Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 382: Ôn huyền



Cho dù cô có mang thai hay không thì lần này trở về, anh cũng phải đưa tên anh và tên cô vào chung một cuốn sổ hộ khẩu.

Nói đến đây, anh quayk mặt sang hướng khác, nhưng không buông tay cô ra, dừng lại giây lát rồi thản nhiên nói tiếp: “Nếu không thì anh sẽ giận mãi đấy, cô Ôn liệu mà làm.c”

Hết gã đàn ông này đến gã đàn ông khác ngấp nghé cô, thật sự là đủ lắm rồi! Ôn Huyền: “...”

Bỏ đi, coi như cô chưa nói gì.

Trong lúc bọn họ trò chuyện với nhau, có một người cứ thỉnh thoảng lại đánh mắt nhìn về phía này.
Cô không giấu được nụ cười ngọt ngào, nhìn anh rồi nhỏ giọng nói: “Lục Kiêu, đợi đến sáng hôm đi đăng ký kết hôn với anh, em nhất định sẽ chạy.”

Chỉ có chạy thì mới thể hiện được sự gấp gáp của cô.

Dưới bàn, Lục Kiêu cầm chặt tay cô, bên trên thì múc canh đưa cho cô, thản nhiên nói: “Ừm, vậy em chạy một mình đi, anh lái xe.”
Ôn Huyền không nơi nương tựa, chuyện gì cũng phải dựa vào chính bản thân mình, đã trôi dạt quá lâu rồi. Và cô gặp người đàn ông này, mặt dày quấn lấy anh, đến bây giờ anh lại “uy hiếp” cô, muốn cô đi đăng ký kết

hôn với anh.

Đó có thể gọi là uy hiếp được sao?
Vậy nên anh sẽ không nỡ làm cô buồn, cô vui thì anh mới thực sự thỏa mãn.

Lúc này, Lục Kiêu cho rằng Ôn Huyền sẽ đắn đo do dự một lúc, dù sao đây cũng là chuyện trọng đại cả đời.

Nào ngờ, cô bỗng cầm lấy tay áo anh, cắn môi ngượng ngập nói: “Anh thích đăng ký thì đăng ký đi, người ta chịu anh rồi đó.”
Lục Kiều và Ôn Huyền thừa biết, nhưng không ai nhắc tới cả.

Không đáng, và cũng không cần thiết.

Trong lúc bọn họ tiếp tục ăn uống trò chuyện, ở một bên khác, Trình Phi Vũ nhìn người đàn ông anh tuấn ngồi cạnh đạo diễn, trong mắt hiện lên nét ngưỡng mộ.

Quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, phong độ tuấn tú.

Nhưng chỉ ngồi một lát là cô ta đã bắt được tiêu điểm chú ý của Lý Đình Trạch, gần như hắn ta luôn nhìn chằm chằm vào Ôn Huyền và người yêu của Ôn Huyền.