậu có biết bốn chữ phân đà Long Môn có nghĩa là gì không?”

“Tôi cho cậu một cơ hội để sắp xếp lại từ ngữ rồi nói chuyện đàng hoàng với tôi.”

Tề Đằng Nhàn hỏi: “Ông muốn chết à?”

Lục Đông Hải lắc đầu, nói: “Con người tôi từ trước đến nay vẫn luôn thích đấu trí, không giống với đám người thô bạo các cậu, tôi không thích động tay động chân.”

“Ở trong căn phòng này có tổng cộng bốn cái máy quay, giám sát cả căn phòng này ba trăm sáu mươi độ không một góc chết!”

“Cậu có thể thử xem việc ra tay với tôi ở chỗ này sẽ có hậu quả như thế nào!”

Tề Đẳng Nhàn cũng đã nhìn thấy rồi, trong căn phòng này quả thực là có máy quay phim.

Loại người có địa vị cao như Lục Đông Hải, nếu như trong trường hợp ông ta chưa làm gì cả mà có người dám tùy tiện ra tay với ông ta, vậy thì phía người ra tay sẽ vô cùng bị động.

Mặc dù Tề Đẳng Nhàn không sợ những thứ này nhưng chuyện cũng chưa đến mức khiến hắn không màng tất cả mà mặc sức đi tàn sát tứ phương.

“Không ngờ ông cũng tinh ranh ra phết đấy, chọn nơi như thế này để gặp mặt tôi, lợi hại lắm!” Tề Đẳng Nhàn không khỏi bật cười, giơ ngón cái lên tán thưởng.

“Cơ mà, ông cảm thấy làm như thế này có tác dụng với tôi sao?”

“Ông cũng đâu thể nào cứ trốn mãi ở nơi có máy quay phim nhỉ?”

“Ông không sợ một ngày nào đó trong lúc đang ngủ thì cổ họng bỗng dưng lạnh toát à?”

Lục Đông Hải phì cười một cái, nói: “Cậu đừng có uy tiếp tôi, chiêu này không có tác dụng gì với tôi đâu, cao thủ trong Long Môn của chúng tôi cũng không phải người ăn chay!”

Sau khi nói xong những lời này, ông ta lại cầm quyển sách lên.

Đúng vào lúc này, điện thoại của Tề Đẳng Nhàn bỗng reo lên, liếc nhìn một cái, là Lý Vân Uyển gọi đến.

Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ, nếu như Lý Vân Uyển gặp nguy hiểm gì đó thì hắn sẽ giết chết cái lão già Lục Đông Hải này ngay tại chỗ, ai mà thèm quan tâm đến việc có camera giám sát hay không.

“Anh Tề, phía bên công trường xây dựng lại xảy ra chuyện rồi!” Lý Vân Uyển cười khổ và nói.

“Cô không sao chứ?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Tôi không sao, tôi vẫn luôn ở trong công ty mà, tôi cũng chỉ vừa nhận được tin tức nên mới ngay lập tức thông báo cho anh biết đây.” Lý Vân Uyển vội vàng nói.

Tề Đẳng Đàn gật gật đầu, Lý Vân Uyển không sao thì mọi chuyện sẽ dễ nói thôi, còn nếu không thì Lục Đông Hải sẽ ngay lập tức biến thành một cái xác.

Kẻ nào dám lấy Lý Vân Uyển ra để uy hiếp hắn thì hắn sẽ trực tiếp tiễn kẻ đó đi xuống chầu Diêm Vương.

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Tề Đẳng Nhàn nói.

Lý Vân Uyển nói: “Bỗng dưng có rất nhiều chiếc xe tải đã đến phía bên công trường xây dựng, những chiếc xe tải đó đã chặn hết đường bên công trường xây dựng rồi, xe của chúng ta cũng không thể ra vào được.”

“Vả lại, sau khi lái những chiếc xe tải đó đến thì tài xế đã biến mất cả rồi, chỉ để lại xe ở đó.”

“Chúng tôi muốn thương lượng một chút nhưng cũng không thể làm gì được!”