Xuyên Toa

Chương 14: KHR 9



Chương 14: KHR 9

Biết được người đang tính gây chuyện cho family, Long Vũ nghĩ ngay đến những người đã đến bắt ép nhà Luis.

Cơ hội để giữ được chiếc nhẫn đến, Long Vũ tìm đường đến căn cứ 'Cane Nero' g·iết một người đang canh gác rồi sử dụng [ mặt nạ vô diện].

Thay đổi khuôn mặt, thay quần áo rồi đeo huy hiệu băng vào.

Hủy khuôn mặt cũng như giấu cái xác đi.

Căn cứ như một lâu đài thứ thiệt khi mà nó rộng không thể nói bằng lời.

Long Vũ lẻn vào lâu đài, xung quanh luôn có người đi tuần tra, đi ngang qua chỉ gật đầu chào nhau rồi đi tiếp.

Thành công lẻn vào, Long Vũ bước vào sân bên trong.

Sân bên trong là vườn cỏ khổng lồ, xung quanh chỉ có người hầu đi qua đi lại.

Long Vũ đành phải lẻn vào những nơi cỏ cao để chui qua được cái sân này.

Bằng vào kỹ năng cảm giác, Long Vũ dễ dàng vượt qua được đám người.

Bước vào lâu đài bên trong.

Phải công nhận m·afia ý cực kì giàu, nơi đây như một lâu đài làm bằng vàng.

Vẻ bóng loáng màu vàng nổi bật khắp nơi.

Xung quanh hiện không có ai, bằng vào cảm giác, trên lầu đang tụ tập rất nhiều người như đang chuẩn bị làm gì đó.

Nhân cơ hội, cậu định đi lục xét hết family của chúng.

Lục lọi từng căn phòng, Long Vũ tìm thấy được rất nhiều nguyên liệu chế tạo nhẫn, nhưng tất cả lại không bằng nguyên liệu tìm được ở Redflag.

Cất tất cả nguyên liệu cũng như tiền bạc châu báo vào hòm đồ, Long Vũ tiếp tục đi lục lọi.

Khi đến một căn phòng cuối hành lang, căn phòng này khá đặc biệt, cửa khác màu với các phòng còn lại, tò mò nên Long Vũ cũng chui vào căn phòng đấy.

Cửa khá dễ để mở, vào phòng, Long Vũ thấy được bộ bàn ghế gỗ sang trọng dành cho những người giàu mà cậu từng chứng kiến ở căn cứ.

"Đây là phòng boss 'Cane Nero' à."

Hai bên là tám chiếc tủ kính cao chứa đầy những nguyên liệu chế tạo nhẫn.

Mỗi chiếc tủ đựng nguyên liệu dành cho nguyên tố khác nhau.

Chỉ có mỗi bầu trời là được ưu ái hai tủ.

Bẻ khóa, lấy tất cả các nguyên liệu cất vào hòm đồ, Long Vũ nhanh chóng theo đường cũ chạy ra khỏi căn cứ nhà Cane Nero.

Trên đường chạy ra khỏi căn cứ, Long Vũ tiện tay g·iết thêm vài người rồi bỏ trốn.

Thoát ra khỏi phạm vi căn cứ kẻ địch, Long Vũ gỡ chiếc mặt nạ, thay đổi lại bộ quần áo, cứ thế mà đi về căn cứ của mình.

Lần này thật trùng hợp, cậu thấy một người lén lút đứng ở một nơi cách family rất xa, lấy chiếc ống nhòm cực kì nhỏ ra theo dõi.

Khá bất ngờ với phát minh của thời đại này khi ở xa thế ống nhòm vẫn nhìn được.



Cậu đi theo từ đằng sau, khi tách ra khỏi chỗ đông người, hắn dừng lại.

"Ngươi đã đi theo ta từ rất lâu rồi đấy."

"Ngươi có vẻ không phải kẻ tầm thường nhỉ."

Nghe như thế, Long Vũ đeo chiếc mặt nạ lên, khuôn mặt thay đổi thành Brutale, một người đ·ã c·hết băng Redflag.

"Đúng thế, ta không phải một người tầm thường."

"Ngươi..."

Long Vũ đấm thẳng vào mặt tên theo dõi, lên gối đá thẳng vào bùng.

Lùi xa 2m, ôm bụng, tên đó cố gắng gượng dậy.

"Ngươi đúng là một tên không tầm thường, lực tay mạnh như thế này, lại còn sử dụng khuôn mặt người quá cố."

"Ngươi rốt cuộc là tên nào?"

"Tên của ta ngươi không cách nào biết được, ngươi đến từ tổ chức nào, nói ra ta sẽ cho ngươi c·ái c·hết tử thế."

Chân giẫm nhẹ mặt đất, thân thể chốc lát xuất hiện trước mặt tên theo dõi.

Bóp cổ nâng lên trời.

Thân thể tên theo dõi bắt đầu run rẩy, mặt tái mét.

"Ngươi rốt cuộc là tên nào, người bình thường không thể nào có tốc độ nhanh như thế này."

"Ta đã bảo rồi, ngươi nói tên tổ chức sau lưng ra, ta sẽ cho ngươi một c·ái c·hết thoải mái."

"ChungChon..."

Trực giác cảnh báo có thứ gì đó đang lao đến, kích hoạt ngọn lửa thông qua chiếc nhẫn, ngọn lửa bọc xung quanh Long Vũ như hình trái trứng.

Một viên đạn từ nơi nào đó bay đến, chạm vào màng lửa thì bóc hơi.

Thấy được đường đạn, Long Vũ bẻ cổ tên theo dõi.

Lấy khẩu súng ngắm ra, ngắm theo hướng nơi viên đạn bay tới.

Một khẩu súng ngắm có gắn nòng xuất hiện, một thanh niên áo đen đang chuẩn bị lên đạn để bắn.

"So ngắm à, sao mà bằng ta được."

Long Vũ lập tức lên đạn, ngắm vào ống ngắm của khẩu súng, bọc lửa vào khẩu súng, bóp còi.

Viên đạn bao bọc bởi lửa phóng ra khỏi nòng rồi biến mất.

Viên đạn bay xé không khí một cách nhanh chóng mặt, như xé rách không gian.

Bóp còi một phát viên đạn đã xuất hiện trước người thanh niên.



'Bùm'

Khẩu súng nổ tung, hay cánh tay của tên thanh niên bị nổ nát bấy.

Bằng một cách nhanh nhất, Long Vũ chạy như bay đến chỗ thanh niên ấy.

Chỉ vài giây, Long Vũ xuất hiện tại chỗ thanh niên đó.

Lúc này người đã chạy được một khoảng cách khá xa.

Lắc đầu, giật giật cổ tay, Long Vũ giậm mặt đất.

Sau một khoảnh khắc, Long Vũ xuất hiện trước mặt tên đó.

Bóp cổ, nâng thân thể 1m8 lên trời.

"Nói đi, tổ chức sau lưng ngươi là người nào."

"Khục, sư phụ cứu!"

Thanh niên hét to lên, Long Vũ che lỗ tai mình lại.

Hành động đó như tăng thêm sức mạnh, tên thanh niên hét to hơn.

Một đứa trẻ xuất hiện trên vai tên thanh niên, thân thể mặc bộ vest đen, đầu đội mũ Fedora, tai trái cầm khẩu desert eagle, họng súng hướng thẳng về phía Long Vũ.

"Thanh niên à, tới đây dừng lại là được, không cần gây thêm phiền phức."

Thân hình trẻ em nhưng giọng nói lại mang trong đấy sự mệt mỏi do thời gian gây ra.

Nhìn thấy chiếc núm màu vàng, Long Vũ đoán ra đây là một trong bảy người mạnh nhất thế giới.

"Arcobaleno đây à, lần đầu diện kiến, thân hình non nớt của đứa trẻ có vẻ không làm mất đi sức mạnh vốn có của mình nhỉ."

"Ngươi tên là gì xưng tên ra đi Arcobaleno."

Tay phải nâng chiếc mũ lên, đôi mắt trẻ em nhìn có vẻ non nớt nhưng tràn đầy kiêu ngạo nhìn về phía Long Vũ.

"Người trẻ tuổi, ngươi cũng biết đến Arcobaleno chứng tỏ ngươi không phải người bình thường, nhưng nói chuyện với ta bằng giọng điệu đó, ngươi cũng xứng biết tên của ta sao."

Tay trái bóc lửa, ngọn lửa bao trùm cả khẩu súng.

Bóp còi.

Ầm.

Viên đạn như con thú thoát khỏi lồng giam, lao như hổ đói về phía Long Vũ.

"Ngươi có vẻ tự đại đấy tên Arcobaleno kia."

Ngọn lửa tràn ra từ chiếc nhẫn, bọc lại hay bàn tay thành một đôi găng tay da màu đen, ở giữa thì đang bóc c·háy d·ữ d·ội.

Đưa tay trái lên chặn viên đạn bay tới, viên đạn như một chiếc xe đụng vào tay Long Vũ.

Sức nặng đẩy lùi Long Vũ về 3m.

Vẩy vẩy tay trái, Long Vũ chạy thẳng về tên Arcobaleno.



Tay bốc lửa, nấm đấm được tung thẳng mặt.

Với thân thể nhỏ bé của mình, tên Arcobaleno sử dụng tốc độ mà đáng ra không nên có ở một đứa trẻ.

Né cú đấm một cách điệu nghệ, chỉ hướng đầu sang trái 1cm, nấm đấm vụt qua đầu đứa trẻ.

Thấy đấm hụt, Long Vũ vung cánh tay đang bay sang ngang.

Arcobaleno cúi đầu xuống né cánh tay, đồng thời chuyển khẩu súng sang tay phải, nòng súng hướng thẳng về phía hông Long Vũ, bóp còi.

Cảm giác tới. lách nhẹ thân thể né được viên đạn, cảm thấy khó chịu với thân hình nhỏ nhắn này.

Long Vũ thay đổi mục tiêu, chỉ một khoảnh khắc, Long Vũ xuất hiện kế bên tên thanh niên, b·óp c·ổ hắn xách một bên như đang cầm một món đồ chơi.

"Đùa thế là quá đủ rồi, không hổ danh là Arcobaleno, rất khó chịu."

Thấy Long Vũ sử dụng tên thanh niên như con tin, Arcobaleno bắt đầu khó chịu, giọng bắt đầu trở nên gay gắt.

"Người sử dụng lửa bầu trời mà ta chưa bao giờ thấy, ngươi có vẻ là người mới."

Không biết từ ở đâu ra, tên Arcobaleno lấy thêm một khẩu desert eagle ra.

"Ngươi rất mạnh, nhưng chỉ với sức mạnh như thế này thì không thể nào đánh bại ta được."

Dứt lời, Arcobaleno biến mất, thay vào đó vô số đạn từ bốn phương tám hương xuất hiện, phóng thẳng về phía Long Vũ.

Ầm, ầm, ầm, ầm.

Tiếng đạn liên tục kêu lên, đạn liên tục xuất hiện.

Cảm giác xuất hiện, vô số đường đạn hiện ra trước mặt Long Vũ.

Lách mình một cách điệu nghệ, tất cả viên đạn đều vọt qua mình Long Vũ mà không gây ra vết xước nào.

Một viên đạn xuất hiện ngoài cảm giác.

Đưa tay phải ra đỡ, cảm giác cũ xuất hiện, lần này cảm giác nặng nề hơn, Long Vũ bị đẩy lùi tận 10m, mất thăng bằng, vô số viên đạn bay thẳng về phía Long Vũ.

Máu tuột không phanh.

Từ hòm đồ lấy ra [hộp cứu thương] sử dụng, máu đang dần được hồi phục.

Khói bụi bay nghi ngút che đi tầm nhìn của Long Vũ, tên thanh niên thì bị vạ lây, bộ quần áo thì trở nên rách nát, do bị chấn động từ vô số viên đạn nên giờ đã hôn mê.

Tiếng sùng ngừng lại, khói bụi mù mịt.

"Cậu trai trẻ, vứt thanh niên đó xuống ta sẽ tha cho cậu một mạng."

Giọng nói vang lên trong đám khói.

"Có vẻ như cậu chỉ nghe qua danh Arcobaleno chứ chưa bao giờ được chứng kiến nhỉ."

Khói bụi tản đi, đứa trẻ mặc áo vest xuất hiện, trên tay chỉ còn một thanh desert eagle.

"Ở trạng thái này, chúng ta chỉ sử dụng được 20% sức mạnh vốn có của mình thôi nên là cậu trai trẻ, khi thấy chúng ta thì đừng có dại mà va vào."

Tay trái cầm khẩu súng hướng về Long Vũ, còn tay phải thì đang cầm điếu thuốc không biết lấy ra từ lúc nào.