Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

Chương 214



Tống Thiên Thiên vừa nghe thấy những nhiệm vụ này, gương mặt lập tức xán lạn, khóe miệng cũng hơi cong lên.

Đúng là nhiệm vụ tốt, cô ta rất thích.

Một cánh tay của Đường Tuế là có thể đổi lấy một nhan sắc mới, thật sự rất tốt.

Quá tốt.

Đường Tuế đang ăn thì đột nhiên nghe hệ thống ác độc này nói như vậy, đôi mắt trong veo mờ mịt lộ ra vẻ không biết phải làm sao.

Cô cứ tưởng Luân Hồi Kính là phiền nhất rồi.

Bây giờ nghe âm thanh của hệ thống này, cô cảm thấy... đây mới gọi là độc ác.

Còn muốn cánh tay nhỏ của cô.

Đường Tuế cúi thấp đầu xuống, liếc nhìn cánh tay trắng bóc của mình, khịt mũi hừ lạnh

Mơ đẹp đấy.

“Đường Tuế, ăn tôm hùm đi, mùi vị rất ngon.”

Long Hạo gắp cho cô một miếng thịt, đặt vào trong chén cô.

“Cảm ơn.”

Đường Tuế gật đầu, hu hu, hai ngày nay cô đều húp cháo, miệng rất nhạt, rất khó chịu.

Chỉ là... không biết có quá dầu mỡ quá không!



Nhưng mà ngon quá đi.

Đường Tuế liếm môi, lại tiếp tục ăn ngấu nghiến.

Mặc kệ, chỉ muốn ăn.

Thấy Đường Tuế ăn không ngừng nghỉ như vậy, Lưu Chấn Đông không khỏi sững sờ.

“Tiểu Đường, nữ diễn viên các cô không phải rất chú ý đến vóc dáng sao? Cô ăn như vậy không sao chứ?”

Long Hạo là idol, bình thường đều cực kỳ chú trọng đến dáng vẻ của mình, nên thấy đồ ăn ngon cũng chỉ ăn mấy miếng.

Nhưng mà bây giờ!

Thấy Đường Tuế ăn thế này, hình như rất ngon nhỉ.

Vậy là anh ta không kìm được, cũng bắt đầu ăn không ngừng nghỉ luôn.

“Ngon lắm hả?”

Lưu Chấn Đông có chút nghi ngờ, thứ anh ta ăn cũng giống bọn họ mà ta: “Ngon cực luôn!”

Đường Tuế nói xong thì cầm cái càng tôm hùm bự chà bá lửa lên, thỏa mãn ăn.

Lưu Chấn Đông... Anh ta thấy mà thèm, nhưng bây giờ lượng cholesterol trong người anh ta hơi cao, nên chỉ có thể ăn một ít thực phẩm giàu protein mà thôi.

Nhưng mà... thôi kệ đi.

Vậy là cả ba người bắt đầu vùi đầu vào ăn, giống như thể đang thi đấu.



Mưa bình luận: Một bữa no say.

“Ha ha, trước đây tôi rất thích xem livestream ăn uống của Đường Tuế, nhìn mà cũng thấy thèm, nhìn rất ngon mà không ăn được.”

“Khà khà, tôi nữa. Tôi cũng cảm thấy Đường Tuế ăn rất ngon, siêu ngon.”

“Hu hu hu, tôi không có tôm hùm lớn để ăn nên đành order một chậu tôm hùm đất vậy.”

“Bình thường con yêu nhà chúng ta không ăn nhiều như thế. Đúng là hiếm có, vậy mà lại nhìn thấy anh ấy giành đồ ăn!”

“Ha ha ha đúng vậy, từ khi nào mà Long Hạo có thể ăn nhiều như vậy?”

“Đường Tuế có một ma lực khiến cho người khác muốn cướp đồ ăn với cô ấy.”

Đường Tuế ở bên này đang ra sức ăn, những người xung quanh cũng nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Tống Thiên Thiên nhìn thấy đĩa tôm đã không còn nhiều nữa, nếu cô ta còn không hành động, nhiệm vụ sẽ lại thất bại.

Cô ta cụp mắt xuống, ánh mắt càng thêm oán độc.

“Vân Tường, có phải anh cũng muốn ăn không?”

Tống Thiên Thiên lại ngẩng đầu lên, lấy tay che miệng cười, nhìn Hà Vân Tường bên cạnh.

Bây giờ Đường Tuế ăn ngon như vậy, anh ta thật sự rất đói, cũng rất ăn.

“Haizzz, thực ra lúc chúng ta thắng cũng sẽ gọi đội thua lại ăn chung.”

Tống Thiên Thiên thở dài một hơi, ánh mắt như có như không nhìn thoáng qua con tôm hùm ở trước mặt Đường Tuế.