Tuyệt Thế Cường Long

Chương 639



Chương 639

Khi sắp tới lúc tan làm, Hướng Đông Tinh gọi điện thoại tới cho Tề Đẳng Nhàn, hỏi rằng: “Tề tổng, chuyện lần trước tôi nhờ anh làm đã sắp xếp tới đâu rồi?”

“Yên tâm, yên tâm đi, đã lo liệu xong xuôi. Lần này tôi mời tới cho cô tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế Tuyết Phi đến từ Tuyết Quốc, Bogdanov!” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên đáp lại.

“Ha ha, nếu đã như vậy thì tôi yên tâm rồi.” Hướng Đông Tinh mỉm cười tiếp lời.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy mình chẳng khác gì một kẻ làm công, còn Hương Đông Tinh là một ông chủ máu lạnh vô tình.

Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy hơi khó chịu, bởi vì trước nay vai ông chủ máu lạnh vô tình đều là do hắn đảm nhiệm, còn vai kẻ làm công là của người khác.

Hướng Đông Tinh nói: “Nếu như chuyện này được giải quyết êm xuôi, tôi sẽ mời anh một bữa cơm.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Làm như tôi thèm bữa cơm cô mời lắm ấy!”

Hướng Đông Tinh vừa nói chuyện chính xong thì lập tức cúp mấy, lười nói mấy lời vô nghĩa với Tề Đẳng Nhàn, kẻo hắn lại lên mặt với mình.

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, không hiểu sao tự dưng hắn lại cảm thấy hơi tức giận, hắn trở thành người làm công mạnh nhất cho cô ta, vậy mà cô ta dám đối đãi với hắn bằng thái độ như thế này sao?

“Được rồi, tôi nhịn, nếu không phải vì nể mặt hai cô nàng Ngọc Tiểu Long và Từ Ngạo Tuyết kia, còn lâu tôi mới bỏ qua cho cô!” Tề Đẳng Nhàn oán thán trong lòng.

Vào đúng buổi tối ngày hôm ấy, chuyến bay từ Tuyết Quốc sang Hoa Quốc cũng đã hạ cánh.

“Trông kìa, khí hậu ở Hoa Quốc tốt hơn khí hậu khắc nghiệt ở Tuyết Quốc chúng ta nhiều đấy nhỉ, thật là ấm áp ghê!” Trong khoang máy bay, một người đàn ông trung niên cởi chiếc áo khoác dày trên người mình.

Bên cạnh ông ta có vài tên vệ sĩ, kẻ nào cũng là kẻ luyện võ, có thực lực, có vẻ cực kỳ mắt mặt, khiến cho các hành khách xung quanh đều đồng loạt đứng cách xa ông ta.

Vừa mới đi tới sân bay, người đàn ông này đã gặp Từ Ngạo Tuyết.

“Quý ngài Shevchenko!” Từ Ngạo Tuyết phất tay, mỉm cười gọi ông ta.

Shevchenko đến từ Tuyết Quốc hơi bất ngờ, ông ta nhanh chóng đi tới, vươn đôi tay, lịch thiệp trao cho Từ Ngạo Tuyết một cái ôm, mỉm cười nói: “Cô Từ Ngạo Tuyết, rất hân hạnh được gặp cô!”

Từ Ngạo Tuyết dẫn Shevchenko rời sân bay, cô ta nói: “Ngài Shevchenko, hôm nay xin ngài ở tạm tại khách sạn một đêm, ngày mai mọi chuyện sẽ chính thức bắt đầu.”

Shevchenko nói: “Cô Từ thật là khách khí, còn phiền cô lặn lội đường xa tới sân bay để đón tiếp tôi nữa.”

Từ Ngạo Tuyết nói: “Nào có nào có, ngài Shevchenko lặn lội từ Tuyết Quốc xa xôi tới đâu, tôi tới đây tiếp đón ngài không phải lẽ thường tình hay sao?”

Shevchenko chính là một thương nhân máu mặt đến từ Tuyết Quốc, có một tập đoàn quy mô lớn làm việc dưới trướng ông ta. Ông ta khống chế toàn bộ tài nguyên thiên nhiên phía Đông Bắc của Tuyết Quốc. Lần này ông ta nhận lời mới đi tới Trung Hải vì đang chuẩn bị đầu tư vận hành một công ty chế tạo khoa học kỹ thuật, chủ yếu hướng tới nguồn năng lượng cung cấp cho các thiết bị.

Loại hình đầu tư này quả đúng là thứ mà Dương Lệnh Quang – người đứng đầu tỉnh Trung Hải nhiệt liệt hoan nghênh và hưởng ứng.

“Có Shevchenko tương trợ, hẳn là tôi sẽ nắm chắc được quyền xây dựng cảng Nước Sâu!”

“Nắm được quyền xây dựng cảng Nước Sâu, doanh nghiệp của liên minh doanh nghiệp Từ thị cũng sẽ được hưởng lợi lớn, sẽ đứng đầu toàn bộ tỉnh Đông Hải!”

“Hơn nữa lợi nhuận của việc xây dựng cảng Nước Sâu cũng lớn đến đáng sợ, chính quyền tỉnh ta đầu tư vào đó khoảng chừng bảy mươi tỷ nhân dân tệ.”