Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 199: Lướt qua nhau



Lục Kiêu nào biết động tác nhỏ và sự ấu trĩ của cô, anh hơi nghiêng đầu, trầm giọng nói một câu: “Sau này không được thế nữa.”k

Anh vừa dứt lời, Ôn Huyền không dám hỏi kỹ, chỉ gật đầu như gà mổ thóc: “Không đâu, không đâu, vừa rồi là hiểu lầm tchôi, trong mắt em, Tang Niên chỉ là một cậu em trai.” “Được rồi, chuẩn bị đi ăn cơm đi, ăn xong lại nghỉ ngơi một lúc nữa.” Lục Kiêu dặn dò.

Bọn họ đang định đi vào thì có tiếng động cơ xe đi vào.
Người lái xe trong đó là một người phụ nữ.

Nếu cô không nhìn lầm thì người phụ nữ đó chính là Phương Chỉ.
Chiếc xe con màu trắng dừng lại, một bóng người hơi gầy xuất hiện, khỏi cần nói cũng biết là ai.

“Đậu xanh!”.
Ôn Huyền vô thức quay đầu lại nhìn.

Một chiếc xe con lái tới, đó là một chiếc xe kiểu mới màu trắng, khi loáng thoáng nhìn thấy người lái xe, hơi thở của Ôn Huyền ngưng lại, sắc mặt hơi thay đổi.
“Em trai cũng không được!”

Đại Đội trưởng Lục vừa nhíu amày vừa nói: “Nó bị dọn vệ sinh thêm một tuần rồi đấy.”
Nhưng đó không phải trọng điểm, mà trọng điểm là, không biết có phải anh ấy nghĩ quá nhiều hay không mà cứ cảm thấy so với lúc trước, không khí giữa Ôn Huyền và người vệ sĩ đó cứ có gì đó sai sai?

Một ý nghĩ lóe lên, nhưng rồi nhanh chóng biến mất, khiến anh ấy không kịp bắt lấy.
Ôn Huyền: “...”

Sao cô cứ cảm thấy, đến lần sau gặp cô, Tang Niên sẽ né cô càng xa càng tốt thế nhỉ?
Còn người kia thì đang nhìn ai đó ở đằng trước, không chú ý tới anh ta.

Tiêu Diệc Hàng hơi nhíu mày lại, sao lại là anh ta?
Cho dù bắt được thì cũng sẽ bỏ qua vì cảm thấy điều đó quá hoang đường.

Lúc mà xe của anh ấy đi tới, chiếc xe việt dã ở đối diện cũng lăn bánh, hai chiếc xe tới gần và lướt qua nhau.
Sao cô ta lại tới đây?

Chiếc xe con màu trắng ngày càng gần, chiếc xe việt dã chỗ Giáo sư Tiêu cũng khởi động.
Chiếc xe đi xa, anh ta cũng thu tầm mắt về, chỉ có điều dường như tận sâu nơi đáy mắt bỗng thêm vài phần lạnh lùng.

Lúc này, ở cổng khu trực thuộc.