Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2208: Đa tình công tử



Sắc trời đã tối, hoang sơn dả lĩnh nơi, bập bùng bếp lửa trong đêm tản ra ấm áp nhiệt lượng.

“ Thiếp, thiếp nuốt không vô” Tống Ngọc Hoa nhìn thức ăn đả chín, nhớ lại tràng c ảnh không lâu trước kia không cách nào ăn được.

Cái gì gọi là thây chất thành núi nàng nghe qua, hôm nay có lẻ là như vậy đi.

Toàn bộ mấy vạn nhân mạng bị một người chém giết, cho dù là phụ thân của nàng Thiên Đao Tống Khuyết cũng không thể làm được như y.

Cường đại đến đáng sợ, mấy vạn người lại yếu ớt như giun dế, không nhấc lên được phản kháng trước nam nhân của nàng.

Hắn cường đại để cho nàng say mê, kính sợ lẫn sinh ra sợ hãi.

“ Làm sao? nàng sợ ta rồi ư?” Đế Thiên An cười, đem thức ăn ăn lấy thức ăn.

Tống Ngọc Hoa nhìn hắn một hồi, nói : “ Ngọc Hoa lần đầu mới gặp cảnh tượng hôm nay, cho nên có chút...”

Đế Thiên An cười cười, nói : “ không sao, đám phỉ tặc này việc ác gì không làm, chúng chết cũng không phải là xấu, vừa hay lại giúp ta tăng trưởng thực lực, không cần sợ nàng là nữ nhân của ta, ta sẻ không bao giờ xuống tay với nữ nhân mình”

“ Ân” Tống Ngọc Hoa khẻ gật đầu, rồi nép người vào lòng y.

Hai người chìm trong yên lặng, ước chừng nửa tiếng qua đi một tràng cười như chuông bạc ngân vang lên.

Một bạch y chân trần nữ tử nhẹ nhàng đi đến trước hai người, ở trong ánh lửa, mơ hồ nhìn thấy một bức tuyệt thế chi dung.

“ Nữ tử này..” Tống Ngọc Hoa thầm hô, mặc dù nàng đối với nhan sắc của mình rất tự tin, nhưng ở người con gái này xuất hiện cũng để cho lòng tự tin của mình bị ép xuống mấy phần.

Loan Loan cười cười, thân hình uyển chuyển đi đến rồi nép vào bên trái : “ vị tỷ tỷ này thật xinh đẹp nha, chả trách công tử lại muốn cướp hôn à”

“ Loan Loan.. là Âm Quỳ phái” Tống Ngọc Hoa thầm hô lên.

Thân phận của Loan Loan cũng đả phơi bày khi nàng cùng Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên xuất hiện ở Bạch Hạc Lâu, cho nên khi nghe cái tên này cộng thêm dung mạo của nảng ta, Tống Ngọc Hoa dựa vào đó mà đoán ra được.

Đế Thiên An cười : “ tiểu ma nữ nàng đúng là dính người, không hổ trợ Ngọc Nghiên chạy đến tìm ta rồi”

Loan Loan cười nói : “ Từ Hàng Tĩnh Trai đương đại Thánh nữ ở Lạc Dương, Loan Loan muốn đi gặp gỡ nàng ta một chút à”

“ Sư Phi Huyên” Đế Thiên An cất lời.

“ Chuyện gì cũng không giấu được người cả à” Loan Loan mị nhãn câu người, tay vươn ra bắt lấy một cái xiên thịt nướng còn âm ấm cắn lấy, rồi đem đến miệng Đế Thiên An.

Tống Ngọc Hoa nhìn thấy xấu hổ, cúi mặt đi, dù sao nàng da mặt so với Loan Loan mỏng hơn rất nhiều, không có bạo gan như vậy.

“ Ngọc Hoa tỷ tỷ thật thẹn thùng đây, công tử một lát nữa Loan Loan muốn cùng tỷ tỷ tâm tình một chút được chăng?” Loan Loan cho hắn một cái ánh mắt hiểu ý, nhón người lên thỏ thẻ vào tai : “ đêm nay thiên địa làm giường càng tốt à”

“ Ah” Tống Ngọc Hoa nghe được kinh hô lên, xấu hổ thẹn thùng, dù sao mấy ngày nay nàng bị Đế Thiên An cướp đi đúng là thiên địa làm giường, phúc vũ phiên vân ở ngoài trời hoang vắng đây.

“ Khanh khách” Loan Loan cười lên một tràng, ngón tay lại vẻ lên lồng ngực Đế Thiên An, nói tiếp : “ Loan Loan có nghe Từ Hàng Tĩnh Trai truyền nhân là một đại mỹ nữ, công tử có cần Loan Loan bắt giữ, một ma nữ một thánh nữ hầu hạ”

Đế Thiên An ngả người về sau gối lên mặt cỏ, nói : “ chuyện đó thì để sau, bây giờ vừa khéo có thêm nàng nửa đây”

“ Công tử, ngươi thật là xấu” Loan Loan kiều mị nói, tay đem y phục cởi xuống bàn tay mân mê sờ vuốt lấy lồng ngực săn chắc kia.

