Đế Chế Đại Việt

Chương 448: Ám sát



Thực ra Lý Anh Tú quyết định cử một lực lượng hiến binh đi là có lý do. Bởi vì lần này là viễn chinh đi đến dị địa, nhưng nơi này sẽ trở thành một vùng lãnh thổ của p0VLv Đại Việt. Do đó những cư dân nơi đây không thể dễ dàng động chạm đến. Mục đích Lý Anh Tú cử lực lượng cảnh sát và Vũ cảnh đi thực chất là để giữ gìn trị an tại những nơi đã thu phục được, đồng thời trấn tĩnh cư dân nơi đây, loại bỏ các phần tử gây phản loạn. Những nhiệm vụ này lực lượng của Bộ quốc an đương nhiên rất thuần thục. Còn để bọn hắn nắm vai trò hiến binh là bởi theo luật pháp Đại Việt người của Bộ quốc an không có quyền bắt người của Bộ quốc phòng, do đó phủ thêm cho cảnh sát một lớp áo hiến binh để bọn hắn có thể bắt giữ những phần tử gây rối từ chính quân đội viễn chinh làm mất hình ảnh của quân đội Đại Việt.

Ngay trong chiều hôm đó Bộ chỉ huy tiền phương mặt trận đã được triệu tập vào văn phòng của Lý Anh Tú để họp bàn. Dự họp ngoài bộ chỉ huy tiền phương còn có bộ tư lệnh quân đoàn một, tư lệnh Sư đoàn Thiết Giáp, và Tổng cục hậu cần. Còn chưa kể đến Ngô Tuấn sẽ đem theo một số lượng Thiên Long vệ từ tổng bộ Thăng Long.

Lần này xuất chinh lấy quân đoàn một tổng quân số ba mươi hai ngàn người và Sư đoàn Thánh Dực mười lăm ngàn người, hiến binh năm ngàn. Tổng cộng quân viễn chinh lên đến năm mươi hai ngàn binh lính, trong đó có ba mươi lăm ngàn người là lính chiến đấu, còn lại là hiến binh, hậu cần và quân y. Có thể nói một nửa binh lực của Đại Việt đã xuất chinh. Lý Anh Tú nói.

- Lần này xuất chính Bộ chỉ huy tiền phương phải phối hợp chặt chẽ với tình báo của Ám bộ và Bộ ngoại giao. Trẫm yêu cầu đến khi nào chưa thể hợp thức hóa toàn bộ Đông thành vào Đại Việt thì Bộ chỉ huy tiền phương không được xuất binh. Tuy nhiên đều thành Đa Quỷ thực sự đã không còn có thể chống đỡ thì quân đội Đại Việt phải có mặt. Do đó đây là một nhiệm vụ rất khó khăn và nặng nề.

Tất cả các tướng lĩnh đều gật đầu. Khó khăn nằm ở chỗ thông tin liên lạc hai bên phải liên thông với nhau và được truyền đi nhanh chóng. Việc đáng lo nhất chính là nếu binh sĩ Đại Việt không kịp chạy đến trước khi thành Đa Quỷ bị chiếm thì mọi việc sẽ bị đổ bể hoàn toàn. Lý Anh Tú lại quay sang Lê Lai nói.

- Lần này hậu cần không chỉ phải chăm lo đến vũ khí, quân nhu, ăn uống cho binh sĩ, mà còn phải chuẩn bị lương thực, áo mặc cho cả dân chúng tại Đông thành, việc này khanh phải chuẩn bị cho cẩn thận.

- Tuân lệnh bệ hạ.

Quả thực bởi vì chiến tranh nên dân chúng dưới trướng của Thiên vương khả hãn đói đến nghèo rớt mồng tơi, dù Đại Việt có viện trợ cho Thiên vương khả hãn thì cũng chỉ gần như đủ chu cấp cho hai vạn quân đội của hắn mà thôi, còn lại Thiên vương khã hãn gần như phải tự túc.

Nhờ có sự chuẩn bị kỹ càng ngay ngày hôm sau Quân đoàn một đã rời khỏi Thăng Long đi về phía Nam. Gần cuối tháng hai lúc này chiến sự ở thành Đa Quỷ đã diễn ra vô cùng khốc liệt, Bộ ngoại giao cuối cùng cũng đạt được thỏa thuận với sứ giả Thiên vương khả hãn, Đại Việt chấp nhận chi viện, tuy nhiên toàn bộ lãnh thổ của Thiên vương khả hãn từ nay thuộc về Đại Việt, không còn tính tự trị, Thiên vương khả hãn sẽ được đảm nhiệm chức vụ Tuyên phủ xứ đứng đầu nơi này.

Ngay sau khi hiệp định được ký kết, từ Trung Thư Tỉnh lập tức ban ra một thông cáo thông qua các cơ quan báo chí gửi đến toàn quốc “Cuộc chiến tranh tiếp viện”, theo đó có đoạn viết: “...phía Nam Nỗ Nhĩ Cáp Xích vô đạo, ác độc cùng cực, nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn, vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ, dân chúng Đông thành ai oán tận trời. Xứ Đông thành vốn là một vùng tự trị của Đại Việt ta, nay Thiên vương khả hãn đã tỏ ý đầu phục, đem dân chúng Đông thành quay về với quốc thổ. Thừa Mệnh bệ hạ nhân từ, không nỡ nhìn con dân dưới trướng Thiên vương khả hãn phải chịu đựng sự xâm lược tàn bạo đó của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, nay Đại Việt phái quân tình nguyện chi viện Thiên vương khả hãn, thu hồi lại quốc thổ đã mất đi...”. Lời kêu gọi của Thừa Mệnh bệ hạ được dân chúng Đại Việt nhất mực ủng hộ. Bởi từ đầu năm trước Đại Việt đã từng tuyên bố rằng Đông thành tuy là một xứ tự trị, nhưng dù sao cũng đã thuộc về Đại Việt, nay Thiên vương khả hãn đã đầu phục đương nhiên vùng lãnh thổ và dân chúng nơi đó cũng là đất đai, cũng là dân chúng của Đại Việt. Nay bị Nỗ Nhĩ Cáp Xích xâm lược, Đại Việt phải tự vệ.

Trong khi đó chiến sự ở thành Đa Quỷ đã diễn ra gần như đi về giai đoạn cuối. Dưới sự khuyên nhủ của các thuộc tướng và di nguyện của Viên Sùng Hoán Thiên vương khả hãn cuối cùng cũng chấp nhận cúi đầu lâu cao ngạo của mình xuống chấp nhận đầu phục Đại Việt. Thế nhưng trước đó bọn hắn phải sống sót được dưới sự tấn công của Nỗ Nhĩ Cáp Xích trước đã.

Thiên vương khả hãn lần này rất thông minh, hắn biết rõ nếu để Nỗ Nhĩ Cáp Xích vận chuyển được ba khẩu đại pháo đến được thành Đa Quỷ thì hắn cũng chỉ còn con đường chết. Do đó Thiên vương khả hãn quyết định bất ngờ xuất kích, dẫn gần một vạn người ngựa từ thành Đa Quỷ bất ngờ tập kích đội quân của Nỗ Nhĩ Cáp Xích.

Rõ ràng Nỗ Nhĩ Cáp Xích bị bất ngờ đòn này, Thiên vương khả hãn vậy mà có thể đắc thủ, hủy đi được hai ổ pháo, thế nhưng cái giá phải trả rất nghiêm trọng, quân số của Thiên vương khả hãn còn có thể chiến đấu cũng chỉ còn có sáu ngàn người quay trở về được thành Đa Quỷ.

Tuy nhiên nhờ vậy mà Thiên vương khả hãn có thể cầm cự đến hiện tại. Đại pháo của Nỗ Nhĩ Cáp Xích uy lực mạnh thế nhưng điểm yếu cũng rất rõ ràng, không những nặng, thiếu cơ động và nạp đạn rất lâu. Thậm chí thời gian quân thủ thành có thể khắc phục xong lỗ hổng lại vừa khít với thời gian nạp đạn của nó. Kết quả đạn pháo cứ bắn, quân thủ thành cứ sửa chữa, không ai làm gì được nhau.

- Tình hình của Đại Việt như thế nào rồi?

Nỗ Nhĩ Cáp Xích hừ lạnh một tiếng nói, hắn chỉ mặc trên người một chiến giáp mà thôi, khí hậu cuối tháng hai trên thảo nguy đã ấm áp, không còn lạnh giá như mùa Đông. Tôn Sĩ Nghị nói.

- Bẩm vương tử, theo tin tức quân Đại Việt đã hành quân đến Hải Vân quan, ước chừng mười ngày nữa là có thể chạy đến nơi này.

Từ cuối năm ngoái Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã giám sát Đại Việt rất chặt chẽ, hắn rõ ràng rằng Thiên Vương khả hãn chẳng qua là con cờ chính trị của Đại Việt mà thôi, nhưng Đại Việt cũng không dễ dàng buông tha cho con cờ này đến như vậy. Do đó bằng mọi giá hắn phải hạ được thành Đa Quỷ trước khi quân Đại Việt đến, lúc đó mọi chuyện đã rồi, Đại Việt cũng không thể đánh hắn dễ dàng.

- Xem ra không thể chờ đợi được các ổ pháo khác đến. Truyền lệnh, tổng tấn công, ta nhất định phải hạ được thành Đa Quỷ.

Sau Trận Sơn Hải quan thu được một số Hồng Di đại pháo trước khi đưa vào kho Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã cho người đo đạc lại kích thước đưa về nghiên cứu đúc ra một loại pháo mới, nhỏ hơn, cơ động hơn tương tự như Hồng Di đại pháo.

================Ta là đường phân cách=============

Thiên Vương khả hãn cực kỳ mệt mỏi, mấy hôm nay cường độ tấn công của Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã gia tăng liên tục, mặc cho tổn thương thảm trọng quân Tây Gốt vẫn tấn công, đại pháo liên tục nã vào thành, vật liệu sửa chữa thành đã cạn, Thiên vương khả hãn thậm chí phải dỡ cả nhà dân để đem đi sửa chữa thành. Binh sĩ tử trận, bị thương vô số, hiện tại số chỉ còn có thể chiến đấu cũng chỉ còn bốn ngàn người. May mắn thành Đa Quỷ không lớn, Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng không thể dùng lượng lớn binh lực tràn lên tường thành. Lương thực cạn kiệt, dân chúng phải nhịn đói nhường thức ăn lại cho binh lính, đạn dược cũng dần cạn kiệt. Chỉ có một điều may mắn chính là mai đây thôi quân Đại Việt sẽ đến, lúc đó Nỗ Nhĩ Cáp Xích bắt buộc phải rút lui, lúc đó hắn cũng có thể thở dốc một chút.

Ầm.

Tiếng pháo nổ lần nữa làm thức tỉnh Thiên vương khả hãn, quân Tây Gốt lại lần nữa tấn công, đến mức tiếng đại pháo bọn hắn cũng rất quen thuộc. Thế nhưng lần này lại khác, tin tức xấu hơn rất nhiều.

- Khả hãn, tường thành bị vỡ một lỗ, chúng ta không còn vật liệu sửa chữa rồi, quân Tây Gốt đang xông đến.

Một chiến sĩ du mục trên người đầy máu hô lớn. Thiên vương khả hãn nhìn xuống bên dưới thảnh, quả nhiên dưới chân thành bị đạn pháo bắn vỡ ra, chiều rộng đủ cho một lần mười người xông đến. Nỗ Nhĩ Cáp Xích phát hiện ra lỗ hổng không đủ cho kỵ binh chui vào lập tức hạ lệnh cho bộ binh xông thẳng vào bên trong.

- Ba trăm người theo ta xuống thủ lỗ hổng, số còn lại thủ vững trên thành, không được để chúng xông lên.

- Tuân lệnh!

Thiên vương khả hãn dẫn theo ba trăm chiến sĩ chạy xuống phía dưới, bộ binh Tây Gốt và các chiến sĩ bên dưới đã sớm đánh thành một đoàn trước lỗ hổng, bởi lỗ hổng nhỏ, binh sĩ Tây Gốt cũng chưa tràn vào được nhiều mà đánh số lượng tương đương quân Tây Gốt lại không đánh lại, bởi trải qua chiến tranh liên tục, binh sĩ dưới trướng Thiên vương khả hãn đều là những người trong đống xác chết chui ra, cực kỳ liều mạng và tinh nhuệ.

- Đội súng, khai hỏa.

Ầm, ầm, ầm.

Theo hiệu lệnh của Thiên vương Khả hãn đội súng kíp của hắn lập tức khai hỏa, binh lính Tây Gốt bên ngoài cũng giật bình lập tức đáp trả. Trong khoảng cách năm mươi mét hai bên đối xạ, thương vong lập tức thảm trọng. Đạn hai bên sử dụng đều là đạn cỡ lớn mười tám ly cùng loại với súng Type 02, khoảng cách gần như vậy trúng đạn tỷ lệ tử vong cực cao.

- Giết!

Bắn xong hai loạt Thiên Vương khả hãn đích thân dẫn người giết đến. Có ba trăm binh sĩ tinh nhuệ tham chiến, lại có thể khả hãn đích thần xung trận binh sĩ bên dưới càng chiến càng hăng. Một cái lỗ hổng nhỏ nhưng hai bên đầu nhập vào không dưới hai ngàn người kẹt cưng tại một không gian bé xíu. Giết đến đỏ mắt, người này ngã xuống người kia lập tức xông lên thay thế. Thiên vương khả hãn không lùi một bước mà quân Tây Gốt cũng không tiến lên thêm được một bước. Xác chết dần dần chồng chất lên, một mét, một mét hai, một mét ba,... xác chết đã lên đến nửa thân người. Đúng vậy, lỗ hổng bị một núi xác chết gần như bị kín lại, là tàn dư thi thể của cả hai bên, là những con mắt trợn ngược giữa một dòng suối máu me đỏ rực.

- Rút quân, rút quân.

Binh sĩ Tây Gốt bị dọa đến sợ hãi, bọn hắn đông hơn ấy vậy mà không thể tiếng vào một bước, binh sĩ của Thiên vương khả hãn gần như chiến đấu không cần mạng sống. Cuối cùng tiếng kèn rút quân cũng vang lên, binh sĩ Tây Gốt như được đại xá rút chạy về sau. Thiên vương khả hãn đi lên phía trước hướng ra bên hô vang một tiếng.

- Hống!

- Hống!

Các chiến sĩ phía sau cũng gầm rống, bọn hắn gầm rống vì thắng lợi, vì danh dự của các chiến sĩ thảo nguyên, thắng lợi vì bảo vệ gia viên, bảo vệ dân chúng bên trong thành Đa Quỷ.

Ầm.

Bỗng nhiên một tiếng súng không biết từ đầu vang lên, Thiên vương khả hãn đôi mắt trừng to nhìn xuống ngực trái mình, nơi đó có một lỗ hổng, máu đỏ chậm rãi tuông ra loang cả chiến giáp, bầu trời như tối sầm lại, thân thể đồ sộ ngã phịch xuống mặt đất.

- Khả hãn!

==============++

Hôm nay chương dài hơn, viết lâu tý

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế