Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 988: Không biết tại sao



"896? 1000? Đại Tiêu Tiêu, mấy con số kia có ý nghĩa gì?" Can Anh Túc cũng phát hiện ra dãy số nhắc nhở kỳ lạ kia.

"Cái này... Nếu ta đoán không nhầm thì hẳn là nó đang đếm số người." Lâm Tiêu cau mày nói một câu.

Không biết tại sao, lời nhắc nhở như vậy khiến hắn có cảm giác rất quen thuộc.

Ngay sau đó, có một giọng nói truyền vào tai hắn.

"Nguyên tổ đại nhân!! Cuối cùng ngài cũng tới rồi ạ!!"

Một bóng người cao lớn trong nháy mắt xuất hiện trước mặt hắn. Nhưng chưa kịp để hắn ta mở miệng nói chuyện.

Can Anh Túc theo bản năng cảm thấy một mối đe dọa, nhanh chóng vỗ ra một chưởng.

"Từ từ, chờ đã..." Lâm Tiêu thậm chí còn không kịp ngăn cản. ẦmII Bóng người cao lớn kia kêu lên một tiếng đau đớn, bay ngược ra ngoài.

Bầu không khí ở đây vốn đã căng thẳng, vì hành động bất ngờ của Can Anh Túc mà sắp bùng nổ đến nơi.

Phải biết rằng, đứng trước cánh cửa phong ấn thứ ba đang có gần một nghìn người.

Mặc dù số lượng Đại Đế của Tôn Hoàng Giới chỉ chiếm hai phần mười, nhưng thực lực của họ hoàn toàn có thể nghiền nát tám phần còn lại của Thiên

Huyền Giới.

Đa số những người từ Thiên Huyền Giới đến đều là cường giả Bán Đế, Đại Đế chỉ có hơn ba mươi người.

Đừng nói số lượng Đại Đế của Thiên Huyền Giới ít hơn tám lần so với Tôn Hoàng Giới, mà cho dù số lượng Đại Đế bằng nhau cũng không thể so được.

Thực lực của các Đại Đế Tôn Hoàng Giới vẫn hơn hẳn Thiên Huyền Giới. Vì vậy, sau khi bóng người cao lớn kia bị Can Anh Túc đánh bay ra ngoài. Cả đám ai nấy đều ngây người trong chốc lát.

"Chết tiệt, nữ nhân kia bị sao vậy??”

"Ê¡?! Kia, kia không phải Ngạo Hưng sao? Sao tên đó lại bị đánh bay ra ngoài rồi.

"Trời ạ! Ta không nhìn nhầm chứ, Ngạo Hưng bị một nữ nhân còn chưa đến cảnh giới Đại Đế đánh bay?”

"Đây, đây là tình huống gì vậy? Cho dù sơ ý bị tập kích, thì với cường độ cơ thể như sắt thép của Ngạo Hưng, làm sao mà bị đánh bay dễ dữ vậy."

"Ta thấy r tay xử hắn luôn."

hình như Ngạo Hưng chủ động đi chào hỏi, kết quả người ta ra

Những người ở Tôn Hoàng Giới sau khi kinh ngạc thì đã tìm được lý do để khai chiến.

Bọn họ đã sớm gai mắt cái đám sâu bọ ở Thiên Huyền Giới.

Cánh cửa phong ấn thứ ba xuất hiện, chắc chắn sẽ có cơ duyên.

Trước mặt các Đại Đế ở Tôn Hoàng Giới, cái đám kém cỏi Thiên Huyền Giới cũng muốn tranh giành cơ duyên sao?

Thật buồn cười, đừng có mơ!

Nếu không phải kiêng dè trật tự quy tắc của Thiên Huyền Giới, bọn họ đã sớm ra tay rồi.

Mà bây giờ, Ngạo Hưng bị đánh, tức là người của Thiên Huyền Giới ra tay trước, vậy thì bọn họ đánh lại là hợp tình hợp lý, cho dù là trật tự quy tắc cũng

không thể che chở cho đám người này nữa.

"Người Thiên Huyền Giới các ngươi dám tấn công Đại Đế Tôn Hoàng Giới chúng ta sao, các ngươi muốn chết sao!"

"Có phải cho rằng người Tôn Hoàng Giới chúng ta ít,muốn lấy đông hiếp yếu không, hừ hừ!"

"Muốn khai chiến, chúng ta vui lòng tiếp các ngươi! Nhào vô!”

"Ban đầu không muốn chấp các ngươi, bây giờ các ngươi ra tay trước, vậy thì đừng trách chúng ta không khách sáo!"

Trong mắt các Đại Đế Tôn Hoàng Giới đều lộ ra ý đồ xâm chiếm bá đạo. Ngược lại, sắc mặt mọi người ở Thiên Huyền Giới tái xanh, mày cau lại. Bọn họ muốn giải thích, nhưng lại không biết nói như thế nào.

Tất cả mọi người ở Thiên Huyền Giới đều nhìn chằm chằm vào thiếu niên và thiếu nữ mới đến kia, trong lòng ai nấy chửi ầm lên.

Hai cái đứa này là ai vậy.

Không thấy thực lực tổng thể của Thiên Huyền Giới đang bất lợi lắm sao, có thể tránh chiến thì tránh chiến đi chứ?!

Vào lúc này mà dám ra tay với Đại Đế Tôn Hoàng Giới, hai người các ngươi muốn kéo tất cả cường giả Thiên Huyền Giới chôn chung hả?!

Một bên muốn ép chiến, một bên muốn lui.

Nhưng trước khi cục diện bùng cháy, một giọng nói đã vang lên.

"Cãi nhau cái gì! Đều bị bệnh hết rồi à! Ai dám ra tay bây giờ, lão tử sẽ là người đầu tiên xé nát hắn!" Một bóng người cao lớn có phần chật vật đang bò lên, hướng về phía đám Đại Đế Tôn Hoàng Giới gào lớn.

Tiếng gào này, nếu đổi lại là người khác, thì chắc chắn không ai phục.

Nhưng người đnag gào lên lại chính là Ngạo Hưng vừa bị đánh bay ra ngoài.