Tống Ngọc Hoa mặt như trái táo chín khi nhìn hai người kia lại xem nàng như không tồn tại vậy, xấu hổ vô cùng, thẹn thùng đứng lên : “ thiếp..thiếp đi một lát”

Nhưng mà nàng còn chưa đi được tay đả bị Loan Loan kéo lấy, cười nói : “ công tử là muốn tỷ muội chúng ta hầu hạ à, Ngọc Hoa tỷ tỷ là nữ nhân của công tử, Loan Loan cũng vậy, tỷ tỷ”

Đế Thiên An cười tà, tay vươn ra kéo lấy Tống Ngọc Hoa, cùng với Loan Loan đem y phục nàng giải trừ, không để cho nàng quá nhiều cơ hôi, trực tiếp hôn lên đôi môi nhỏ nhắn nàng.

Rất nhanh từng tiếng từng tiếng khiến người đỏ mặt tía tai thanh âm vang lên, tiêu hồn thực cốt tư vị khiến cho mới ăn trái cấm Tống Ngọc Hoa trầm luân vào bể dục, để mặc cho Đế Thiên An cùng Loan Loan trêu chọc.

Một đêm phiên vân phúc vũ, nhất long nhị phượng mây mưa đến gần sáng thì cũng dừng lại.

Ngày hôm sau, mặt trời lên cao, Lạc Dương thành, một gian tửu lâu, tầng hai trên.

Tiếng bước chân truyền đến, một cái gả nam tử mặc áo trắng đi vào, dáng dấp thon dài, tướng mạo anh tuấn. Cho người cảm nhận được phong lưu nho nhã càng có nam tử khí độ.

Tay hắn cầm quạt xếp, nhẹ nhàng dao động tiêu sái tự nhiên. Hắn đi đến chổ một cái bàn, cái bàn này nằm ở góc cạnh cửa sổ vị trí, rất nhiều cái bàn khác người đều len lén nhìn những người trên bàn.

Hai mắt mặc dù sắc bén như kiếm, thế nhưng là nhìn về phía hai nữ hài tử lúc nhưng tuyệt nhiên khác biệt, ánh mắt say mê nhìn, khẽ run nói: “Không nghĩ tới trên đời này còn có như thế tiên tử mỹ nhân...tiểu sinh có lễ.”

Hắn có mặt ở nơi này là vô tình phát hiện ra hai vị tuyệt đại giai nhân, mặc dù danh hoa có chủ đi cùng với một vị phong thần tuấn lãng, nhưng hắn vẫn không cưỡng lại được đi đến gặp gỡ.

Loan Loan cười khanh khách, nói : “ công tử, cái tên này nhìn nhân gia như vậy, gan cũng thật lớn à”

Tống Ngọc Hoa cả người như chim sẻ nép ở bên phải, nhìn gả nam tử phía trước, kẻ này cũng xem như là tuấn lãng phi phàm, nhưng so với cái gả nam nhân bá đạo bên cạnh mình mà nói đều kém xa lắm, hỏi : “ công tử là ai?”

Nam tử mặc áo trắng đáp : “Tiểu sinh, Hầu Hi Bạch”

“ Hầu Hi Bạch” Loan Loan cười cười, ánh mắt ý vị thâm trường nhìn hắn.

Đế Thiên An trái ôm phải ấp, hưởng thụ hai nữ hầu hạ, uống xong một ngụm rượu của Tống Ngọc Hoa.

Hầu Hi Bạch lại chắp tay hành lễ nói : “ tiểu sinh vẫn nghe đồn uy danh công tử, hôm nay được gặp quả là mở rộng tầm mắt, có như thế giai nhân làm bạn, Hi Bạch ước ao không được a!”

Đế Thiên An nói : “ ra là đa tình công tử nổi danh giang hồ. Ngươi ước ao như vậy chi bằng đi cướp đi, Ngọc Hoa cũng là ta cướp về đây”

“ Công tử..” Tống Ngọc Hoa nghe được xấu hổ thẹn thùng thốt lên.

Trong ngày thành hôn, tân lang bị giết bản thân mình lại bị cướp đi, trong trắng thanh bạch cũng giao cho hắn. Nhưng nàng chẳng có chút đối với y hận ý nào, ngược lại có phần vui mừng khi cùng gả nam nhân này cùng một chổ.

Hắn tài hoa trác tuyệt, thực lực cao cường, uy chấn thiên hạ lại thêm dung mạo tuấn lãng vô cùng khiến nữ nhân trầm mê. Bất cứ hạng mục nào so với tân lang nàng chỉ gặp qua một lần tại lể đường thành hôn đều hơn chỉ không kém.

Lại qua mấy ngày chung đụng, nàng bị hắn mê mẩn lấy, như cái hố sâu thâm uyên không đáy hấp dẫn nàng, khiến nàng khó mà buông bỏ ra được.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.