Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2220: Kiểm soát Dương Châu



Thượng Tú Phương đi đến gần hướng về cái bàn của Đế Thiên An mà đi, mắt đẹp nhìn hắn hỏi : “ mong công tử chỉ điểm cho”

Nàng chú tâm vào nhạc luật, chuyện giang hồ rất ít chú tâm vào, say mê trong đó vậy mà vui sướng thảnh thơi.

Cho đến khi Đế Thiên An danh truyền giang hồ, vũ lực kinh sợ quần hùng, làm cho nàng chú ý đến đó là hắn ca xướng cùng cầm nghệ cao siêu. Một khúc đoạt tâm người nghe như say như mê, từng thủ khúc mới lạ độc đáo lại đi vào lòng người.

Đáp lại Đế Thiên An uống một ngụm rượu, ngón trỏ trái viết lên hư không những dòng văn tự vàng kim

“Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung,- Mặt tưởng là hoa, áo ngỡ mây,

Xuân phong phất hạm, lộ hoa nùng. -Hiên sương phơ phất gió xuân bay.

Nhược phi Quần Ngọc sơn đầu kiến - Nếu không gặp gỡ trên Quần Ngọc,

Hội hướng Dao Đài nguyệt hạ phùng- Dưới nguyệt Dao Đài sẽ gặp ai”

Thượng Tú Phương đọc thơ mặt lại thoáng lên mây hồng, khi lời thơ tán thướng ca tụng mình dung mạo, nói : “ thiếp thân cảm tạ công tử tặng thơ”

Tấm lụa trắng trên bàn vẻ lấy một cô gái, chính là Thượng Tú Phương, những văn tự vàng kim là thơ khúc đọc lên được viết ra dung nhập xuống, chưa hết từ mi tâm óng ánh chi khí dung nhập vào lụa trắng.

Bức họa này bên trong Đế Thiên An tặng cho Thượng Tú Phương những từ khúc, nhạc luật cách chơi, những bài hát mà hắn nghe được, đi qua nhiều thế giới.

Hai tay biến ảo các thủ ấn đánh vào bên trong lụa trắng, pháp quyết hoa mắt chóng mặt khiến cho đám người ở gần không cách nào nhìn rõ ràng được.

Đám người im lặng dõi theo không nói.

“ So với ta thời gian còn lâu hơn nhiều” Độc Cô Phượng thầm nói, ánh mắt mở lớn nhìn về Đế Thiên An đang chăm chú khắc họa lên quyển trục.

Nàng tận mắt thấy y vẻ tranh cho mình, học được võ công từ y biết được bản thân Đế Thiên An đáng sợ như thế nào.

Hơn nữa cái con người này lung tung tặng loạn võ kỹ của mình, mỗi một người nhận được lại không giống nhau. Nhưng đều là thần công có uy lực vô cùng cường đại, chỉ cần tu luyện đến đại thành sau này quát tháo giang hồ.

“Thời gian lâu như vậy, Thượng Tú Phương một lòng truy cầu âm nhạc, có lẻ Đế Thiên An để lại nhạc luật cho nàng ta” Vưu Sở Hồng quan sát nói.

Vốn bản thân cùng cháu đi một chuyến bái phỏng trên sông, nhưng mà đụng phải Thiên Đao cùng thuyền mấy ngày lại rời đi.

Nhưng không được bao lâu, lần nữa lại bái phỏng khi Hòa Thị Bích cùng Dương Công Bảo Khố tin tức được thả ra ngoài, Dương Châu biến động để cho Độc Cô gia làm ra lựa chọn.

Đó là sớm ngày đầu nhập vào, Đế Thiên An từ Từ Hàng Tĩnh Trai lấy đi Hòa Thị Bích, đoạt Dương Công Bảo Khố lại dám mở lôi đài, y cuồng ngạo nhưng thực lực của y bài ra tận mắt Vưu Sở Hồng đả chứng kiến.

Mạnh mẽ như Thiên Đao Tống Khuyết còn không làm gì được. Thế lực Dương Châu khổng lồ lại bị đánh hạ trong thời gian ngắn. Toàn bộ thế lực lớn nhỏ ngoan ngoãn làm việc dưới thủ đoạn của thủ hạ Đế Thiên An.

Bây giờ thiên hạ còn chưa định, nếu không sớm thông qua cháu gái mình nương nhờ, vậy chờ Đại Tùy bị Đế Thiên An đánh xuống lợi ích thu về có được bao nhiêu.

“ Công tử ấy là đang tặng võ công cho ta ư? nhưng ta một lòng truy cầu nhạc luật, điều này công tử ấy cũng biết mà” Thượng Tú Phương ánh mắt nhìn về nam tử tuấn lãng kia không dứt, trong lòng xoắn xuýt lên.

Nàng gặp qua không ít nam tử tuấn lãng, có trung nguyên tuấn kiệt có ngoại tộc phóng khoáng dã tính. Nhưng chưa từng gặp qua được một nam nhân nào cho nàng xao động.

Đế Thiên An quá mức ưu tú, nhất là y so với nàng nhạc luật càng cao hơn một bậc, thông qua bái phỏng trò chuyện, kiến thức về âm nhạc uyên thâm, rất nhiều thứ mà nàng chưa từng biết đến cũng được y chỉ điểm.

Tuấn lãng cho nữ tử trầm mê, kiến thức mênh mông, thực lực vô song, một gả nam tử như thế nàng ái mộ hắn cũng là bình thường.

Ước chừng qua 10 phút, Đế Thiên An nói : “ Nàng một lòng truy cầu thứ mình yêu thích, ta để lại cho nàng tất cả những thứ ta biết về lĩnh vực nhạc luật. Đây là món quà ta tặng nàng, nhỏ máu lên nhận chủ, nàng sẻ ưa thích”

“ Là vậy!!” đám người quan sát nghe chính miệng Đế Thiên An thừa nhận, cũng đả rõ hơn về thứ Đế Thiên An để lại cho Thượng Tú Phương.

Thượng Tú Tuần nghe được mừng rỡ, nhìn quyển trục lăng không mà đến mình, lại nhìn nam tử kia có phần hư nhược, cảm kích nói : “ món quà quá quý trọng, Tú Phương cảm tạ công tử chi ân, nhất định sẻ trân trọng”

“ Về phần chỉ điểm nếu nàng muốn nghe, chi bằng đổi cái địa điểm, ít người một chút hai chúng ta tâm tình càng tốt hơn” Đế Thiên An lại trêu chọc nữ tử.

Thượng Tú Phương nghe mà mắt cở, nàng đặt chân lên con thuyền này cũng được nửa ngày thời gian. Đối với gả công tử này cũng biết một hai, đa phần các cô gái trên thuyền đều bị hắn trêu chọc cho đỏ mặt xấu hổ cả.

Lúc này một con thuyền nhỏ khác đả tiếp cận lên thuyền lớn, từ bên dưới bốn cái như đúc không khác biệt gì nhau, chỉ khác nhau là y phục mặc lấy, thông qua đó mới phân biệc được người nào.

Mai Lan Thu Cúc tứ kiếm cung kính đi đến gần Đế Thiên An nói : “ Công tử, lôi đài đả được dựng hoàn tất”

“ Ukm” Đế Thiên An hài lòng, lại hỏi : “ Đám thế gia quý tộc kia thế nào rồi”

Cúc Kiếm nói : “ công tử an tâm, bọn họ nào dám làm càn chứ”

Thu Kiếm chen lời : “ trúng Sinh Tử Phù bọn họ cho vạn cái lá gan cũng không dám làm bậy”

Dương Châu lớn nhỏ thế lực có thể nhanh chóng bị thu phục, đều là bị Sinh Tử Phù cho kiềm chế. Thế lực giải quyết nhanh gọn Dương Châu trong thời gian ngắn đó là Thiên Sơn Linh Thứu Cung, 36 động 72 đảo được huy động khống chế toàn thành.

Lớn nhỏ thế lực đầu nảo đều bị Sinh Tử Phù giam cầm, vì mạng sống của mình lẫn những người khác chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Đế Thiên An quay sang nhìn không xa mình một nữ tử : “ Lạc Nhạn, ta giao Dương Châu cho nàng quản lý trước”

Trầm Lạc Nhạn mỹ mâu bắn ra tinh quang, nói : “ Công tử không sợ Lạc Nhạn làm hỏng đại sự của người ư”

Tùy triều mất lòng dân, bách tính khốn khổ các nghĩa quân nổi lên khắp nơi, vốn Trầm Lạc Nhạn ánh mắt rơi vào một người đó là Lý Mật ở Ngõa Cương trại, nhưng sự xuất hiện của Đế Thiên An làm cho nàng thay đổi.

Âm Quỳ phái cùng với Từ Hàng Tĩnh Trai ân oán dây dưa, luôn muốn ảnh hưởng thiên hạ tranh đoạt Đế vị. Mà Đế Thiên An võ công cao cường, Âm Quỳ phái lại như thiên lôi sai đâu đánh đó, Âm Hậu đích thân ra mặt để cho nàng lưu ý.

Một kẻ như Đế Thiên An lại có Âm Quỳ phái đứng phía sau, sau lại phô bày ra vũ lực đáng sợ như vậy. Âm Quỳ phái lại càng lớn mạnh hơn, thống nhất Ma môn khó mà đạt được ý nguyện đả dưới tay Âm Hậu hoàn thành.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới