Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 971: Vậy là đủ rồi



Đây, đây là thực sự muốn chém xuống, giết một trăm người bọn họ không phải cũng đơn giản như uống nước sao?!

Tất cả các Đại Đế, kể cả Đại Đế trận pháp vừa rồi vẫn còn tự tin đều nuốt nước bọt và tiếp tục hoảng sợ.

Đồng thời, trong lòng họ vẫn còn chút vui mừng. Thủ tịch chân truyền của Yên Vũ Kiếm Các không phải là loại người độc ác và tàn bạo như vậy. Nếu không thì đòn vừa rồi không phải là trọng thương mà là

trực tiếp giết chết.

Ở phía khác, phía sau ba vạn kiếm ý ở trên đỉnh của trận kiếm là khu vực điều khiển chính của trận pháp.

Bảy nữ nhân đã liên thủ để duy trì Hỗn Độn Sát Thần kiếm trận này.

Sắc mặt bọn họ hơi đỏ lên, không phải vì kích động mà là vì trong thời gian ngắn đã tiêu hao gần hết linh lực, khiến máu dâng cao.

"Nhan muội, kiếm trận này của muội quá đáng sợ, chỉ thi triển một đòn mà đã tiêu hao gần hết linh lực của bảy người chúng ta!" Một nữ nhân phàn nàn.

“Chủ yếu là chúng ta không có thời gian để sắp xếp các tinh thạch. Nếu như. khi bày kiếm trận có thể đặt một vài tiên tinh cực phẩm vào các vị trí của kiếm trận. Như vậy sẽ tiết kiệm được rất nhiều công sức và sức mạnh hoàn toàn khác. biệt." Yên Vũ muội tử ngượng ngùng nói.

Những nữ nhân khác nghe vậy cũng sửng sốt.

Tiên tỉnh cực phẩm??

Bọn họ lấy thứ này từ đâu ra, cho dù có đổi hết tài sản lấy tiên tinh cực phẩm cũng không đổi được là bao.

Cuối cùng bọn họ cũng hiểu ra, chẳng trách tôn chủ của Yên Vũ Kiếm Các lại đưa thứ này cho Nhan muội.

Ngay cả những thiên chỉ kiêu như của Tôn Hoàng Cảnh như họ cũng không đủ khả năng sử dụng trận kiếm này.

Người bình thường cũng không thể dùng nổi.

"Muội muội, muội cũng nhìn thấy rồi, chúng ta đã cố gắng hết sức, nhưng không biết có thể cầm cự được bao lâu. Hơn nữa, lỡ như bọn họ nhận ra không ổn mà cưỡng hành phá trận, chúng ta cũng không có quá nhiều lực lượng duy trì kiếm trận này nữa."

Yên Vũ muội tử quay lại và giải thích với Can Anh Túc ở bên cạnh. Nàng ta cũng rất bất lực.

Hỗn Độn Sát Thần kiếm trận này chính là át chủ bài của nàng ta, vốn dĩ muốn giấu đi đến cùng cho đến thời khắc mấu chốt mới sử dụng.

Nhưng đối với yêu cầu của cô gái này, bọn họ đã trao đổi, cũng chỉ có kiếm trận của nàng ta mới có thể nhốt được hàng trăm vị Đại Đế này. Hơn nữa, hiện tại chỉ duy trì hoạt động cơ bản của kiếm trận đã tiêu hao rất nhiều sức lực của bọn họ.

Ngay cả khi họ muốn làm trọng thương các Đại Đế này cũng rất lực bất tòng tâm.

"Ừm, ta biết, các ngươi đã làm rất tốt rồi." Can Anh Túc khẽ gật đầu, trong mắt có vẻ hài lòng.

Điều này đã tốt hơn nhiều so với những gì nàng ta dự đoán rồi.

Sự ác cảm trước đó đối những nữ nhân này giờ đã tan biến đi phần nhiều. Có thể thấy rằng dù là vì lý do thì những nữ nhân này thực sự muốn giúp đỡ Đại Tiêu Tiêu.

Vậy là đủ rồi.

Chúng ta chỉ cho Đại Tiêu Tiêu thêm một chút thời gian để hoàn thành luyện hóa.

Cho dù trận pháp không thể duy trì nhưng những người này cũng không thể trốn thoát.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Một trăm Đại Đế tập trung trong kiếm trận, từ hoảng sợ ban đầu đến kiêng dè, nghi ngờ, sau nhiều lần thăm dò, cuối cùng họ phát hiện ra có gì đó không ổn.

Chẳng lẽ đòn vừa rồi là đòn mạnh nhất mà kiếm trận này có thể thi triển ra? Dù sao, thủ tịch chân truyền của Yên Vũ Kiếm Các và những nữ nhân kia, tu vi cũng không cao hơn họ bao nhiêu. Có thể lợi dụng kiếm trận để tung ra đòn đó

đã là khủng khiếp lắm rồi.

Lòng tham có thể khiến con người đánh bại nhiều thứ, cũng giống như bây giờ.

Các Đại Đế lại một lần nữa nhìn chằm chăm vào lò luyện đan lơ lửng cách đó không xa.

Sau khi một số Đại Đế lớn gan trao đổi ánh mắt với nhau, họ thận trọng bước về phía lò luyện đan.

Gan bé chết đói, gan lớn chết no. Nếu phải lựa chọn, họ vẫn sẽ chọn vế phía sau.

Ngay sau đó, những người này cảm thấy trước mắt lóe lên một tia sáng, một bóng người mặc áo đỏ đã đứng trước lò luyện đan.