Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2221: Chưởng khống Đại Tùy



Nếu như Đế Thiên An có tranh đoạt thiên hạ Đế vị, ai có thể cùng hắn so bì được, một kẻ có vũ lực đáng sợ thế kia, lại có thế lực hùng hậu của Ma môn đứng sau, cho nên nàng lựa chọn minh chủ ánh mắt lại rơi vào người này.

Mà quả không cho nàng sở vọng, Đế Thiên An để cho nàng chấn kinh lên, Hòa Thị Bích và Dương Công Bảo Khố đả rơi vào tay y. Càng để nàng im lặng hơn chỉ trong thời gian ngắn, dưới lôi đình thủ đoạn toàn bộ Dương Châu đều rơi vào tay của y.

Hiện tại Dương Châu rơi vào tay y, hắn lại đem giao cho nàng quản lý, để cho Trầm Lạc Nhạn rung động lên, sỉ vì tri kỷ mà chết, y lại tin tưởng nàng như vậy cũng để cho nàng khó mà tưởng được.

“ Vứt bỏ giang sơn tựa như họa, đổi lấy nụ cười tựa sương hoa” Đế Thiên An lại ngâm nga lên, nói : “ trong mắt ta, Dương Châu hay cả Đại Tùy còn không đáng bằng một nụ cười của Nhạn Nhạn”

Trầm Lạc Nhạn tim đập phanh phanh, gương mặt ửng đỏ, thời gian ở trên thuyền lớn từ Lạc Dương chạy đến Dương Châu nàng đối với gả nam tử tài hoa này đả chết lặng đi.

Con người này quá ưu tú quá hoàn mỹ, không gì không biết tinh thông mọi thứ, cho dù luôn lấy làm kiêu ngạo một bụng bài binh bố trận của nàng đều bị lép vế, ở hắn nàng lại học được rất nhiều thứ và đạt được nhiều thứ.

Mặc dù biết rõ là y trêu chọc mình, nhưng lòng thiếu nữ lại nhảy loạn lên.

“ Công tử, người còn nói nữa, chỉ e mỹ nhân quân sư không kìm được đâu” Loan Loan cười khẻ lên nói.

Trầm Lạc Nhạn vội cúi đầu đi, lòng mắng cái tên minh chủ trước mặt lại trêu chọc nàng, bình ổn tâm tình đáp : “ công tử an tâm, Lạc Nhạn sẻ không cho công tử thất vọng đâu”

Đế Thiên An lại nói : “ bốn nàng cũng lại đây, thời gian này ở Dương Châu cũng vất vả rồi chứ, đợi tối đến gia ban thưởng cho”

Tứ kiếm mặt hồng hồng, đồng thanh nói : “ công tử quá lời, là thuộc hạ phải làm”

Nói xong tứ nữ đi đến gần người đấm vai kẻ bóp chân hầu hạ lấy.

Trầm Lạc Nhạn nhìn Đế Thiên An hưởng thụ mỹ nữ hầu hạ, con mắt đảo qua một cái, rồi nói : “ công tử, các thế lực giang hồ danh môn chính phái cùng ma đạo thế lực lớn nhỏ, các lộ nghĩa quân đều hội tụ về Dương Châu. Động tĩnh công tử gây ra lớn như vậy, Lạc Nhạn e Dương Quãng âm thầm dở trò”

Loan Loan cười nói : “ Lạc Nhạn an tâm, Dương Quãng hắn sẻ không làm gì đâu, ngược lại còn hiệp trợ công tử nữa là”

Trầm Lạc Nhạn nghe được, ánh mắt thoáng qua quang mang suy tư, trong đầu không ngừng phân tích.

Dương Công Bảo Khố và Hòa Thị Bích được một trong hai là có được thiên hạ, đáng nói là Tà Đế Xá Lợi bảo vật mà Ma môn cao thủ hay các võ giả khác mong muốn có được đều cùng nằm ở một chổ.

Đại Tùy hiện giờ suy vong nhưng Dương Quãng vẫn còn chưa chết, gốc tích vẫn còn đó. Hắn thân là đế vương, làm sao chấp nhận được hai thứ cực kỳ đỏ mắt kia rơi vào tay kẻ khác được.

Đổng Thục Ny nhíu mày chen vào: “ Hòa Thị Ngọc Bích, Dương Công Bảo Khố, chỉ cần có một có thể an định thiên hạ. Giờ đây chiến hỏa liên miên, thiên hạ đại loạn, những ai có khả năng đều muốn làm Hoàng đế. Vì vậy hai thứ này trở thành thứ mà cả thiên hạ đều muốn tranh giành.”

Vinh Giảo Giảo tiếp lời : “ Tùy Dương Đế lại hiệp trợ công tử tổ chức đại hội, lẻ nào hắn muốn làm ngư ông đắc lợi sau cùng ư?”

Lời nói của nàng không phải là không có lý, khi đại hội diễn ra người chết ta sống Dương Quãng lại cho trọng binh vây quét, khi đó trai cò đánh nhau ngư ông chính là hắn.

Có thể một kích tiêu diệt luôn các lộ nghĩa quân cát cứ trên Đại Tùy lảnh thổ.

Độc Cô Phượng nói : “ hơn nữa Hòa Thị Bích là Từ Hàng Tĩnh Trai canh giữ bảo vật, bây giờ lại ở trên tay công tử, chỉ e bọn họ sẻ không đứng nhìn đâu. Lại có Tà Đế Xá Lợi nữa các cường giả Ma giáo cũng khó mà cưỡng nổi được”

Vưu Sở Hồng gật đầu : “ đây là một cái vòng xoáy khổng lồ, công tử muốn mượn đại hội kéo các thế lực vào. Công tử nếu cần gì dặn dò, trên dưới Độc Cô gia tất phụ giúp công tử”

Đả nương nhờ vào thế lực Đế Thiên An, cho nên Vưu Sở Hồng không muốn y lật thuyền trong mươn.

Đế Thiên An nhàn nhạt nói : “ không cần lo, Dương Quãng đả bị ta giết lâu rồi, bây giờ ngồi trên kia chỉ là thế thân mà thôi”

“ Cái gì!!!!” đám người trên bong thuyền cả kinh, đồng loạt kinh thốt lên.

Dương Quãng là quân chủ của Đại Tùy, nếu như đúng như lời Đế Thiên An nói chẳng phải giang sơn Đại Tùy đều đả nằm trong tay hắn hết rồi cả ư?

Cung cấm xâm nghiêm, võ lâm giang hồ các thế lực muốn đến thích sát Dương Quãng nhưng không phải ai cũng làm được. Nhưng Đế Thiên An lại khác, hắn võ công bày ra đủ để vào cung thích sát Dương Quãng.

“ Chuyện này.. chuyện này” Trầm Lạc Nhạn tim đập nhanh liên hồi, cái này cũng để cho nàng kích thích vô cùng, bằng trí thông minh của nàng có thể đoán ra được Dương Châu lôi đài chính là một cái bẫy.

Là một cái cối xoay thịt người, nàng có thể nhìn ra được chỉ cần các lộ nghĩa quân dám đến, vị minh chủ của mình tuyệt không cho bọn họ đường lui.

“ Công tử, lời này.. là thật ư?” Vưu Sở Hồng lẩm bẩm nói.

Tứ kiếm lớn tiếng : “ chỉ là một tên Dương Quãng mà thôi, có gì đáng nói”

Loan Loan tinh nghịch nói : “ cho nên các vị muội muội, nếu như ai muốn làm phi tần vương phi thì phải nhanh nhanh hạ thủ một chút, bằng không đợi công tử quét dọn hết thảy xong, hối hận à”

Đế Thiên An cười cười : “ nói không sai, có câu nhanh tay thì còn chậm chân thì hết, các nàng muốn nhanh hay chậm cứ suy nghĩ đi.”

Trầm Lạc Nhạn hít hơi sâu, cười nói : “ Lạc Nhạn giờ mới biết mình đúng là có chút tiểu thông minh, cũng may nhanh chân chạy đến sớm, công tử bản lãnh thật lớn à, Lạc Nhạn kinh sợ”

Loan Loan con mắt thoáng lên giảo hoạt, cả người hiện giờ nằm dài đầu gối lên đùi Đế Thiên An, ngón tay di chuyển đem y phục hắn phía trên cởi ra một đoạn, để lộ lồng ngực cơ múi săn chắc.

Đám nữ Đổng Thục Ny đỏ mặt tía tai, vội cúi đầu không dám nhìn, cơ thể của cái gả nam nhân kia quá mức hấp dẫn đám nàng.

“ Lạc Nhạn nói không sai, công tử bản lãnh rất lớn, hơn nữa còn có thứ rất lớn Loan Loan cùng mấy tỷ muội đều bị công tử dày vò chết đi sống lại, Lạc Nhạn có muốn thử lĩnh giáo bản lảnh công tử hay không?”

Trầm Lạc Nhạn gương mặt đỏ lên, khi nghe được mấy lời này, nàng là người thông minh cho nên làm sao nghe không hiểu được chứ.

Tứ kiếm cùng Tống Ngọc Hoa ở gần đều đỏ bừng xẩu hổ, bọn họ mặc dù thân thể đả trao cho y, nhưng da mặt mỏng, không có như Loan Loan từ nhỏ đả lớn lên tại Âm Quỳ phái đối với việc nam nữ đả quen thuộc.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới