Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 86: Anh là ánh sáng của cô



Tựa như khi thế giới tối tăm của cô xuất hiện người mang ánh hào quang tên là Lục Kiêu.

Gió tạt thẳng vào mặt làm cô gần như không mở n1ổi mắt, hơi thở càng lúc càng yếu, bước chân loạng choạng, mới đi vài bước trên mặt cát mà đã lung lay chực đổ, lại như sắp bị gió cuốn đi, Lo2áng thoáng có tiếng cô gái nào đó hô gọi đằng sau, còn có tiếng đàn ông mắng chửi. Trong bóng tối, một chiếc việt dã Jeep Wrangler nhanh chóng lao thẳ7ng về phía chiếc xe mất tích, bất chấp sa mạc gập ghềnh khó đi cỡ nào.

Tang Niên ngồi bên ghế phụ, bám chặt tay để giữ thăng bằng, cậu2 đã quen với sự xóc nảy như muốn hất văng người khỏi xe, trong lòng chỉ còn lại sự lo lắng.
Cô từ từ đứng lên, lại gắng sức dấn bước.

Cô thấy đèn xe sáng ngời phía xa, lần đầu tiên trong lòng cô sinh ra ham muốn sống sót mãnh liệt như vậy.
Lo cho chị Huyền nhà cậu.

Cậu biết0, có tới hai chiếc xe bị mất tích, bọn họ chia thành nhóm đi tìm hai chiếc riêng biệt, cho nên thật không dám chắc xe mình có thể gặp được chị Huyền hay không.
Đèn xe chói lòa xuyên qua gió cát mù mịt, chiếu vào một bóng người mảnh khảnh...

“Đại...
Cô chưa muốn chết, thật đấy, cô chưa muốn chết.

Khó khăn lắm mới leo lên tới vị trí hiện tại, cô vẫn chưa muốn chết.
Cậu vừa dứt lời, đúng lúc xe của bọn họ vọt qua một sườn dốc, lao về phía trước với tốc độ nhanh hơn nữa, hận không thể bay qua ngay lập tức vậy.

Khi chiếc xe đang lao nhanh trên sa mạc nhấp nhô, bất chợt...
đại ca, có người kia...” Tang Niên phát hiện trước tiên, vội vàng hét lên.

Trời ạ! Không ngờ lại có người xuất hiện lẻ loi giữa thời tiết thế này! Mà lúc này, cả hai thấy đằng trước có bóng người thật, người kia đứng giữa bóng tối, bị gió cát cuốn lấy,rất khó phát hiện ra.
Nhưng tất cả chẳng liên quan gì tới cô.

Rốt7 cuộc thế giới của cô cũng yên tĩnh lại, chỉ có tiếng gió rít gào.
Khó khăn lắm cô mới thật sự rung động trước một người đàn ông, cô vẫn chưa muốn chết...

Nhưng cơ thể của cô không chịu nổi nữa, là chính cô tự tìm đường chết, lẽ ra cô không nên đến nơi như thế này.

Nhưng cô vẫn muốn đến đây xem, đứng ở anh sinh sống hằng ngày, muốn thấy phong cảnh mà anh ngắm nhìn thường ngày.