Đế Chế Đại Việt

Chương 353: CEO nhà máy hóa chất



- Hành chính tăng lên lên thì quân đội trương nhiên phải tăng lên. Phụng Hiểu, Trẫm muốn tăng số quân lên thêm hai vạn người, khanh thấy như thế nào?

Lý Anh Tú hỏi, hắn thực sự muốn tăng thêm quân đội để đảm bảo sự an toàn cho Đại Việt. Mặc dù Đại Việt nắm trong Tử Vong rừng rậm, chỉ cần phòng ngự hai mặt Bắc Nam, nhưng cũng cần phải có một lực lượng quân thường trực lớn. Lê Phụng Hiểu nói.

- Bẩm bệ hạ, hiện tại dân số Đại Việt mới chỉ là một triệu hai trăm ngàn người, lực lượng quân sự là bốn mươi ngàn người chưa kể vũ cảnh, số lượng này xem như phòng ngự đầy đủ, thần nghĩ vẫn tạm thời chưa nên tăng quân mà nên huấn luyện kỹ càng, trang bị càng đầy đủ cho binh sĩ. Dù sao phía Nam đã có Sư đoàn Thiên Cương phòng ngự. Ở Thăng Long cũng có ba Lữ đoàn có thể cứu viện Ninh Sóc bất cứ lúc nào nên hẳn là không cần tăng quân. Bộ quốc phòng đang dự kiến năm này chủ yếu sẽ tập trung vào cho Hải quân, hải quân lục chiến và trang bị cá nhân cho các binh sĩ và tăng cường huấn luyện lính dự bị.

Lý Anh Tú gật đầu, là hắn quá vội vã, dù sao lượng quân đội cũng phải thùy thuộc vào dân số, quân số Đại Việt bốn mươi ngàn trong khi dân chúng chỉ mới một triệu hai xem như đã là rất nhiều. Chỉ là lãnh thổ Đại Việt rất lớn. Vùng phía Đông và phía Tây vẫn không ngừng tìm tỏi mở rộng, hiện tại Viện chiến lược quốc gia đã bắt đầu lên kế hoạch khai hoang hai vùng này. Dù sao Tử Vong rừng rậm rất lớn, không biết đang chưa những điều kỳ bí gì. Tuy quân số Đại Việt không tăng, nhưng theo dân số tăng thì lực lượng dự bị động viên của Đại Việt cũng rất lớn. Ít nhất hiện tại Đại Việt có ít nhất một trăm ngàn quân dự bị đây. Hắn gật đầu nói.

- Được, vậy năm nay Trẫm làm chủ phê duyệt cho Bộ quốc phòng hai mươi phần trăm ngân sách để sử dụng bao gồm việc trả lương cho binh lính và đóng mới hoặc mua tàu chiến. Việc nghiên cứu đóng tàu cỡ lớn bốn mươi pháo thế nào rồi?

Đại Việt vốn có ba chiếc tàu pháo bốn mươi pháo, nhưng Bạch Long hạm vừa ra trận đã bị Trần Khánh Dư tự tay đốt cháy, hiện tại Đại Việt cũng chỉ còn hai chiếc thuộc lớp này là Hải Long hạm và Chấn Long hạm. Lý Anh Tú đã cho thợ thuyền nghiên cứu, học đóng theo mẫu thuyền này từ năm ngoái. Lê Phụng Hiểu nói.

- Bẩm bệ hạ, theo các thợ thuyền báo lại chừng tháng năm sẽ hoàn thành nguyên mẫu đầu tiên và cho chạy thử.

Lý Anh Tú hài lòng nói.

- Tốt lắm, khi đó Trẫm sẽ đích thân đến Giác Long để xem xét tình hình như thế nào. Còn điều gì nữa hay không?

Nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của Lê Phụng Hiểu Lý Anh Tú hỏi.

- Khanh có chuyện gì muốn báo cáo?

Lê Phụng Hiểu nói.

- Bẩm bệ hạ, trong hai ba tháng gần đây không hiểu sao tính tình của các binh sĩ rất xung động, nhiều vụ ẩu đả diễn ra ngày trong quân doanh, dù quân cảnh, hiến binh có bắt giữ xử phạt cũng không thể hạn chế được điều này.

Lý Anh Tú kỳ quái hỏi.

- Vì sao bọn hắn lại như vậy? Chẳng lẽ lại quá áp lực?

Một đám đàn ông bị nhốt chung lâu ngày, huấn luyện quanh năm suốt tháng không áp lực mới lạ đây. Lê Phụng Hiểu gật kG0fp đầu nói.

- Bẩm bệ hạ đúng vậy. Các binh sĩ ở trong doanh trại lâu ngày cảm thấy buồn chán, ngột ngạt nên dễ xảy ra mâu thuẫn, đánh nhau liên tục. Các chỉ huy dù tăng cường độ huấn luyện để bọn hắn mỏi mệt thế nhưng chỉ có thể phản tác dụng

Lý Anh Tú trầm mặc. Quân đội là một đám đàn ông ở chung với nhau hằng ngày, hằng giờ, cuộc sống quân ngũ của bọn hắn rất áp lực. Đại Việt lại không giống những nước khác có một doanh quân kỹ, dù sao bên trong quân đội còn có nữ binh đây. Dẫn đến đám đàn ông này thực sự không có gì để phát tiết, chỉ có thể đánh nhau để bản thân được khuây khỏa hơn. Đặc biệt điều Lý Anh Tú lo ngại hơn chính là rớt xà phòng. (mặc dù Đại Việt chưa có xà phòng)

Hắn cố gắng suy nghĩ quân đội hiện đại chính là làm thế nào để giải tỏa áp lực cho binh lính đây? Hiện tại vấn đề giải trí của Đại Việt còn rất nghèo nàn, chưa phát triển, thứ có thể áp dụng vào chỉ có thể là văn công? Thể thao? Đúng. Chính là nó. Lý Anh Tú nói.

- Vấn đề này chở mấy ngày sau khanh và Bộ trưởng bộ văn hóa gặp Trẫm, lúc đó Trẫm sẽ triển khai một kế hoạch.

Tiếp theo đó các Bộ thay nhau báo cáo, không hề ngạc nhiên Công bộ vẫn là nơi kiếm tiền nhiều nhất với việc xây dựng và sản xuất vũ khí, đặc biệt là bán vũ khí ra bên ngoài. Đặc biệt là khi Lữ Gia trình bày việc xây dựng nhà máy hóa chất được nội các thông qua Lý Anh Tú tỏ vẻ rất hài lòng, nhưng cũng nhấn mạnh rằng nhà máy hóa chất phải xây dựng kiên cố. Lý Anh Tú chợt nhớ đến điều gì đó liền nói.

- Trước tiên cứ tiến hành giải phóng mặt bằng, trước khi xây dựng nhà máy hóa chất chúng ta cần phải xây dựng một thứ khác.

=====================Ta là đường phân cách=======================

Rời buổi chầu triều, buổi chiều Lý Anh Tú lập tức đi đến Đại Sứ quán, hắn đi thẳng vào bên trong phòng trao đổi. Nhìn lướt qua danh sách vật phẩm quả thực lần nào Lý Anh Tú cũng chảy nước miếng. Nhìn những bằng phát minh đầy rẫy, thực sự hắn bị làm cho mê hoặc. Chỉ là hắn thực sự không có tiền để mua tất cả bọn chúng. Lần này từ Hàn quốc trở về Lý Anh Tú thu được đến tám vạn đơn vị vàng, cộng với năm mươi ngàn thu hằng năm từ mỏ vàng Lý Anh Tú tổng cộng có đến mười ba vạn điểm, thế nhưng mua được rất nhiều nhưng cái hữu dụng mà đủ sức mua lại không bao nhiều. Nhìn kỹ thuật đóng chiến liệt hạm Lý Anh Tú thèm muốn không thôi, thế nhưng chỉ riêng thứ này đã đến năm vạn điểm, Lý Anh Tú không thể không tặc lưỡi bỏ qua, dù sao Đại Việt tài chính hiện tại cũng không đóng nổi bao nhiêu chiếc, đóng rồi nuôi nổi hay không cũng là một vấn đề, hắn cũng chỉ đành bỏ qua. Lướt qua một chút Lý Anh Tú cuối cùng cũng tìm được thứ mình cần, chính là xi măng. Đúng vậy, là kỹ thuật chế tạo xi măng của nước Anh, trị giá hai vạn điểm. Lý Anh Tú để ý chính là Đại Sứ quán bán bằng phát minh sáng chế ở các lĩnh vực xây dựng và quân sự cực kỳ đắt đỏ.

Tuy xi măng rất đắt nhưng cực kỳ hữu dụng, Lý Anh Tú lập tức quyết định mua xuống. Công nghệ tạo xi măn này thành phần chủ yếu đến từ đá vôi và đất sét, là hai thứ mà Đại Việt không thiếu, phải biết hiện tại nguyên vùng đất phía Tây từ An Bang trở đi đều là núi đá vôi đây, đủ cho Đại Việt khai thác hơn trăm năm, đất sét Đại Việt lại càng không thiếu.

“Đinh, tiêu hao hai mươi ngàn đơn vị vàng mua xuống kỹ thuật chế tạo xi măng”.

Xem xét một chút Lý Anh Tú cảm thấy mình không mua thêm thứ gì liền đi sang mục triệu hoán. Đã có tám tháng hắn không sử dụng chức năng này rồi. Hệ thống lần nữa đưa ra một loạt danh sách mới. Lần này vẫn là mười danh nhân đến từ các nước Lý Anh Tú lại thấy có cả Nhật Bản với Tokugawa Leyasu là vị tướng quân đầu tiên của Mạc phủ Tokugawa, Bắc quốc cũng góp một người là Mộc Thạnh. Lý Anh Tú lần nữa lại muốn triệu hoán hắn ra đem đi chặt. Thế nhưng có kinh nghiệm từ lần trước của Trương Phụ nên cũng kìm được bản thân mình lại, không lãng phía mười ngàn điểm vàng. Cuối cùng hít sâu điều khiển tâm tình Lý Anh Tú khóa lại một cái tên người Anh – John Roebuck.

John Roebuck và Samuel Garbett là hai người đồng sáng lập nhà máy hóa chất quy mô lớn đầu tiên trên thế giới ở Scotland. Vừa đọc tiểu sử của hắn Lý Anh Tú liền biết đây chính là người mình cần tìm. Bởi một nhà hóa học giỏi chưa chắc đã là một CEO nhà máy hóa chất giỏi, hắn sẽ không rõ ràng một quy trình sản xuất hóa học công nghiệp là như thế nào. Do đó nhà máy hóa chất Đại Việt muốn được xây dựng và đưa vào sản xuất nhất định phải có một người rõ ràng quy trình này, không ai khác chính là John Roebuck.

“Đinh, xác nhận tiêu hao mười ngàn đơn vị vàng để thuê John Roebuck?”

- Triệu hoán.

Bệ đá cổ lập tức xảy ra biến hóa, từ bên trong một người đàn ông mặc đồ Tây đen, mái tóc xoăn màu vàng nâu, da trắng, mũi cao tiêu chuẩn của người Anh bước ra. Hắn thân sĩ cúi người chào Lý Anh Tú.

- Bái kiến quốc vương bệ hạ.

Lý Anh Tú phải công nhận hệ thống thần kỳ, biến một người Anh bây giờ nói tiếng Việt giỏi như vậy. Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Chào ngươi, John. Trẫm muốn xây dựng một nhà máy hóa chất, Trẫm biết khanh là người có kinh nghiệm, khanh có thể giúp Trẫm?

Lý Anh Tú cũng không dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề. John mỉm cười thân sĩ nói.

- Điều đó là đương nhiên thưa quốc vương bệ hạ, chỉ là bệ hạ rõ ràng xây dựng nhà máy hóa chất cần chính là máy móc. Nên thần kiến nghị bệ hạ vẫn nên mua kỹ thuật chế tạo máy móc cần cho nhà máy trước.

Lý Anh Tú gật đầu nhìn sang mục máy móc hóa chất. John nói không hề sai, xây nhà máy cần thiết chính là máy móc. Tuy nhà máy hóa chất xây dựng có sự tư vấn của chuyên gia, nhưng bọn hắn không phải là người trực tiếp làm ra máy móc, bọn hắn chỉ là người nghiên cứu mà thôi, nên không thể hoàn toàn giúp hoàn thiện được máy móc, Lý Anh Tú buộc phải đi mua thêm kỹ thuật chế tạo, bản vẽ các loại. Hắn không muốn trong quá trình sản xuất xảy ra vấn đề, bước đầu thực hiện nếu xảy ra tai nạn thì lần sau sẽ nhát hơn rất nhiều. Cuối cùng Lý Anh Tú dưới sự tư vấn của John lại bỏ ra thêm ba vạn điểm mua kỹ thuật chế tạo bồn khuấy, thiết bị lọc, máy trộn, thiết bị tách nước,... tất cả đều được hiệu chỉnh để vận hành bằng sức nước. Tiết là không có đồ bảo hộ lao động, nếu không Lý Anh Tú cũng mua lấy để bảo vệ sức khỏe cho công nhân. Thế nhưng không có, xem ra hắn phải bảo Công bộ nghiên cứu một chút.

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.