Xuyên Nhanh: Sinh Ra Vì Dục Vọng

Chương 25: Bị thầy giáo chịch phun nước tiểu



‼️ CẢNH BÁO H TỤC. AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC VUI LÒNG CLICK BACK ‼️

↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Sau khi bắn một lần, Chung Cảnh cũng không định làm tiếp. Cơ thể của Cẩm Nguyệt lúc này chật vật vô cùng, hắn ôm cô gái đang mềm nhũn, nhắm mắt trong lòng ngực mình lên mà nhẹ nhàng hôn hôn. Xử lý đơn giản quần áo cho cô xong mới kéo trứng rung bên trong lồn nhỏ ra ngoài, cuối cùng lại dùng tốc độ thật nhanh dọn dẹp hiện trường dâm mĩ bên trong văn phòng, sau đó mới ôm cô tới phòng y tế.

Trên mặt Chung Cảnh lúc này chính là vẻ mặt mâu thuẫn nửa mỹ mãn nửa chưa thoả mãn dục vọng. Hiển nhiên, chỉ làm một lần sao có thể thoả mãn được hắn, hắn thay Cẩm Nguyệt xin nghỉ tiết học buổi chiều, sau đó đi vào phòng y tế, chốt lại khoá cửa, kéo tấm màn ngăn cách lên, gấp không chờ nổi mà cởi váy cô ra, lại cắm cặc lớn của mình vào trong cái lồn chặt chẽ của thiếu nữ.

Cẩm Nguyệt mới ngủ không được bao lâu lại bị cảm giác kì lạ đánh thức, hoàn cảnh lạ lẫm khiến cô chưa kịp phản ứng mình đang ở trong tình huống như thế nào, nhưng rất nhanh, động tác thọc vào rút ra của người đàn ông đã khiến cô nhớ lại mọi chuyện.

Người đàn ông thấy Cẩm Nguyệt đã tỉnh thì điều chỉnh lại tư thế, hắn ôm cô ngồi ở mép giường, để cô đưa lưng dán vào ngực hắn, sau đó tách đùi cô ra, chậm rãi đâm thọc. Đụ ở tư thế này khiến hắn có thể quan sát được hai vú lớn của thiếu nữ đang nhảy lên nhảy xuống theo từng động tác của hắn. Lỗ nhỏ trơn bóng bị một con cặc dữ tợn xỏ xuyên, thoạt nhìn có vẻ dâm đãng mỹ lệ.

Chung Cảnh cúi đầu cắn nhẹ lên vành tai của cô gái: "Nguyệt Nguyệt cúi đầu xem thử đi, nhìn xem thầy giáo đang chịch em như thế nào, xem cặc thầy cắm cái lồn dâm đãng của em ra sao."

"Ưm..." Cẩm Nguyệt nháy mắt đỏ mặt, cô không biết nên làm thế nào cho phải, nhưng cuối cùng cũng không nhịn được mà cúi xuống nhìn.

Chỉ thấy lồn nhỏ của cô đang bị con cặc dữ tợn của Chung Cảnh xỏ xuyên, không ngừng thọc vào rút ra, nhìn cái lỗ nhỏ xíu của mình đang từ từ nuốt vào con cặc thật lớn. Lồn nhỏ bị căng ra thành một cái động, hơi thở Cẩm Nguyệt dồn dập, cơ thể càng thêm mẫn cảm, dưới thân bất giác co rút.

Nhìn thấy phản ứng của cô, Chung Cảnh cười khẽ: "Dâm quá."

"Nguyệt Nguyệt thấy rõ chưa? Sau này nó sẽ luôn cắm em như vậy, cơ thể em cần phải làm quen với nó biết không? Cái này sẽ làm Nguyệt Nguyệt vui sướng, vì Nguyệt Nguyệt, thầy sẽ luôn ở bên cạnh em."

"Ưm... A a..." Nghe người đàn ông nói, gương mặt Cẩm Nguyệt đỏ bừng. Rõ ràng là một lời thông báo, nhưng nửa câu đầu lại huỷ diệt toàn bộ không khí lãng mạn. Cẩm Nguyệt có chút phân không rõ đâu là thật đâu là giả, nhưng tinh lực của cô lúc này đã bị con cặc lớn bên trong cơ thể làm cho phân tán.

Người đàn ông dắt cô đi lên đỉnh núi dục vọng, Cẩm Nguyệt cuối cùng cũng chịu không nổi mà nằm nhoài trên cơ thể của người đàn ông, "Hức... Thầy Chung, từ bỏ... Không được... Chịu không nổi nữa... A a..."

"Nguyệt Nguyệt mới đó đã chịu không nổi sao? Nhưng mà cơ thể của Nguyệt Nguyệt mẫn cảm như vậy, em xem, thầy mới cắm có hai cái mà lồn nhỏ của em đã lên đỉnh rồi này."

"Ưm... A ư... Thầy Chung... Đừng nói nữa..."

"A, Nguyệt Nguyệt biết cơ thể mình đẹp như thế nào sao? Em nhìn vú bự này xem, ở tuổi này mà có thể to như vậy cũng hiếm lắm, là bị đàn ông xoa lớn ư?"

"A... A... Đừng mà, đừng đâm, sâu quá, không... Không phải bị xoa lớn... A......"

"Vậy sinh ra đã to như thế sao? Quả nhiên, Nguyệt Nguyệt đúng là đồ dâm đãng trời sinh, thầy nói có đúng không?" Chung Cảnh vừa cắm vào cơ thể Cẩm Nguyệt vừa nói ra mấy lời sắc tình mà bình thường hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ nói. Hắn dùng một tay xoa nắn bầu vú no đủ của cô, một tay duỗi xuống bên dưới nắm lấy viên trân châu phía trên miệng lồn mà xoa nắn.

"A a a... Thầy ơi... Em không được, đừng mà... Ư..." Cơ thể Cẩm Nguyệt quá nhạy cảm, tất cả những điểm mẫn cảm trên người cô dường như đều bị người đàn ông khống chế và chơi đùa. Cẩm Nguyệt chỉ có thể xin tha, ở trên người hắn không ngừng run rẩy đạt cao trào, khi lên đỉnh, lỗ nhỏ liên tục co rút hút cặc lớn đi vào càng sâu, giống như muốn giam cầm người đàn ông bên trong cơ thể của mình, dâm thuỷ phun ra đầy đất. Khoé mắt Cẩm Nguyệt thậm chí còn có thể nhìn thấy hình ảnh khi mình lên đỉnh, từng luồng dâm thuỷ bị cặc lớn của người đàn ông lôi kéo ra ngoài.

Chung Cảnh sướng tới mức da đầu tê dại, nhiệt độ bên trong lỗ nhỏ càng lúc càng cao, giống như muốn hoà tan hắn vậy. Nhất là sau khi đạt cao trào, vách tường càng thêm chặt chẽ, thế nên mỗi lần hắn thọc vào rút ra đều phải chịu sức ép nặng hơi bình thường gấp mấy lần. Cảm giác đó khiến Chung Cảnh trở nên điên cuồng, hắn tuỳ ý xoay tròn đụ nát lỗ nhỏ của Cẩm Nguyệt, vô cùng hưởng thụ mỗi khi nghe thấy tiếng khóc lóc xin tha của cô, thật sự cứ muốn như thế này mãi thôi.

Chung Cảnh không thể cưỡng lại sự dụ hoặc đến từ tử cung của Cẩm Nguyệt, tử cung bị xâm nhập có một sức hút khó có thể lý giải, nó đang liếm láp quy đầu của hắn, hắn phải hung hăng rót vào đó mấy lần tinh dịch mới có thể thoả mãn tử cung cô.

Lúc này hắn căn bản không đủ lý trí để suy xét đến chuyện có làm cô mang thai hay không. Thậm chí, trong lòng hắn còn có chút chờ mong cô sẽ hoài thai một đứa bé thuộc về riêng hắn, vậy nên sau đó hắn không chút kiêng nể gì mà liên tục bắn tinh vào trong tử cung của cô.

Cẩm Nguyệt chỉ cảm thấy trận làm tình này quá mức kịch liệt, cơ thể cô như có một dòng điện chạy qua, trong đầu có một luồng sáng trắng đang muốn nổ tung. Hột le bị người đàn ông xoa nắn truyền đến cảm giác xa lạ, sự sợ hãi trỗi dậy trong tiềm thức khiến cô muốn trốn đi, nhưng lại bị người đàn ông giữ chặt.

Cẩm Nguyệt lắc đầu khóc kêu, cầu xin người đàn ông buông tha cho mình, "Không... từ bỏ... có gì đó sắp tới... Không được... Không muốn... Thầy buông em ra, không....A a a!!" Cẩm Nguyệt thật sự không hề biết cảm giác mãnh liệt đầy xa lạ này có ý nghĩa gì.

Chung Cảnh thấy phản ứng của cô vô cùng kịch liệt, lỗ nhỏ đang liều mạnh siết chặt lấy hắn. Hắn không những không buông tha khi nghe cô cầu xin mà ngược lại còn có chút chờ mong đối với chuyện sắp sửa xảy ra. Hắn trực tiếp tăng lớn lực độ xoa nắn hột le, kích thích quá mãnh liệt khiến Cẩm Nguyệt cong người thành một vòng cung, ngửa đầu khóc không thành tiếng.

Cẩm Nguyệt chỉ cảm thấy cảm giác kia càng lúc càng rõ ràng, cô căn bản không thể ngăn được nó được, trải nghiệm như sắp chết này khiến cô không thể phát ra bất kì âm thanh nào, trong đầu chỉ còn lại một vùng sáng trắng bao phủ. Cô không thấy rõ những gì trước mắt, chỉ biết ngửa đầu chờ cảm xúc xa lạ kia xông ra khỏi cơ thể.

Khi cảm giác xa lạ kia dâng lên đỉnh điểm mà lao ra khỏi cơ thể, trong chớp mắt, Cẩm Nguyệt cảm thấy tai mình như ù đi, cơ thể run rẩy ngã vào ngực của người đàn ông. Ánh mắt ngây ngốc của cô dường như không còn tiêu cự, mờ mịt nhìn nơi giao hợp của mình và Chung Cảnh.

Mãi cho đến lúc này Cẩm Nguyệt mới biết được cảm giác kia đại diện cho cái gì, nhưng lúc này cô đã không còn cách nào tự hỏi được nữa rồi.

Chung Cảnh khi nhìn thấy cảnh tượng đó thì máu trong người như sục sôi cả lên, phía dưới của cô gái đang phun ra ngoài một dòng chất lỏng màu vàng nhạt, trong không khí cũng bắt đầu xuất hiện một mùi hương nhàn nhạt đầy dâm đãng. Trái tim Chung Cảnh dường như không thể khống chế được mà điên cuồng đập thình thịch.

Cô bị hắn đụ phun cả nước tiểu!

Nhận thức này mang đến kích thích thật lớn cho người đàn ông, hắn ôm chặt lấy cô gái ở trong ngực, sau đó liều mạng đưa đẩy bên trong cái lồn khít khao kia, cuối cùng phun hết tinh dịch trắng đục vào sâu bên trong. Thậm chí, hắn còn ác độc cắm mạnh dương vật vào cửa tử cung rồi tiểu vào trong đó.

Không giống với cảm giác nóng bỏng khi bắn tinh, cảm giác vô cùng mãnh liệt này khiến Cẩm Nguyệt nháy mắt hoàn hồn, sau khi ý thức được người đàn ông này mới vừa làm gì, cô không ngừng lắc đầu muốn chạy trốn. Nhưng lúc này Cẩm Nguyệt đã bị hắn đè chặt dưới thân, không có cách nào thoát ra được, dưới khoái cảm dường như sắp hỏng mất, lần đầu tiên cô chân chính bị làm đến ngất đi.

Đây không còn đơn thuần là sự trầm luân của thể xác nữa, tinh thần cô gần như đã bị khoái cảm ăn mòn hoàn toàn. Trải nghiệm vô cùng thẹn thùng, khó có thể đối mặt này trực tiếp làm Cẩm Nguyệt hôn mê bất tỉnh.

Chờ tới khi Cẩm Nguyệt tỉnh dậy thì không biết rốt cuộc lúc này là lúc nào, cô mờ mịt nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, đại não trì độn mới dần hoạt động lại... Đây hình như là phòng của cô.

Cẩm Nguyệt cảm nhận được có một cánh tay đang đè lên người mình, cô vô tình quay đầu nhìn lại thì thấy Chung Cảnh. Ký ức về chuyện hoang đường kia lại một lần nữa hiện lên trong đầu cô, mặt Cẩm Nguyệt đỏ bừng, nhịp đập con tim cũng dần nhanh hơn, cô thật sự không biết nên đối mặt với hắn ra sao.

Cảm giác được Cẩm Nguyệt nhúc nhích, Chung Cảnh đột nhiên mở to mắt, tự nhiên ôm cô gái trong ngực vào lòng rồi hôn một cái lên môi cô.

"Nguyệt Nguyệt tỉnh rồi." Trong giọng nói mang theo giọng mũi giống như còn chưa tỉnh ngủ hoàn toàn, trầm thấp mà mê người.

"Chung... Chung Chung Chung... Thầy Chung?" Cẩm Nguyệt lắp bắp không biết nói gì mới đúng.

Chung Cảnh nhìn bộ dạng đỏ mặt không biết phải làm sao của Cẩm Nguyệt, trong lòng vô cùng sung sướng. Hắn chưa từng cảm nhận được sự thoả mãn và hạnh phúc như thế này, cho nên quý trọng ôm chặt cô vào lòng.

"Sau này phải kêu là ông xã nghe chưa?"

"Cái... Cái gì?" Cẩm Nguyệt mờ mịt chớp mắt.

"Nguyệt Nguyệt đã bị thầy đụ phun nước tiểu, thầy cũng đã tiểu bên trong cơ thể của Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt đã bị hơi thở của thầy lấp đầy, không phải sao?"

Nói đến chuyện thẹn muốn chết kia, Cẩm Nguyệt không có cách nào phản bác, trải nghiệm vừa rồi đối với Cẩm Nguyệt là một ký ức vô cùng mơ hồ.

Chung Cảnh nhìn phản ứng của thiếu nữ mà cười cười, cũng không tiếp tục trêu cô nữa, ngược lại nhắc đến một vấn đề khác.