Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất

Chương 14: C14



Sắc mặt của Từ Thực Phủ tái rồi.

Bảo sao nét chữ này lại nhìn quen mắt như thế, hoá ra là do Viên Tông viết!

Rõ ràng Viên Tông cùng một đám với họ, thế mà hiện tại lại chạy đi viết thiệp mời cho Vân Hạc?

Khi toàn bộ số thiệp mời này được đưa ra ngoài, văn võ cả triều sẽ đều biết người của Tam hoàng tử giúp Lục hoàng tử viết thiệp mời!

Đây không phải là đang đánh vào mặt y và Tam hoàng tử sao?

Từ Thực Phủ suýt chút nữa tức giận đến thổ huyết, y chỉ cảm thấy trên mặt đau rát một trận, trong lòng càng âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải ác độc mà trừng trị Viên Tông này.

Cái tên khốn kiếp ăn cây táo rào cây sung!

"Tĩnh quốc công, Tĩnh quốc công..."

Giọng nói của Vân Hạc lại lần nữa vang lên bên tai Từ Thực Phủ.

Từ Thực Phủ lấy lại tinh thần, không mặn không nhạt nói: "Điện hạ, thực sự có lỗi, gần đây trong triều bận rộn sự vụ, e rằng ta không có cách nào tham gia tiệc tân gia của ngài được."

Câu trả lời của Từ Thực Phủ hoàn toàn ở trong dự liệu của Cao Hợp.

Cao Hợp yên lặng nhìn Vân Hạc một chút, thầm nghĩ trong lòng: Tội gì phải đến đây?


Biết rõ là tự rước lấy nhục, còn tới làm gì?

"Không sao, không sao cả!"

Vân Hạc khoát xua tay: "Lễ đến thay là được."

Cái gì thế?

Từ Thực Phủ hơi cứng người lại.

Lễ đến thay là được?

Hóa ra hắn tới đây là để tống tiền chính mình?

Nhìn biểu cảm của Từ Thực Phủ, dường như Vân Hạc đã ý thức được mình nói sai, vội vàng đổi giọng: "Không phải là ta muốn ngươi tặng lễ, ta nói là, cấp bậc lễ nghĩa đến thay là được..."

Cấp bậc lễ nghĩa đến thay là được?

Từ Thực Phủ và gia nhân buồn cười nhìn về phía Vân Hạc.

Đây chẳng phải là biến tướng yêu cầu họ tặng lễ sao?

Cái tên nhát gan này dám chủ động đòi họ tặng quà?


Học được bản lĩnh rồi đúng không?

"Không đúng, không đúng..."

Lúc này, Vân Hạc lại liên tục xua tay, mặt mũi đỏ bừng nói: "Ta muốn nói là, ta... Cấp bậc lễ nghĩa đến thay là được, các ngươi... Các ngươi tùy ý là tốt rồi..."

Vân Hạc nói, còn cố ý lộ ra dáng vẻ rụt rè.

Nghe Vân Hạc nói, Từ Thực Phủ suýt chút nữa nhảy dựng lên chửi ầm lên.

Cấp bậc lễ nghĩa đến thay là được, bảo họ tùy ý?

Con mẹ nó y tùy ý kiểu gì?

Hoàng tử đích thân đến đưa thiếp mời, cái lễ này đủ lớn đúng không?

Hoàng tử đã làm đến mức này, nếu họ không thể hiện một chút rồi bị truyền đến tai Văn Đế, vậy coi như là họ không hiểu lễ phép!

Từ Thực Phủ không ngừng mắng to trong lòng, trên mặt lại cố nặn ra vẻ tươi cười: "Điện hạ yên tâm, cho dù ngày mai chúng ta không thể đến, thì cũng sẽ chuẩn bị lễ mọn đưa đến phủ của điện hạ, chúc mừng điện hạ tân gia vui vẻ.”

"Hả?"

Vân Hạc trừng to mắt, lại liên tục xua tay nói: "Ta... Ta thật sự không phải muốn các ngươi tặng lễ."

"Điện hạ không cần giải thích, chúng ta đều hiểu."

Từ Thực Phủ ngoài cười nhưng trong không cười, nói: "Điện hạ xử lý cấp bậc lễ nghĩa chu đáo như thế, đương nhiên chúng ta cũng không thể không có cấp bậc lễ nghĩa!"

"Cái này..."

Vân Hạc ngượng ngùng cười cười: "Vậy chúng ta đi trước."