Đế Chế Đại Việt

Chương 438: Sơn Hải quan vỡ



Sơn Hải quan nằm sừng sững giữa thảo nguyên tựa như một chốt chặn mà quân của Nỗ Nhĩ Cáp Xích. So với bên trong Tử Vong rừng rậm mùa Đông trên thảo nguyên còn phủ xuống sớm hơn, từ giữa tháng chín tuyết đã bắt đầu rơi xuống, cho đến bây giờ tuyết đã phủ trắng cả thảo nguyên một lớp dày. Việc chiến loạn tại nơi này cũng nhờ vậy mà dừng lại. Từ khi Nỗ Nhĩ Cáp Xích bị đạn pháo bắn trúng sức tấn công của quân Tây Gốt đã giảm xuống rất nhiều, thỉnh thoảng Viên Sùng Hoán và Thiên Vương khả hãn còn có thể xuất quân cướp bóc ở một số vùng ngoại vi của Đông thành để bổ sung vào cho quân đội Thiên Vương khả hãn. Chí ít ra so với chỉ một vạn quân bên trong Sơn Hải quan trước đó, hiện tại Sơn Hải quan đã có đến mười lăm ngàn binh sĩ. Thành Đa Quỷ cũng được tăng cường lên đến bảy ngàn người, quân dự bị động viên bên trong Sơn Hải quan cũng được tăng lên một vạn, tại thành Đa Quỷ cũng là một vạn người hơn nữa bọn hắn còn được trang bị các loại vũ khí của Đại Việt. Ít ra hiện tại bọn hắn cũng thu hẹp được khoảng cách với quân Nỗ Nhĩ Cáp Xích.

Thực sự Đại Việt cũng không XnyOF thể cung cấp cho Thiên Vương khả hãn quá nhiều. Dù sao ngoại trừ trên danh nghĩa Thiên Vương khả hãn chưa thể cung cấp cho Đại Việt bất kỳ lợi ích nào, huống chi theo thị trường quân khí mở rộng xưởng quân khí Đại Việt cũng hoạt động hết công suất nhưng không đáp ứng đủ nhu cầu của thị trường, do đó sự viện trợ cho Thiên Vương khả hãn cũng giảm đi. Cụ thể theo hiệp ước Đại Việt trang bị cho hai vạn quân của Thiên Vương khả hãn, ngoại trừ năm ngàn chi súng kíp Type 02, Đại Việt cũng chỉ viện trợ thêm một ngàn khẩu để thay thế những khẩu đã bị hỏng, các vũ khí khác như trường đao, trường thương, kiếm cung cũng ít được cung cấp vì hiện tại xưởng quân khí tập trung vào sản xuất súng đạn, những vũ khí lạnh khá hạn chế, do đó Lý Anh Tú quyết định giao việc này cho các xưởng rèn của dân gian, chế tạo ra một vũ khí có thể gọi là vũ khí truyền thống của Đại Việt: Dao phóng lợn.

Thứ này chế tạo cực kỳ đơn giản, chỉ cần một con dao được hàn vào một đầu ống sắc dài là có thể chế tạo xong, uy lực lại cực kỳ lớn không thua kém gì một đầu trường thương, Đại Việt phóng khoáng cấp tặng cho Thiên Vương khả hai vạn chi dao phóng lợn và hai ngàn bộ giáp da. Ngoài ra còn có lương thực các loại đủ cho Thiên Vương khả hãn vượt qua được mùa Đông.

Viên Sùng Hoán và Thiên Vương khả hãn cũng rõ ràng được sự giúp đỡ và thái độ của Đại Việt có hạn, dưới sự giúp đỡ của Viên Sùng Hoán Thiên Vương khả hãn cũng đã có thể tạo ra được một trăm khẩu hỏa mai bằng mồi thừng, tuy chỉ là một con số nhỏ xíu, thế nhưng việc tự chủ được chế tạo cũng làm Thiên Vương khả hãn vui mừng không thôi.

Viên Sùng Hoán đi vào bên trong thủ phủ khẽ phủi hoa tuyết trên người đi, trời khá lạnh, may mắn binh sĩ của hắn đều là NPC không chịu nhiều ảnh hưởng, huống chi Thần Cơ Doanh trước kia hay đóng tại Sơn Hải quan khí hậu cũng khắc nghiệt tạo nên những binh sĩ rắn rõi nhất của Bắc quốc, cũng không sợ giá lạnh.

- Viên tướng quân đã đến, khả hãn đang chờ đợi ngài bên trong.

Bá Hợp Đề Á Nhĩ đã chờ sẵn đi ra nói. Nhờ chiến sự thuận với Viên Sùng Hoán không những được Thiên Vương khả hãn coi trọng mà địa vị trong triều đình khả hãn cũng tăng vọt, dành được sự tôn kính rất lớn. Viên Sùng Hoán gật đầu đi vào bên trong, Thiên Vương khả hãn đã chờ sẵn mỉm cười nói.

- Viên tướng quân vất vả, đến, làm một chén sữa nóng.

Thảo nguyên khắc nghiệt, dân du mục bọn hắn vẫn giữ thói quen nuôi gia súc để lấy sữa, lấy lông làm những thực phẩm và đồ dùng thiết yếu dùng trong mùa Đông. Viên Sùng Hoán cũng đã vô cùng quen thuộc ngồi xuống uống cạn chén sữa nóng tanh nồng, tuy khó uống một chút nhưng thứ này lại giữ ấm rất tốt cũng như giàu chất dinh dưỡng.

- Khả hãn, ta không ngại nói thẳng với ngài, nếu không thể có thêm sự trợ giúp từ Đại Việt, ta sợ Sơn Hải quan này giữ được không quá đến mùa hạ năm sau.

Viên Sùng Hoán không ngại nói thẳng. Mặc dù tình hình chiến trường đang có lợi cho bọn hắn, thực lực bọn hắn cũng đang không ngừng tăng lên, thế nhưng Viên Sùng Hoán rõ ràng rằng việc này là nhờ Nỗ Nhĩ Cáp Xích bị thương, lúc hắn lành vết thương thì mùa Đông lại đến, mặt khác thời gian dài như vậy chỉ sợ Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng đã nghĩ ra cách để phá Sơn Hải quan, tương quan lực lượng hai bên thua kém nhiều lắm.

- Viên tướng quân lại quá bi quan. Hiện tại tổng số binh lính hai thành cộng lại cũng đã đến hơn ba mươi ngàn, lại có thêm Hồng Di đại pháo, sợ gì không đánh bại được chúng.

Viên Sùng Hoán khẽ lắc đầu, hắn biết rõ không thuyết phục được Thiên Vương khả hãn, dù sao dân du mục trình độ văn minh khuyết thiếu, tầm nhìn không thể nào bằng các nền văn minh phát triển hơn được. Huống chi Thiên Vương khả hãn cũng không muốn đối với Đại Việt cúi đầu.

Ầm.

Bỗng nhiên có một tiếng nổ lớn như lảm rung chuyển cả Sơn Hải quan. Viên Sùng Hoán ánh mắt hiện lên sự kinh hãi không khỏi hô lớn.

- Không ổn, đây là tiếng đạn pháo.

================Ta là đường phân cách==============

Quay lại năm phút trước, trên đầu thành Sơn Hải quan, tuyết vẫn rơi trắng xóa, binh sĩ đóng trên Sơn Hải quan cố gắng quét dọn ra một con đường đi tuần để khỏi trơn trượt thế nhưng không bao lâu tuyết lại phủ kín. Trên tường thành dăm ba binh sĩ lại lót một đám cỏ khô xuống ngồi trên nền tuyết cho đỡ lạnh. Bọn hắn không được phép đốt lửa vì sợ rằng quân địch sẽ phát hiện ra vị trí, đám cỏ khô này chỉ là được phát tạm thời, đến khi kho lương của chiến mã hết lại phải nộp lại đem nấu lên cho ngựa ăn.

Cứ cách vài chục mét lại có một tổ binh sĩ đứng canh gác, trời lạnh, may mắn vẫn còn áo bông do Đại Việt viện trợ bọn hắn mới có thể trụ được. Tuyết rơi trắng xóa ảnh hưởng rất lớn đến tầm nhìn, thực sự tuyết dày thế này nhìn chẳng quá xa được trăm mét đâu.

- Nhìn kìa, có cái gì đó phía trước.

Bỗng nhiên một binh sĩ la lớn, phía trước bọn hắn đột nhiên xuất hiện vài bóng đen rất lớn, không thể xác định được là vật gì, tuyết quá dày, bọn hắn chỉ nhìn thấy được cái bóng.

- Đi thông báo tướng quân thử xem, đánh động mọi người đề phòng. Trời ạ...là đại pháo.

Thế nhưng tên hiệu úy vừa nói dứt lời thì những bóng đen kia cũng đã xuất hiện rõ ràng, đó là bốn khẩu “đại pháo” đúng theo nghĩa đen bởi vì nó thực sự khổng lồ, dài đến hơn năm mét, đường kính nòng ít nhất là tám trăm ly, theo sát phía sau chính là hàng trăm binh lính và dân phu của Tây Gốt đang từng bước kéo khẩu pháo lê trên nền tuyết, bởi vì khẩu pháo quá lớn đám lính canh hoàn toàn không thể thấy người. Tên hiệu úy quát lớn.

- Quân địch tấn công, lập tức báo động. Thần Cơ doanh chuẩn bị đạn pháo.

Trên đầu thành vang lên tiếng hô lớn, binh sĩ của Bắc quốc và cả các chiến sĩ du mục lập tức chạy lên đầu thành. Thế nhưng bọn hắn không biết rằng bọn hắn sẽ phải đối mặt với thứ gì. Cả bốn khẩu đại pháo của Tây Gốt đã dừng lại, các binh sĩ đã bắt đầu nạp đạn, trên tường thành Thần Cơ Doanh cũng đã nạp đạn vào Hồng Di đại pháo, khoảng cách hai bên chỉ là một trăm mét, hoàn toàn có thể bắn trúng được.

- Khai pháo!

Ầm, ầm, ầm, ầm.

Bốn khẩu Hồng Di đại pháo trên tường thành của Thần Cơ doanh khai hỏa trước, bởi vì pháo nhỏ hơn, thao tác nạp đạn nhanh hơn. Bốn khỏa đạn đen ngòm bay vút về phía quân Tây Gốt, thế nhưng ba viên đạn bay vụt qua đầu, một viên đánh trúng bánh xe của một khẩu đại pháo, cổ xe lập tức nghiên hẳn đi đổ sập xuống đè chết ba tên binh sĩ Tây Gốt xấu số. Thế nhưng chỉ có vậy, ba khẩu pháo còn lại của Tây Gốt cũng đã nạp đạn hoàn tất.

- Khai pháo!

Ầm, ầm, ầm.

Ba tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi kèm theo tuyết bay mù mịt, không gian như bị chấn động đến nổi đám binh sĩ Tây Gốt tai cũng phải ong ong lên. Ba quả đạn pháo khổng lồ theo một đường thẳng bay đến va chạm thẳng vào tường thành Sơn Hải quan.

Rầm, rầm, rầm.

Tựa như một cơn động đất mạnh sáu phẩy năm độ tường thành trở nên rung chuyển, một đoạn thành cuối cùng cũng không trụ được với sức công phá mạnh mẽ của những viên đạn pháo đường kính hơn năm trăm ly, tường thành đổ sụp xuống kéo theo đó là hàng chục binh sĩ bị vùi dập xuống trong đống đổ nát, thậm chí cổng thành Sơn Hải quan cũng đã bị tạc ra thành hàng trăm mảnh.

Toàn bộ binh sĩ trên tường thành như bị chấn kinh với ba phát đạn pháo kinh thiên động địa của Tây Gốt, dù là binh sĩ đã làm quen với mùi thuốc súng như Thần Cơ doanh thì cũng chưa từng chứng kiến một thứ pháo nào có sức công phá mãnh liệt đến như vậy. Tên hiệu úy sắc mặt trắng bệch môi răng va chạm thẳng vào với nhau như không nói nên lời.

- Thành...vỡ rồi.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế