Đế Chế Đại Việt

Chương 432: Tào Tháo



Cuối cùng Lý Anh Tú cũng tiếp kiến các tiểu vương. Tuy với địa vị của Đại Việt hiện tại Lý Anh Tú có thể hoàn toàn giao cho Bộ ngoại giao, thế nhưng dù sao lần này đám tiểu đệ thể hiện rất tốt, Lý Anh Tú cũng rộng rãi ban thưởng cho bọn hắn một chút. Đại Việt bắt đầu chấp thuận cung cấp cho bọn hắn các loại súng Type 02 và các biến thể, đưa người sang huấn luyện giúp các tiểu quốc không lấy chi phí, cũng như tung ra một loạt các gói đầu tư trị giá mỗi gói ít nhất là hai trăm ngàn quan.

Đương nhiên ở các mức độ quan hệ khác nhau Đại Việt sẽ có những cách ứng xử khác nhau, các tiểu quốc ngoại viên vùng Bắc Hải Lý Anh Tú tạm thời không có ý muốn để tâm đến, các nước phụ thuộc Bravia như C quốc và D quốc Lý Anh Tú cũng chỉ tỏ ý muốn mở rộng ngoại giao, giao thương qua lại, cũng không có ý muốn lôi kéo. Còn riêng sáu nước ven biển Bắc Hải, đàn em trung thành và chịu sự ảnh hưởng cực lớn của Đại Việt lúc này Lý Anh Tú đưa ra một số chính sách ưu đãi, các khoản vay, đồng thời Lý Anh Tú cũng đề nghị lập ra một liên minh quân sự lấy Đại Việt dẫn đầu bên trong khu vực lấy tên là NUMA (North Unicon Military Alliance) bao gồm bảy thành viên đầu tiên là Đại Việt, Balavia, Onolulu, Canxtia, Portu, Tiểu Sư quốc và Hoa quốc. Đặc điểm của bảy quốc gia này chính là dân số mỗi nước không vượt quá hai trăm ngàn, tuy nhiên lại phân bố dọc theo bờ biển Bắc phía Đông của Đại Việt, mỗi quốc gia đều tiếp giáp biển cho phép làm điểm dừng chân, tiếp liệu cho các hạm đội Đại Việt, đồng thời Lý Anh Tú cũng muốn từ đây cử đội thăm dò xuống phía Nam để tìm những vùng đất mới, mở ra thị trường mới cho Đại Việt.

Theo đó quân đội NUMA hoàn toàn chịu sự kiểm soát của Đại Việt, được huấn luyện và trang bị vũ khí cho cả Đại Việt, thực hiện các sứ mệnh cho Đại Việt và bảo vệ nền an ninh chung cho cả khu vực Đông Bắc Hải. Dự kiến thành lập bảy nước cộng lại là mười lăm ngàn quân, trong đó Đại Việt sẽ chiếm sáu ngàn quân, căn cứ tổng chỉ huy được đặt tại Ninh Sóc. Tất cả vấn để thảo luận xong xuôi Lý Anh Tú cho phép các tiểu quốc vương trở về chuẩn bị đến tháng mười hai quốc khánh Đại Việt cũng sẽ là lúc NUMA chính thức thành lập.

===============Ta là đường phân cách=============

Buổi sáng tinh mơ thức dậy, nhìn giai nhân bên cạnh Lý Anh Tú không khỏi mỉm cười. Đêm qua cuối cùng hắn cũng biến An Tư trở thành một nữ nhân chân chính. So với Elina và Kim Đức Mạn, An Tư là người lớn nhưng, tính cách cũng nội liễm vô cùng. Trên giường cũng là một phong vị khác, nhìn An Tư cứ như một tiểu cô nương, một đóa hoa xinh đẹp nhưng mong manh dễ vỡ làm Lý Anh Tú không thể nồng nhiệt, vồn vã như với Đức Mạn hay Elina, mà hắn phải nhẹ nhàng, từ từ dẫn đạo nàng, vừa công phá nhưng lại vừa thương tiếc, chậm rãi cả hai lên đỉnh vu sơn. Nhìn đóa hoa hồng đỏ thắm trên chiếc khăn trắng lót trên đệm Lý Anh Tú không khỏi tặc lưỡi.

- Không biết bao giờ mới có thể đem cả ba nàng cùng lên một chiếc giường đây.

Lý Anh Tú chỉ có một ước mơ nhỏ nhoi như vậy mà thôi, tiếc rằng ba nàng sống chết không chịu, hắn cũng không còn cách nào khác. Lý Anh Tú vừa khẽ đứng dậy rời khỏi giường, không ngờ động tác này lại làm An Tư tỉnh giấc, nàng vừa nhìn thấy hắn đứng lên liền nói.

- Để thiếp hầu hạ chàng thay quần áo.

Chỉ là vừa mới động thân, thân dưới nàng không khỏi cảm thấy đau đớn, dù đêm qua Lý Anh Tú đã rất nhẹ nhàng, nhưng cô gái bé nhỏ cũng không thể phục hồi nhanh như vậy. Nhìn thấy mày liễu cau lại Lý Anh Tú vội đỡ lấy vai nàng nói.

- Nàng cứ nằm đó, hôm nay ta lệnh cho nàng phải nghỉ ngơi một ngày, không cần phải đi vấn an mẹ. Nhớ lấy. Ngủ thêm một chút đi.

Biết An Tư kiên cường Lý Anh Tú dùng giọng điệu ra lệnh, An Tư ngoan ngoãn nằm trên giường, đôi môi mỏng không tự chủ khẽ cau lên tạo thành một nụ cười thật mê người. Lý Anh Tú bình thường vẫn mặc vào giao lĩnh màu trắng, kế thừa quan niệm từ thời Lý-Trần màu trắng là màu cao quý. Chỉ có đi dự việc quân đội thì Lý Anh Tú mới thay kiểu đồ thống chế. Chính nhờ sự gương mẫu của Lý Anh Tú mà hiện tại dù Đại Việt tiếp xúc với rất nhiều nền văn hóa thì dù đi trên đường đại đa số người vẫn mặc giao lĩnh vô cùng cổ phong, chỉ có công nhân đến nơi làm việc thì mới thay vào trang phục công nhân. Ngày tết, các ngày lễ lớn bọn hắn vẫn mặc giao lĩnh, trực lĩnh mới mẻ, đủ màu sắc đi ra đường, đàn ông thì đội thêm các kiểu mũ, phụ nữ thì khoác thêm đối khâm hoặc đội thêm các loại nón hay mũ mấn có dải lụa phủ xuống.

Lý Anh Tú thay xong quần áo thấy An Tư vẫn nhìn chằm chằm mình không khỏi mỉm cười quay người hôn chụt lên môi nàng một cái nói.

- Ở nhà chờ ta, hôm nay có lẽ xong việc sớm, chúng ta làm tiệc nướng ngoài trời.

Tháng tám, trời mát mẻ, làm đồ nướng ngắm trăng có vẻ rất tốt. An Tư gương mặt khẽ đỏ gật đầu nói.

- Thiếp rõ ràng.

Lý Anh Tú xoay người đi ra cửa, Trần Thư đã chờ sẵn ở đó. Lý Anh Tú nói.

- Nói ngự thiện phòng làm thức ăn tẩm bổ một chút cho hoàng hậu.

Trần Thư khom người nói.

- Bẩm bệ hạ, Thái hậu từ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.

Lý Anh Tú kinh hãi.

- Di, cái này khanh cũng biết, Trẫm thấy khanh đừng nên làm Cục trưởng cục Cảnh vệ, đi làm Thái giám tổng quản đi.

Trần Thư:...

=================Ta là đường phân cách=====================

Ở phía Bắc đại lục viễn Đông xa xôi, trên mảnh lục địa già này có bốn thế lực lớn cùng nhau tồn tại. Đầu tiên đương nhiên là chiếm diện tích lớn nhất là Đại Hán, sau đó lần lượt là ba nước Ngụy, Thục, Ngô. Trong đó Ngụy quốc nằm ở phía Bắc của Đại Hán. Bởi vì vị trí địa lý như vậy, vùng phía Bắc của Ngụy quốc thường xuyên có kiểu thời tiết băng giá khắc nghiệt, nên hầu như dân cư Ngụy quốc đều phân bố ở phía Nam, trung khu tiếp giáp với Đại Hán. Nhưng cũng nhờ điều kiện khắc nghiệt như vậy đã đào tạo nên dân cư Ngụy quốc bưu hãn, mạnh mẽ, thiện chiến. Hơn mười năm trước, dưới sự trị vì của Tào Tháo Ngụy quốc đã phát triển mạnh mẽ, sử dụng đội quân Hổ Báo kỵ thiện chiến, nhân lúc Hán-Sở tranh hùng Tào Tháo đem quân nuốt mất một quận của Đại Hán, đến lúc Lưu Bang đăng cơ thống nhất được Đại Hán cũng không thể lấy lại được, ngược lại còn bị Tào Tháo hăm he xâm lấn quận Hà Đông.

Bởi khí hậu khắc nghiệt, thổ nhưỡng cằn cỗi mà Ngụy quốc có quốc lực thua kém Đại Hán, ngược lại quận Hà Đông này là một vùng đồng bằng trù phú, chỉ cần đạt được nó sức mạnh của Ngụy quốc sẽ tăng lên một mảng lớn, như Tào Tháo nói: “Có được Hà Đông ta sẽ có được Thiên hạ”.

Thế nhưng lúc này Tào Tháo đang rất buồn bực tại kinh đô Lạc Dương. Quân đội của hắn từ mùa xuân đã đánh xuống Hà Đông, thế nhưng kết quả lại không mấy khả quan. Biết sức mạnh của Ngụy quốc là đội Hổ Báo kỵ Đại Hán đã sớm xây dựng một hệ thống thành trì vững chắc ở Hà Đông, lại lợi dụng sức mạnh của hỏa khí bắn cho quân Ngụy tan nát. Tào Tháo rõ ràng nếu không thể tìm cách hạ được những tòa thành trì này thì Hà Đông là vô vọng. Tào Tháo năm nay đã năm mươi tuổi, đang tuổi sung sức, qua mấy năm nữa hắn có thể lên ngựa ra trận hay không lại là vấn đề.

- Chủ công, có tin vui đến.

Quách Gia đi vội vào bên trong khí Tào Tháo hoảng hốt vội nói.

- Phụng Hiếu, chậm rãi, lỡ ngã 9AJro biết thế nào.

Quả thực Quách Gia vô cùng thông minh, là đệ nhất quân sư của Tào Tháo, thế nhưng đây lại là một con ma bệnh, sức khỏe vô cùng yếu ớt, Tào Tháo thật không biết Quách Gia có thể sống với hắn được bao lâu đây. Quách Gia chạy đường xa quả nhiên có chút thở gấp nói.

- Bẩm chủ công, theo thần tìm hiểu được mới có một đoàn sứ Đại Việt từ xa xôi phía Tây đến, nói rằng có cách giúp Chủ công đánh hạ được Hà Đông.

Tào Tháo nghe vậy lập tức sáng mắt, liền gật đầu nói.

- Thật như vậy, mau truyền hắn vào để ta gặp mặt.

Không bao lâu sau Lưu Thúc Kiệm được đưa vào bên trong. Chuyến đi lần này thật xa xôi vượt xa cả sự tưởng tượng của Lưu Thúc Kiệm. Bọn hắn mất ba tháng mới có thể đi đến được Hàn quốc tiếp tế, sau đó lại mất thêm gần một tháng mới tìm được Ngụy quốc, lại thêm nửa tháng mới có thể đến được Lạc Dương, lại chờ tiếp tục nửa tháng mới có thể thông báo được đến Tào Tháo và được tiếp kiến. Lưu Thúc Kiệm đối diện Tào Tháo không kiêu ngạo, không xiểm nịnh nói.

- Thần là đặc sứ của Đại Việt, bái kiến Vũ hoàng đế.

Hứa Chử đứng bên cạnh Tào Tháo tức giận quát lớn.

- Lớn mật, ngươi đứng trước hoàng đế lại dám không quỳ.

Hứa Chử bộ dạng hung ác dọa người, là cận vệ trung thành của Tào Tháo, vũ lực siêu quần, vừa quát lên tựa như sư tử hống mang theo khí thế thiên quân vạn mã áp đên. Chỉ là Lưu Thúc Kiệm chỉ nghiễm nhiên nói.

- Bẩm bệ hạ, ở nước thần không có tục lệ quỳ bái này. Thừa Mệnh bệ hạ nước thần thường nói đầu gối là để quỳ bái thiên địa, quỳ bái tổ tông, quỳ bái cha mẹ, hoàng đế cũng chỉ là thiên tử hạ phàm, như vậy cũng là người phàm, cho nên không cần thiết phải quỳ bái.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế