Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 573: Ông bố này được đấy chứ (1)



“Anh chỉ không muốn giữ mấy tin nhắn đó lại thôi, không nghĩ gì nhiều...”

Hứa Văn Bân nói cứ như thật. Trước ánh nhìn chăm chủ của mọi người, Hứa Văn Bân chỉ có thể đưa điện thoại ra.

Trợ lý bước tới, cầm lấy điện thoại, đặt xuống cạnh laptop. Anh ấy nhập một địa chỉ internet vào laptop, một giao diện hiện lên, tiến hành khôi phục dữ liệu, tìm kiếm tất cả những tin nhắn mà Hứa Văn Bân đã xóa.
Tất cả mọi người đều chú ý tới điều đó.

Bạn gái của Hứa Văn Bân cũng nhận ra điều khác thường. Cô ta trợn tròn mắt, nhìn hắn nói: “Sao anh không lấy ra?”
Anh nói xong, mặc dù trong lòng đã biến rõ, nhưng cơ thể của Hứa Văn Bân vẫn run lên.

Bạn gái của hắn mở to mắt: “Không thể nào! Chắc chắn là anh nhầm rồi! Rõ ràng là có mà, có phải anh nhân cơ hội giờ trò gì rồi không?”
Vừa nói, cô ta vừa đi tới.

Mẹ của nữ sinh kia liếc nhìn Hứa Văn Bân, dường như đã hiểu ra điều gì đó. Bà ta nắm chặt bàn tay, cố gắng kìm nén cơn thịnh nộ: “Cũng có thể anh đã nhân cơ hội xóa đi rồi!”
Hiện tại c1ô cảm thấy buồn nôn thay cho bản thân mình luôn rồi.

Sao cô có thể qua lại với loại người này được cơ chứ!
Anh ấy nói xong, Hứa Văn Bân mặt cắt không còn một giọt máu.

Thẩm Mộc nhìn chòng chọc vào khuôn mặt của hắn, bắt được mỗi một biểu cảm của hắn, ánh mắt anh càng thêm lạnh lùng.
Thấy 2Hứa Văn Bân không có chứng cứ, sắc mặt của người phụ nữ kia cũng hơi thay đổi. Bà ta chẳng cần biết có xóa hay không, chỉ cần là7m sượng mặt đám người này là được.

Nhưng nghe Hứa Văn Bân nói là xóa rồi, trong lòng bà ta cũng hơi dao động.
Cả văn phòng yên tĩnh mất một lúc, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ chạy.

Thời khắc ấy, máu trong người Hứa Văn Bân như động hết lại.
“Chuyện này.”

Hứa Văn Bân cứng đờ cả người, vẻ mặt mất tự nhiên.
Nghe vậy, trợ lý lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Thật ngại quá, tôi chưa nói hết. Mặc dù tôi không tìm được tin nhắn trò chuyện của cô nhà tôi và cậu đây, nhưng không có nghĩa là tôi không tra được tin nhắn trò chuyện của cậu ấy và người khác.”