Đế Chế Đại Việt

Chương 439: Tử chiến cùng thành



- Tấn công!

Khi tiếng đại pháo vừa nổ cũng là lúc đội kỵ binh đáng sợ của Nỗ Nhĩ Cáp Xích bắt đầu xung phong tấn công. Bốn ổ đại pháo là kết tinh của sự cố gắng của Nổ Nhĩ Cáp Xích trong gần một năm qua. Bởi không có được bản mẫu, Đông thành của Nỗ Nhĩ Cáp Xích phải tự mình nghiên cứu, thử chế tạo. Bởi vì Nỗ Nhĩ Cáp Xích rõ ràng chỉ dựa vào mấy chục cỗ máy bắn đá là không thể chống cự lại được Hồng Di đại pháo của Viên Sùng Hoán, do đó hắn cũng quyết định đầu tưa vào đại pháo. Dựa trên nguyên lý của súng hỏa mai Nỗ Nhĩ Cáp Xích bắt đầu cho người thử chế tạo đại pháo dần dần to hơn, kết quả là đẻ ra một cỗ đại pháo khổng lồ như thế này. Pháo được đúc hoàn toàn bằng đồng, dài gần sáu mét, đường kính pháo đến hơn tám trăm ly, nặng gần bốn mươi tấn, bắn một viên đạn đường kính hơn năm trăm ly nặng nửa tấn bay xa hai trăm mét. Mỗi lần bắn của khẩu pháo này cần đến hơn sáu mươi ký thuốc nổ. Tuy nhược điểm là tầm bắn ngắn, nạp đạn chậm, nặng nề thế nhưng uy lực không cần phải bàn cãi, chỉ cần ba phát bắn tường thành Sơn Hải quan đã đổ sụp.

- Quân địch tấn công!

Quân lính trong Sơn Hải quan quát lớn, thế nhưng không có tường thành bảo vệ thực sự bọn hắn không biết phải lấy thứ gì chống chọi lại với kỵ binh. Thần Cơ doanh ngược lại sau khi tường thành đổ sụp đã rút lại phía sau.

- Tập hợp hai hàng bắn, chuẩn bị.

Bách phu trưởng của quân Thiên vương khả hãn hô lớn, mấy trăm binh sĩ cầm theo súng hỏa mai và cung tiễn xếp thành hai hàng đội hình sau lưng đoạn tường thành bị đổ sụp, đây là đám binh sĩ được trang bị nhóm súng hỏa mai đầu do Thiên Vương khả hãn tự chế.

- Giữ bình tĩnh, chờ đợi nkDD2 quân địch đến thật gần rồi mới được khai hỏa.

Súng hỏa mai chế tạo ra chất lượng rõ ràng kém hơn rất nhiều so với súng của Đại Việt, không chỉ nặng hơn mà tầm bắn và độ chính xác cũng kém hơn rất nhiều, nên bọn hắn chỉ có thể chờ đợi quân địch vào đến khoảng năm mươi mét mới có thể bắn được.

Rầm rập, rầm rập, đinh đang.

Tiếng vó ngựa, tiếng chuông cổ của kỵ binh vang vọng trong gió, phía trước Sơn Hải quân là hàng vạn tinh kỵ của Tây Gốt do đích thân Tôn Sĩ Nghị chỉ huy xông thẳng đến thành quan. Phía bên kia viên Bách phu trưởng liên tục hô hào kêu gọi binh sĩ giữ bình tĩnh, chờ đợi lệnh của hắn. Thế nhưng đối mặt với hàng vạn kỵ binh đang lao đến chưa bao giờ là một điều dễ dàng, xông qua màn tuyết, kỵ binh Tây Gốt bên ngoài mặc áo lông đen, bên trong mặc áo giáp đã xuất hiện rõ ràng, người chưa đến mà uy thế đã ập vào, binh sĩ của Thiên Vương khả hãn cuối cùng cũng không thể giữ bình tĩnh mà bóp cò súng.

Ầm, ầm, ầm.

Một tiếng súng vang lên tựa như hiệu ứng domino, các binh sĩ khác cũng lần lượt bóp cò súng, thế nhưng súng thực sự quá tệ, đạn bị gió thổi bay đi đâu mất, kỵ binh Tây Gốt gần như không chịu bất kỳ một tổn thương nào.

- Dừng bắn, dừng bắn. Chết tiệt, nhanh chóng nạp đạn. Nhanh lên.

Tên Bách hộ như điên tiết lên, những binh sĩ này cũng chỉ là rút lên từ đội dự bị, chưa từng tham gia chiến trận, vừa mới gặp phải kỵ binh lập tức sợ hãi mà bóp còn súng không tuân theo mệnh lệnh.

Bị quát nạt đám binh sĩ mới tỉnh hồn lập tức nạp đạn, thế nhưng bởi vì vội vã và sợ hãi các thao tác của bọn hắn càng thêm không được trôi chảy, quá trình nạp đạn cũng vì vậy mà trở nên lâu hơn. Kỵ binh Tây Gốt không hề cho bọn hắn thời gian, chỉ hai mươi giây sau Tôn Sĩ Nghị đã vọt đến được đến tường thành trường đao trong tay chém xuống quát lớn.

- Giết hết cho ta!

- Giết!

Kỵ binh Tây Gốt xông vào thành triển khai một cuộc đồ sát. Đúng vậy, là đơn phương đồ sát, đám quân dự bị của Thiên Vương khả hãn đối mặt với kỵ binh tinh nhuệ của Tây Gốt tựa như một tờ giấy mỏng manh bị xuyên thủng dễ dàng, đám lính tráng chỉ biết ôm đầu bỏ chạy, thế nhưng hai cái chân có thể chạy lại bốn cái chân?

Lúc Thiên Vương khả hãn và Viên Sùng Hoán dẫn quân chạy đến thì cửa thành đã hoàn toàn mất sự khống chế, vô số quân Tây Gốt từ bên ngoài tràn vào bên trong, bọn hắn bất kể bình dân hay binh lính đều có thể hạ xuống đồ đao giết sạch, Sơn Hải quan hoàn toàn đánh mất thế trận của nó.

- Toàn quân, xông lên, giết sạch bọn chó Tây Gốt.

Thiên Vương khả hãn cuối cùng nhịn không được dẫn theo kỵ binh của mình xông lên. Dù số lượng thua kém thế nhưng kỵ binh của hắn chính là bách chiến chi binh, vô cùng tinh nhuệ, được mặc giáp da cầm theo dao phóng lợn xông thẳng về phía hàng vạn kỵ binh Tây Gốt không hề sợ hãi quần chiến với nhau. Dao phóng lợn phát huy ra uy lực của nó vô cùng đáng sợ, sống dao dày, không sợ bị gãy, lưỡi dao sắt bén có thể chém, mũi dao nhọn hoắc có thể đâm, gần thì sử dụng như một thành trường đao hay trường thương, xa thì như một mũi lao phóng thẳng. Dưới sự dẫn dắt của Thiên Vương khả hãn, ba ngàn kỵ binh xông vào gây cho Tôn Sĩ Nghị một sự bất ngờ, hàng kỵ binh tiên phong của hắn vậy mà bị Thiên Vương khả hãn ghìm chân lại.

- Làm sao có thể, Sơn Hải quan làm sao có thể đổ sập được?

Viên Sùng Hoán kinh hãi, dù không được xây dựng rắn chắc bằng kiếp trước, thế nhưng Viên Sùng Hoán rõ ràng lần này tòa thành quan này cũng được xây dựng vô cùng chắc chắn, không thể nào đổ sụp dễ dàng như vậy. Viên hiệu úy không khỏi chua xót nói.

- Bọn hắn dùng bốn khẩu pháo khổng lồ bắn vào toàn thành, hai phát trúng tường thành làm cho một đoạn tường đổ sụp, phát kia lại trúng cổng thành khiên binh sĩ ta không thể nào phòng ngự được nổi.

- Trước kia không thủ được Sơn Hải quan, vậy thì lần này hãy để ta chôn vùi cùng Sơn Hải quan đi.

Viên Sùng Hoán cười thảm, hắn chắc chắn rằng Sơn Hải quan không thể thủ vững được nữa. Hắn cũng đoán được rằng mùa Đông Sơn Hải quan sẽ bị tấn công, đã cho lực lượng thám báo giám sát chặt chẽ Đông Thành. Chỉ là hắn không ngờ đến rằng Nỗ Nhĩ Cáp Xích còn cao tay hơn một bậc, từ tháng ba sau khi bị thương tỉnh lại Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã bí mật hạ lệnh cho Tô Sĩ Nghĩ cầm theo ba vạn binh sĩ bí mật rút ra ngoài tầm giám sát của Viên Sùng Hoán, lại dùng Sầm Nghi Đống tấn công từng trận nhỏ để tung hỏa mù lừa bịp Viên Sùng Hoán đến tận bây giờ.

- Thần Cơ Doanh, kéo Hồng Di đại pháo đến, chúng ta cùng sống chết với tòa thành này.

- Tuân lệnh tướng quân.

Tuy đại đa số các khẩu pháo đều được đặt trên tường thành, thế nhưng vẫn còn hai ổ pháo Viên Sùng Hoán để dự phòng đến trường hợp này.

- Bao vây, chia thành hai mũi xuyên phá bọn hắn.

Tôn Sĩ Nghị đích thân chỉ huy lực lượng kỵ binh Tây Gốt buông tha cho bình dân tập trung đối phó với Thiên Vương khả hãn. Giao chiếu suốt hai năm trời đương nhiên hắn nhận ra được thủ lĩnh đối phương.

- Giết.

Kỵ binh của Tây Gốt nhanh chóng di chuyển đội hình biến thành ba mũi giáp công xông thẳng đến chặn giết kỵ binh của Thiên Vương khả hãn. Dù kỵ binh của hắn có tinh nhuệ đi chăng nữa nhưng số lượng thực sự quá ít. Kỵ binh Tây Gốt dùng một vòng để vây nhốt, vòng ngoài kỵ binh dùng cung nỏ bắn thẳng vào đội hình của kỵ binh Thiên Vương khả hãn khiến người đổ ngựa ngã hàng loạt, tổn thất thảm trọng. Lúc này Thiên Vương khả hãn mới nhận ra vừa rồi mình đã đâm vào quá sâu, mặc dù đã câu kéo thời gian cho dân chúng bên trong thành chạy thoát thế nhưng bây giờ hắn lại trở thành con mồi.

- Mở đường máu, triệt thoái về phía sau.

Thiên Vương khả hãn quát lớn, chỉ huy mũi nhọn binh sĩ quay ngược trở lại, thế nhưng lúc này phía đằng sau cũng đã bị kỵ binh Tây Gốt vây kín, bọn hắn không dễ gì mới có thể vây được. Tôn Sĩ Nghị rất rõ ràng, chỉ cần bắt được Thiên Vương khả hãn thì trận chiến này xem như kết thúc.

- Giết! Chết tiệt.

Thiên Vương khả hãn càng nóng nãy đánh phá vòng vây, thế nhưng kỵ binh của hắn liên tục bị chặn trở lại, không những không phá được vòng vây mà kỵ binh của hắn đã bị thiệt hại thảm trọng, ba ngàn kỵ hiện tại cũng chỉ còn không quá hai ngàn người, thế nhưng phía trước kỵ binh Tây Gốt lại đông như kiến cỏ, đường đi ra gần như đã bị bịt kín.

Ầm, ầm.

Hai tiếng đại pháo vang lên, tiếp theo đó là hàng loạt tiếng súng hỏa mai, đội hình tiền quân của Tây Gốt bỗng nhiên bị tạc ra một cái lỗ lớn, kỵ binh tinh nhuệ quý báu của Tây Gốt trúng đạn liên tục ngã xuống. Cuối cùng Viên Sùng Hoán cũng đã kịp thời dẫn theo hai ngàn quân Thần Cơ doanh chạy được đến nơi này. Bọn hắn lẻn qua phía sau dựa vào súng hỏa mai và Hồng Di đại pháo bất ngờ khoét được ra vòng vây một lỗ thủng, Viên Sùng Hoán hô lớn.

- Khả Hãn chạy về phía bên này.

- Các chiến sĩ, xông lên bảo vệ Khả Hãn. Giết!

Trác Mộc Nhĩ lúc này cũng dẫn theo mấy ngàn binh lính trang bị súng kíp của Đại Việt chạy đến, súng đạn uy lực kinh người, dù cho kỵ binh bọc mấy tầng giáp thì ở khoảng cách gần như vậy cũng bị chắn cho tan nát. Thiên Vương khả hãn vui mừng nói.

- Giết ra đường máu. Xông lên.

Kỵ binh của hắn cũng vui mừng vô cùng có cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết vội vàng rút lui lại xé toang lỗ hổng mà xông ra. Lúc này lợi dùng Thần Cơ Doanh không thể nổ súng Tôn Sĩ Nghị cũng vội vã thu đội kỵ binh trở về ổn định đội hình. Súng đạn có sức sát thương quá lớn, một tên nông dân gà mờ cũng có thể giết chết một tên kỵ sĩ tinh nhuệ, Tôn Sĩ Nghị cũng không dám tự tiện hao tổn.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế