Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 295: Ngủ



Ôn Huyền chỉ cảm thấy hôm nay Hoắc Khải hơi khác.

Trước kia cũng từng có lúc ba người họ đi chung, nhưng anh ấy sẽ nghịch đ1iện thoại hoặc là nói luyên thuyên với bọn họ, không thì sẽ lăn ra ngủ. Hơi thở xung quanh hai người đàn ông đều rất lạ, và người khó chịu nhất2 còn ai khác ngoài cô.

Trong lúc không gian đang yên tĩnh một cách quỷ dị, một giọng nói đột nhiên vang lên từ khoang xe u0 ám đằng sau:
Nhưng hiện tại, anh ấy chỉ ngồi trơ ra ở đằng sau,2 cũng không nghịch điện thoại.

Hơn nữa không biết có phải cô nghĩ nhiều quá hay không mà cô lại cảm thấy sắc mặt của Lục K7iều cũng không được tốt cho lắm.
“AHuyền, anh thích em.”

Nghe thấy cậu ấy, Ôn Huyền cứng đờ người lại.

Chiếc xe bỗng xóc nảy, bánh xe kịp tránh một hòn đá, cứ thể lăn qua nó.