Xuyên Qua Mạt Thế Thế Giới, Muốn Sống Sót Phải Tu Tiên

Chương 72: Đến căn cứ Bình Minh



Bên trong trận pháp, Nguyệt nhìn theo bóng hai người bay đi mất hút, chỉ có thể thầm cầu nguyện cho anh Sơn chuyến này đi có thể bình an trở về. Dù rất muốn hỗ trợ cho anh, nhưng năng lực của Nguyệt vẫn quá nhỏ yếu, còn không thể tự vệ được tốt huống chi là giúp đỡ được người khác. Nguyệt chỉ đành nhắc nhở bản thân phải cố gắng tăng cường năng lực, bảo vệ được cho chị Mai, giúp đỡ anh Sơn về sau. Nghĩ đến đây, nhìn thấy chị Mai vẫn đang yên lặng nắm lấy tinh hạch để hấp thu chữa trị, Nguyệt cũng học theo ngồi xuống bên cạnh chị, lấy ra tinh hạch Sơn đã cho em từ trước, bắt đầu tự mình hấp thu lấy.

Sơn chở theo Phương đã bay được một lúc, quả thật lộ tuyến này có hơi vòng so với trục đường ban đầu, nhưng thắng ở chỗ vắng vẻ ít xuất hiện xác sống cùng dị thú. Đây hẳn là tuyến đường vận chuyển riêng của q·uân đ·ội trong căn cứ đây, không thì làm sao lại an toàn đến vậy được. Đằng trước Sơn vẫn đang tập trung điều khiển phi kiếm giữ tốt tốc độ cùng thăng bằng, đằng sau thì là Phương vừa khó chịu vì chưa quen bay trên phi kiếm, vừa lo lắng cho tình hình của căn cứ, muốn mở miệng nói cái gì nhưng lại không lên tiếng được. Sơn cũng sẽ không mở lời trước, nếu Phương có việc gì thực sự muốn nhờ vả mình thì cô sẽ tự nói. Do dự một lúc, cuối cùng Phương cũng đành cắn răng lên tiếng:

“Anh Sơn, tuy việc này có hơi ích kỷ, chúng ta quen nhau cũng chưa lâu, và, anh cũng đã nói trước rồi, nhưng tôi vẫn phải mặt dày mà mở miệng xin anh giúp đỡ nốt một lần cuối cùng này.”

“Haizzz…” – Sơn khẽ thở dài, nhưng vẫn là lên tiếng – “Được rồi, cô nói thử một chút, nếu không nguy hiểm quá tôi sẽ cân nhắc giúp đỡ cô.”

“Là thế này, sau tận thế, tôi chỉ còn một người thân duy nhất, đó chính là một người em trai, nó năm nay cũng mới tròn 10 tuổi, còn chưa thể tự lo cho bản thân được.” – Hơi ngập ngừng mấy giây, Phương lại nói tiếp - “Đợt thi triều này kỳ thực tôi không hề có lòng tin là sẽ giữ được căn cứ, cho nên tôi muốn nhờ anh, nếu căn cứ thất thủ thì lập tức dẫn theo thằng bé rời xa căn cứ, tìm kiếm đến nơi an toàn hơn. Tôi sẽ dặn dò nó phải nghe theo lời anh và những điều cần thiết khác. Tôi chỉ xin anh giúp tôi duy nhất chuyện này thôi.”