Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 539: Chương 542



Lúc ở thành phố, cô thích ăn cá nướng, bởi vì thịt cá không làm người ta bảo lên, lại đầy đủ chất dinh dưỡng, là sự lựa ch1ọn ưu tiên của cô.

Đương nhiên là Lục Kiêu đồng ý với cô ngay. Thêm một bát cơm nữa, hai người bắt đầu ăn trưa.

Lục Kiêu gắp miếng thịt mềm nhất ở phần bụng cho cô: “Phần này ít xương, em cứ ăn từ từ thôi.”
Đây là lần đầu tiên bọn họ ăn cả nướng. Ôn Huyền thèm lâu lắm rồi, ăn được miếng thứ nhất, cô suýt thì khóc thét,

Ngon chết đi được!
Cuối cùng, anh cầm khay cá nướng đi ra sân, cho vào chiếc lò nướng với nhiệt độ vừa phải.

Ôn Huyền thích ăn cay. Không biết vì sao, bây giờ cô rất thích ăn cay.
Thức ăn được treo bên ngoài không chỉ có cá, mà còn có quả hồng ngọt, cùng với lạp xưởng, cá muối7.

Trên mặt đất phủ tuyết còn có củ cải trắng đông lạnh. Đây là phương pháp dự trữ thức ăn phổ biến ở miền Bắc.
Kẻ xấu còn bị Lục Kiêu “làm thịt” không ít, huống chi là làm thịt một con cá. Một con cá nặng hai, ba cân, anh cầm 0dao phay cạo vảy rồi mổ bụng nó ra, lấy nội tạng và rửa sạch sẽ.
Có thể bởi vì đang là mùa đông, ăn cay sẽ làm cơ thể ấm lên.

Ôn Huyền đun nóng dầu, cho các nguyên liệu như ớt, hành hoa và một miếng nguyên liệu chuyên dùng cho lẩu Tứ Xuyên ở Trùng Khánh vào.
Có thực mới vực được đạo, loay hoay trong phòng bếp, còn có người mình yêu bầu bạn, thực sự là hạnh phúc.

Phần bụng cá được nhét hành gừng tỏi vào để khử mùi tanh, sau đó đổ rượu và gia vị vào ướp.
Sau đó, cô cho nước vào đun, rồi lại bỏ thêm đậu phụ non, mộc nhĩ, nấm kim châm, măng, khoai nưa, khoai lang thái lát vào. Chỉ ngửi mùi thôi mà Ôn Huyền đã nuốt nước miếng ừng ực.

Cá nướng ra lò, nước canh cay và những nguyên liệu đi kèm ấy được rải lên bụng cá, cuối cùng là tưới dầu nóng lên. Những tiếng xèo xèo vang rõ, hương thơm bay quanh quẩn.
Ước tính đủ thời gian, Lục Kiêu rắc một lớp bột năng lên thân cá. Đợi dầu trong chảo nóng lên, anh cho cá vào rán.

Hai mặt cá vàng óng, đến mức chim chóc trong rừng và cả Ôn Huyền đều thèm nhỏ dãi.
Cả đã được nuôi cả một mùa đông, lại còn vừa được bắt lên, quả nhiên là khác hẳn, vừa tươi vừa mềm, lại còn mang theo vị ngọt, thịt vừa vào miệng là tan ra.

Nhìn dáng vẻ của cô là Lục Kiêu biết hương vị không tệ. Anh lại đứng lên đi ép một cốc nước chanh cho cô.

Khoảng thời gian này có ăn rất cay, anh sợ cô ăn nhiều không tốt, vậy nên mỗi khi ăn cay, anh lại kết hợp thêm với nước trái cây cho cô, để dạ dày không quá cay.