Phó Thiếu, Phu Nhân Của Anh Là Ai?

Chương 16: Buổi tiệc của Hứa gia



Nói rồi anh ôm lấy cô, gương mặt lại sát gần nhau hơn. Đôi môi nóng ấm của anh chạm vào đôi môi mát lạnh của cô. Cái sự ấm áp đến điên dại kia làm cô bất giác cuốn theo anh. Lục Vy đưa tay qua ôm ấy cổ anh mà cảm nhận nụ hôn đó. Đã biết bao lâu rồi cô không được hôn anh như này. Cô cũng chẳng nhớ nữa chỉ biết là đã từ rất lâu rồi. Sau một hồi quậy phá bên trong cô anh cũng rời đôi môi hồng ấy. Ánh mắt dịu dàng nhìn cô, bàn tay vuốt nhẹ từng sợi tóc về phía sau.

- Em có đợi anh không ? Đợi anh sắp xếp ổn thoả nhất định sẽ đón em về nhà.

Cô mỉm cười, cúi sát đầu xuống chạm vào trán anh.

- Em vẫn luôn đợi anh, đời đời kiếp kiếp vẫn đợi anh.

Nghe được lời này của cô anh cũng an tâm hơn phần nào. Đợi khi chuyện này kết thúc anh nhất định sẽ bù đắp cho cô tất cả.

Hai người cứ mãi quấn lấy nhau trong cái hạnh phúc đang trào dâng. Chẳng mấy chốc mà đã qua một buổi chiều, anh cũng phải trở về cô cũng có chuyện cần phải làm.

Đúng 5 giờ chiều xe của Hứa phu nhân đến đón cô. Hôm nay bà đã đích thân trở về nhà cũ của cô để nói chuyện với mẹ cô mong rằng mẹ cô có thể cho Hứa gia nhận cô làm con nuôi. Tuy rằng có chút khó khăn nhưng cuối cùng với số tiền một trăm tỷ đồng Hứa phu nhân cũng đã thuyết phục được mẹ cô.

- Lục Vy đến giờ đi thử váy rồi con. Chúng ta đi sớm một chút, 7 giờ buổi yến tiệc đã bắt đầu rồi.

Hứa phu nhân đứng ở ngoài xe gọi cô. Lục Vy vội vã từ trong thang máy chạy ra, gương mặt còn lấm tấm mồ hôi. Hứa phu nhân mỉm cười, lấy trong túi xách ra một chiếc khăn tay rồi lau mồ hôi cho cô.

- Sắp làm tam tiểu thư Hứa gia rồi con cũng nên chú ý hơn một chút.

Bà nhẹ nhàng vuốt tóc cô rồi mở cửa xe cho cô vào. Lục Vy chỉ mỉm cười rồi gãi gãi đầu trả lời.

- Dạ, con biết mà.

Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh đi đến cửa tiệm váy dạ hội lớn trong thành phố. Chiếc váy của cô được đặt thiết kế riêng theo sở thích cũng như số đo của cô từ trước. Lục Vy bước vào bên trong đã có nhân viên đi ra ngoài chào hỏi.

- Hoan nghênh tiểu thư, tiểu thư mời đi bên này.

Nhân viên chỉ đường cho cô đi đến một căn phòng lớn. Bên trong là đầy đủ thợ làm tóc, makeup đang chờ cô chỉ đợi cô đến sẽ bắt tay luôn vào công việc.

- Mời tiểu thư ngồi.

Nhân viên kéo ghế cho cô rồi nhanh chóng thao tác tay trang điểm cho cô. Vì da cô sẵn đã trắng nên cũng không cần đánh phấn quá nhiều. Các góc cạnh trên gương mặt cũng vô cùng rõ nét nên cô chỉ cần đánh một chút son là có thể rạng rỡ như hoa dưới nắng. Tuy vậy nhưng thợ makeup vẫn cố dặm thêm chút ít má hồng cho cô rồi tại kiểu cho đôi mắt.



Một người khác chạy vào, tay cầm lược cùng máy uốn tóc để bên cạnh. Tóc cô từ nhỏ đã suôn mượt nên để tạo kiểu cũng khá dễ dàng. Vì là một buổi tiệc lớn nên nhân viên chọn cho cô kiểu tóc búi tết sang trọng. Đính kèm là một vài bông hoa nhỏ tô. lên gương mặt xinh đẹp của cô.

Sau một tiếng làm tóc và makeup thì cô cũng đã có một ngoại hình vô cùng xinh đẹp. Lục Vy nhìn ngắm mình trong gương lại càng không nhận ra đây chính là cô.

- Tiểu thư có hài lòng với tạo hình này không ạ ?

Cô nhân viên nữ khi nãy đi đến bên cạnh hỏi cô. Lục Vy mỉm cười, quay người để nhìn phần tóc phía sau rồi gật đầu hài lòng.

- Tôi rất thích.

Cô vui vẻ ngắm đi ngắm lại bản thân trong gương. Nhìn cô sang trọng và quý phái hơn rất nhiều so với một Tô Lục Vy nhút nhát ngày trước.

" Cạch. "

Hứa phu nhân từ bên ngoài mờ cửa đi vào trong. Bà sững người khi nhìn thấy cô đang ở trong gương với đôi mắt to tròn cùng làn da trắng. Bước chân bà đi đến bên cô, bàn tay đặt lên vai cô rồi mỉm cười.

- Hôm nay con xinh thật đấy.

Cô ngại ngùng cúi mặt xuống khi được bà khen nhưng cũng có một chút vui trong lòng.

- Con cảm ơn phu nhân.

Nghe thấy hai chữ " phu nhân " bà liền nhíu mày tỏ vẻ không đồng ý.

- Sao lại là phu nhân, con sắp là con gái của ta rồi nên thay đổi cách xưng hô đi thôi.

Cô cười gượng rồi tự trách bản thân sao lại quên đi chuyện quan trọng như vậy. Lục Vy đưa mắt lên nhìn bà, ánh mắt chạm phải gương mặt phúc hậu của bà bất giác làm cô rung động.

- Dạ con biết thưa mẹ.

Nghe cô gọi mẹ như vậy trong lòng Hứa phu nhân như nở hoa. Đôi mắt sáng hẳn lên, khoé môi cong cong mang ý cười.



- Được rồi con vào thay váy đi. Sắp đến giờ chúng ta phải đi rồi.

Bà nhìn lên đồng hồ rồi nhắc nhở cô vào thay váy. Bây giờ cô mới nhận ra bà cũng vô cùng xinh đẹp trong cái độ tuổi xế chiều này. Chỉ cần dặm thêm chút phấn, mặc một bộ váy lên liền có thể xinh đẹp như vậy.

- Vâng con vào ngay đây.

Nói rồi cô chạy vào phòng thử đồ, nhân viên cũng đi vào trong để lấy váy ra cho cô. Chiếc váy dạ hội mặc cũng khá khó khăn nên khi mặc vẫn cần sự trợ giúp từ phía nhân viên của cửa hàng.

Sau một hồi loay hoay cuối cùng cô cũng mặc được bộ váy lên. Tấm màn che được kéo sang một bên, Lục Vy trong chiếc đầm công chúa bước ra ngoài. Bộ váy không quá hở hang nhưng cũng đủ làm cô trở thành tâm điểm của sự chú ý. Với thiết kế sang trọng, từng tầng váy xếp chồng lên nhau tạo ra độ bồng bềnh cho váy đã làm cô thêm phần xinh đẹp.

Hứa phu nhân khi vừa nhìn thấy cô cũng phải đứng hình trước vẻ đẹp vạn người mê này của cô. Đúng là vẻ đẹp yêu nghiệt, người nhìn người say hoa nhìn hoa ghen.

- Đẹp thật đấy. Nhìn giống như công chúa vậy.

Bà đi một vòng quanh cô rổi nhìn cô từ trên xuống dưới. Vẻ đẹp này thực sự là không thể coi thường. Cô ngượng ngùng nhìn bản thân mình trong gương' mà suýt chút nữa không nhận ra đó là cô.

- Bộ váy Hứa phu nhân đặt làm riêng cho tiểu thư thực là có mắt nhìn người.

Chị nhân viên bên cạnh nhanh chóng khen cô tớp tấp. Từng lời hay ý đẹp đến đâu cũng đều nói cho dù là vô nghĩa nhất.

- Được rồi chúng ta đợi Thạch Huệ tới đón rồi xuất phát đi đến chuẩn bị cho bữa tiệc trước nhé.

Câu nói của bà kéo cô quay lại hiện thực. Lục Vy mỉm cười rồi nhanh chóng trả lời.

- Vâng ạ

Cô và Hứa phu nhân đi xuống dưới tầng để chờ Thạch Huệ đến đón. Nhưng bây giờ cô dám chắc là chị đang cố gắng làm nốt tập hồ sơ kia rồi mới tới đây.

Đúng thật là nhắc chị chị liền tới luôn. Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước cửa hàng, Thạch Huệ bên trong bước ra với dáng vẻ không thể hút người hơn. Chị đứng ở bên cạnh xe, trên người là một bộ áo vest đen cùng búi tóc buộc cao.

- Chúng ta ra xe thôi.

Hứa phu nhân vòng tay qua khoác lấy tay cô rồi dẫn cô ra ngoài xe. Nhìn hai người chẳng khác hai mẹ con là bao vì gương mặt cô cũng có vài nét giống bà. Đợi hai người ngồi vào trong xe rồi Thạch Huệ liền đóng cửa lại rồi đi lên ghế trước. Nhị thiếu gia Ninh Thoại đã có mặt ở buổi tiệc từ lâu để xem xét kỹ từng nơi. Với đôi mắt thẩm mỹ của hắn thì đương nhiên buổi tiệc ngày hôm nay sec vô cùng sang trọng. Đối với hắn thì mọi thứ phải thật hoàn hảo trước khi khách mời đến.