Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 314: Trời xui đất khiến, lục kiêu tới



Hai người lấy đồ đạc chuẩn bị xuống máy bay.

Nhưng lúc này, không một ai chú ý tới một thứ màu bạc trông như USB lóe lên, rơi vào1 chiếc túi xách LV màu trắng. “Tìm! Rất có thể là đã rơi trên máy bay rồi, có lục tung lên cũng phải tìm ra cho tôi!”

Người đàn ông ngồi đằng sau không còn vẻ hiền hòa lúc trước nữa. Hắn ta bực bội giật cà vạt, cầm điện thoại gào thét.
Trợ lý ngồi phía trước mặt cắt không còn một giọt máu.

Ai ngờ Tổng Giám đốc lại đánh mất một thứ quan trọng như thế.
Nắm đấm của hai người va vào nhau, Thẩm Mộc nhếch môi cười: “Đúng là lâu lắm rồi mới gặp nhau đấy, lần này trở về, anh em ta phải đi quẩy cái nhỉ.”

Lục Kiêu nói không hề khách khí: “Không rảnh, lần này tôi về là vì có chuyện quan trọng cần làm.”
Ngón tay trắng ngần thon thả của cô day huyệt Thái Dương đau nhức, không ng0hĩ nhiều về chuyện này nữa.

Lúc thò tay vào túi lấy điện thoại, cô vô tình sờ thấy một thứ đồ nhỏ nhắn trơn bóng.
Chẳng lẽ là do chị Linh bỏ vào, trong đó chứa tài liệu về kịch bản sao?

Ôn Huyền không nghĩ nhiều, cô chờ một lúc lâu trong hầm để xe rồi mới cùng Hoắc Khải lên xe rời khỏi đó.
Cô lấy ra xem, lập tức nhíu mày lại.

Đó là một chiếc USB, nó ở trong túi xách của cô từ lúc nào vậy?
Mặc dù chiếc USB đã được mã hóa bảo mật chặt chẽ, nhưng đánh mất nó vẫn là một mối nguy cực lớn, bởi vì trong đó có rất nhiều thứ không thể để lộ ra ngoài được.

所事事
Trong đầu Ôn Huyền vẫn đa2ng nghĩ về người đàn ông trên máy bay khi nãy. Cái nhìn của hắn ta khiến cô rất khó chịu.

Rõ ràng hắn ta chẳng làm gì cả, nhưng 7ánh mắt của hắn ta khi nhìn cô có vẻ không hề đơn thuần.
**

Máy bay hạ cánh, Ôn Huyền và Hoắc Khải tới bãi đỗ xe.
Còn muốn hẹn cô uống cà phê?

Uống cái quần què ấy!
Trong lúc cô đang rời khỏi sân bay thì có một chiếc xe Mercedes dòng S khác đang bị áp lực nặng nề bao phủ.

Tài xế và trợ lý đằng trước không dám hé răng, thậm chí còn không dám thở mạnh.
Một chiếc Hummer chậm rãi dừng lại ở ven đường, trong miệng người đàn ông lái xe còn ngậm một điếu thuốc.

Người đàn ông mở cửa xuống xe, nhìn thấy Lục Kiêu là lập tức nhe răng cười, trông có phần ngả ngớn.
Nghe vậy, Thẩm Mộc lập tức híp mắt lại.

Có chuyện quan trọng cần làm.

Chắc lần này là chuyện quan trọng thật rồi. Dù sao thì đôi khi, ngay cả trời sập Lục Kiều cũng không coi là chuyện quan trọng.