Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 65: Liếc mắt một cái là nhận ra!



Từ rất xa cô đã thấy anh, hôm nay anh mặc một chiếc áo khoác màu đen, đang chạy vội trong đám đông, có vẻ như đang đuổi theo ai đó. Bất chợt bkước chân anh hơi khựng lại, nhưng chỉ một cái chớp mắt lại hòa vào

dòng người. Nhưng chính vì nỗi nhớ da diết này nên cô không thể khống chế nổi bản thân, dõi mắt nhìn theo anh.

Lục Kiêu đang nhanh chóng theo dõi hành tung của nghi phạm, nhưng vào lúc này, anh bỗng cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Người đó sắp ngang qua Ôn Huyền rồi. Cô lại đeo chiếc mặt nạ kia lên mặt rồi cúi đầu xuống, né tránh ánh mắt của gã.

Sau khi gã lướt ngang qua, đôi mắt đằng sau chiếc mặt nạ của Ôn Huyền cứ nhìn chằm chằm vào hướng gã vừa đi.
Quả nhiên, trong lúc cẩn thận quan sát, cô nhìn thấy một người đàn ông đội mũ mặc bộ đồ màu xám đang đi nhanh về hướng này, trong không có gì bắt mắt.

Vì quanh đây toàn là du khách đang lững thững đi dạo quanh các cửa hàng, chỉ có mình gã là vội vàng hấp tấp.
Bọn họ lại gặp nhau, nhưng không ngờ là lại trong tình huống này.

Cô đeo mặt nạ, thậm chí anh còn không phát hiện sự hiện diện của cô, mà cô cũng không thể nói gì, sợ ảnh hưởng đến công việc của anh.
Là bộ đội đặc chủng, anh cực kỳ nhạy bén, gần như chỉ trong giây lát, anh đã tìm ra ánh mắt trong đám đông ấy.

Lúc quay lại nhìn, anh hơi sững sờ.
Lục Kiêu nhanh chóng đuổi kịp, trên đường đi, anh liên tục thay đổi bề ngoài của mình, bởi vì anh hiểu rất rõ về kỹ xảo theo dõi.

Tối qua anh nghe lén kẻ tình nghi này cả một đêm, hôm nay trên cơ bản đã xác nhận được rằng gã đang đi tới một điểm tập kết nào đó, muốn bỏ trốn với đồng bọn của mình.
Phản ứng đầu tiên của cô khi thấy anh ấy là hocảng sợ, phản ứng thứ hai là lập tức nhìn xung quanh xem có ai có hành động khả nghi hay không.

Cô đoán Lục Kiêu xuất hiện ở đây có thaể là vì đang chấp hành nhiệm vụ.
Mặc dù người ấy đang đeo mặt nạ, nhưng dường như anh vẫn nhận ra đó là ai.

Dáng người của cô, cách ăn mặc của cô như đang liên tục nhắc nhở anh.

Tầm mắt của hai người chạm vào nhau, trong khoảnh khắc ấy, không khí như đông cứng lại, mọi thứ bất động, âm thanh cũng biến mất, chỉ có hai người họ chăm chú nhìn vào nhau.