Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 352: Người phụ nữ chết người



May chỉ là mơ.

Nhìn vào đồng hồ, đã hơn một giờ rồi.

Vốn định chờ Lý Tại Quân ngủ say rồi đi, không ngờ lại th1iếp đi mất. Cô khoác áo vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Ánh trăng chiếu vào sân, cô đi qua hành lang, tới căn phòng ở phía đông.

Một cơn gió thổi tới, vừa rồi lại còn gặp ác mộng, Ôn Huyền bắt đầu thấy hơi sợ.

Cô chạy thật nhanh vào phòng Lục Kiêu, quả nhiên cửa vẫn còn mở.
Cô lắc đầu, muốn xóa0 cái hình ảnh ấy ra khỏi đầu mình.

Lạ thật đấy, không biết sao cô lại mơ thấy hắn ta nữa.

Rõ ràng hắn ta chỉ là một người mà cô thấy sẽ không bao giờ gặp lại.
Trong phòng bỗng sáng đèn, đến tận khi cô vào phòng và đóng cửa lại, nỗi hốt hoảng trong cô mới dần lắng xuống.

Trên đầu giường vẫn đang còn bật một chiếc đèn ngủ, một người đang nằm ngủ trên giường.

Nhìn thấy Lục Kiêu, Ôn Huyền mới hoàn toàn cảm thấy yên tâm.
Nhưng trong hai tiếng đồng hồ ấy, Ôn Huyền đã gặp một cơn ác mộng.

Cô không nhớ giấc mơ ấy là thế2 nào nữa, chỉ cảm thấy khó hiểu, bởi vì cô mơ thấy một người, một người mà mình mới gặp một lần.

Đúng thế, chính là n7gười đàn ông mà cô gặp trên chuyến bay từ Thanh Hải về Bắc Kinh.
Cô nhẹ nhàng tắt đèn đi, sau đó trèo lên giường.

Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông mặc bộ đồ rộng rãi kín mít ấy, cô chui tọt vào trong chăn.

Chỉ một lát sau, một chiếc áo bị ném ra ngoài, sau đó là đến chiếc thứ hai, chiếc thứ ba, tất cả đều rơi xuống dưới giường.
Ngày hôm sau, Ôn Huyền nghỉ ngơi, đoàn làm phim cho cô nghỉ một ngày.

Cô ngủ nướng đến trưa, cánh tay trắng nõn mảnh khảnh và mắt cá chân lộ ra ngoài chắn, tỏa ra cảm giác dụ hoặc khó cưỡng.

Đến tận lúc ăn trưa, Lục Kiêu mới gọi cô dậy.

Buổi chiều, Lục Kiêu nói muốn dẫn cô đi ra ngoài. Ôn Huyền không biết anh định dẫn mình đi đâu, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đi theo anh, ngồi vào ghế lái phụ.

Sau khi xuất phát, chiếc xe hòa vào dòng xe cộ đông đúc của Bắc Kinh.

Hôm nay không thấy em họ đâu, Ôn Huyền thuận miệng hỏi: “Tại Quân đầu, con bé chạy đi đâu rồi?”

Nghe vậy, Lục Kiêu thản nhiên nói: “Lúc sáng nó nghe điện thoại xong liền ra ngoài rồi, hình như là có bạn tìm, nói là sẽ về muộn.”