Vạn Thánh Yêu Vương Chi Chiến Thần Tại Thượng Trùng Sinh Ta Làm Lại Tất Cả

Chương 153: 153




Có điều, so với cảnh sắc tình chàng ý thiếp, kim ốc tàng kiều, êm đềm đằm thắm nơi rừng đào ảo mộng, ngược lại thì ở Đông Cung lúc này, không chỉ Đế Quân mà ngay cả Ma Tôn đều nổi cơn tức giận đến tím tái mặt mày.

Diệp Lạc Hy, nàng thật giỏi! Giỏi đến mức cả hai người bọn họ không ngờ được! Vốn dĩ bình thường, Diệp Lạc Hy vốn dĩ có phần nét giống nam nhân, từ cách ăn mặc, đến chiều cao và dáng người, trước sau đều y hệt như một nam tử hán.

Và đấy cũng là một trong những lý do khiến Tiêu Nguyệt Dạ khó chấp nhận nổi một kiểu nữ nhân như Diệp Lạc Hy.

Hắn không ngờ được rằng, Diệp Lạc Hy thế mà còn có được một bộ mặt khuynh quốc khuynh thành như vậy, thật sự so với Thiên Tư Tư – đệ nhất đại mỹ nhân của Thần tộc – nàng còn đẹp hơn rất nhiều.

Điều đó không chỉ chọc giận Tiêu Nguyệt Dạ, mà những hành động sau đó của nàng cùng với một đám nam tử lạ mặt càng khiến cho hắn tức đến hộc máu.

Vốn từng nghe Diệp Lạc Hy là vị thần quân trọng lễ nghĩa, trước sau nhất Cửu Trùng Thiên.

Ấy vậy mà bây giờ hắn đang chứng kiến một màn cảnh nàng cùng nam nhân khác ân ân ái ái, tình chàng ý thiếp kim ốc tàng kiều khiến Tiêu Nguyệt Dạ không chỉ tức giận vì mình đã khiến Diệp Lạc Hy chán ghét, nay lại càng thêm xa cách.


Hắn không cam tâm! Nàng chỉ có thể là của một mình hắn, chỉ có thể làm Ma Hậu của hắn mà thôi!
Có điều, khác với Tiêu Nguyệt Dạ ở bên này đang toan tính đủ điều, ở bên kia Đế Quân lại có biểu cảm khác.

Hắn vừa mới chợt nhớ vì sao Diệp Lạc Hy lại ăn mặc nam trang.

Hắn chợt hiểu vì sao hắn không thể yêu thương nổi Diệp Lạc Hy, cho dù đứa trẻ này vẫn luôn kính trọng hiếu thảo với hắn.

Chỉ có một lý do duy nhất: Diệp Lạc Hy quá giống Ma Thần Thạch và Ngọc Tỷ cổ thần.

Vóc dáng, chiều cao, gương mặt của Diệp Lạc Hy giống hệt như Ngọc Tỷ cổ thần.

Nhưng đến đôi mắt hạnh màu lưu ly cùng tính cách quyết đoán, ngông cuồng tự tại trên mọi trận chiến của nàng lại quá đỗi giống hệt như Ma Thần Thạch.

Cứ như, Diệp Lạc Hy chính là con gái của hai người họ vậy.

Và điều đó đã khiến Độc Cô Tư Dạ hắn ghét bỏ Diệp Lạc Hy.

Chỉ là, hắn vừa mới nhận ra lý do vì sao hắn ghét nha đầu này đến như vậy rồi.

Nụ cười đó của nàng, bộ dáng trong y phục thanh y nhẹ nhàng, thanh thoát kia, cùng phong thái đó của Diệp Lạc Hy, giống Ngọc Tỷ đến mức, Độc Cô Tư Dạ từ xưa đến nay đều là một kẻ lãnh khốc, vô tình, vô dục vô ái, cũng phải bất giác rơi lệ.

Năm đó, hắn yêu Ngọc Tỷ hơn cả tính mạng của mình.


Nhưng đáng tiếc, hắn và Ngọc Tỷ lại là sư tỷ sư đệ, cùng bái một người làm sư.

Hai người họ tuyệt đối không được phép xảy ra tình cảm nào.

Nhưng Độc Cô Tư Dạ là ai? Hắn là Đế Quân cao cao tại thượng, độc ác vô biên, lạnh lùng đến tuyệt tình.

Tính cách của hắn lại quyết đoán đến mức, cho dù là Thiên Đế đời đầu tiên cũng không thể nào làm trái ý hắn.

Càng huống hồ là một nữ nhân.

Chỉ là, nữ nhân hắn yêu sâu đậm đó, lại yêu một kẻ Ma Tộc, là con trai của Cửu Lâu Xà Tà Thần.

Điều đó thật nực cười làm sao khi Ngọc Tỷ lại nguyện dùng thân làm dẫn, dùng linh làm tế đài, cùng Ma Thần Thạch trở thành một thanh kiếm để phong ấn Điêu Sư sớm đã nhập ma.

Có lẽ, hắn cũng sẽ không đến mức chán ghét và bỏ rơi Diệp Lạc Hy, và cũng sẽ không vô tâm với nàng đến mức nhìn nàng đứng trên Tru Tiên Đài, bị người ta hàm oan tới chết, vong thân bỏ mạng, trôi dạt vào cõi Hư Vô.

Chỉ là, nàng quá giống.


Ngay lúc Diệp Lạc Hy nở nụ cười khuynh thành trong màn mưa cánh hoa đào kia đã đủ khiến cho Độc Cô Tư Dạ bất giác rơi lệ.

Hắn, quả thực hắn không thể nào buông bỏ được chấp niệm, càng không thể tin vào cảnh tượng trước mắt.

Cứ như, hắn lờ mờ thấy được hình bóng người hắn yêu năm xưa qua Diệp Lạc Hy.

Hai kẻ cao cao tại thượng, hai kẻ chí tôn thiên hạ, ngồi lặng lẽ trong căn phòng tối, với quả cầu truyền tin đã sớm tắt ngúm từ lâu, một lời cũng không nói.

Cho đến khi, ánh bình minh ban mai vừa lên.

Bình minh, chưa chắc đã là thứ đẹp đẽ..