Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2224: Gặp lại Sư Phi Huyên



Thời gian lại chậm rãi trôi qua từng ngày.

Cái gì đánh đàn ngâm thơ ca hát hay chơi cờ hoặc chỉ điểm võ công, Đế Thiên An tại thuyền lâu cùng đám nữ bồi tiếp.

Trăng treo bóng nước, thuyền lâu phía trước, một con thuyền nhỏ di chuyển đến thuyền lâu to lớn, một cái tuyệt sắc nữ tử cõng theo một thanh kiếm dẫm nhẹ phi thân mà lên bong thuyền.

“ Huyên Huyên đã lâu không gặp” Đế Thiên An chào hỏi nữ tử phía trước, đả không còn là nữ giả nam trang, gương mặt tuyệt mỹ che lấy một tấm mạn che, khí chất dung mạo khiến cho đám nữ trên bong thuyền cũng ảm đạm.

Có lẻ ở đây người có thể cùng Loan Loan so bề tài sắc dung mạo với Sư Phi Huyên, con mắt đảo nhẹ, kiều mị nói : “ xem ra một khúc Độ Ta Không Độ Nàng của công tử làm cho Sư tiên tử lưu luyến rồi”

“ Phốc xuy” vài nữ tử nhịn không được che miệng cười lấy, khúc ca này đám bọn họ làm sao mà không biết được.

Hiện giờ Ma môn người thích nhất là ngâm hát ca khúc này, dùng ca khúc này châm chọc lấy chính đạo Phật môn.

“ Đây chính là người công tử tặng ca ư?” Tứ kiếm nhỏ giọng nói, ánh mắt quan sát thân ảnh nử tử phía trước.

Sư Phi Huyên không chút thay đổi, nói : “ Sư Phi Huyên một lòng hướng phật, tâm như chí thủy, sư tăng trong khúc hát của công tử tu hành còn chưa đủ, tình một chữ còn chưa buông bỏ được.”

“ Ồ” Loan Loan cười lên, rồi nói : “ lần trước trong mộng cảnh người nào đó cũng giống như ta trầm mê trong sắc dục đây, người càng thuấn khiết khi bị nhiễm bẫn càng thêm điên cuồng à, công tử người nói Loan Loan nói đúng không?”

Đế Thiên An cười đáp : “ được rồi, nàng đừng chọc Huyên Huyên, lần trước nàng chạy nhanh như vậy, ta muốn bắt làm áp trại phu nhân còn không kịp à”

Sư Phi Huyên bỏ ngoài tay những lời này, nói : “ lần trước công tử có nói sẻ trả lời 3 câu hỏi của tiểu nữ, hôm nay Sư Phi Huyên đến là muốn nghe công tử trả lời”

“ Được thôi” Đế Thiên An cười đáp.

Sư Phi Huyên mặt nghiêm nghị, hỏi : “ Hơn hai tháng trước Liễu Không thiền sư Tĩnh Niệm Thiền Viện cùng Tứ Đại Kim Cương hộ pháp mất tích bí ẩn khi canh giữ Hòa Thị Bích. Bây giờ tin đồn công tử nắm giữ lại tổ chức lôi đài, tiểu nữ muốn hỏi chuyện thứ nhất, công tử vì sao có Hòa Thị Bích”

Nhất thời đám nữ trên bong thuyền ai nấy đều nhìn, chờ đợi câu trả lời của Đế Thiên An, dù sau chuyện này cũng không phải là nhỏ, bọn họ cũng muốn biết y có được Hòa Thị Bích như thế nào.

Hòa Thị Bích được canh giữ ở Tĩnh Niệm Thiền Viện, được các tăng nhân ngày đêm trông coi. Người có ý với nó không phải là không có, nhưng trước giờ chưa ai có thể lấy được bảo vật này.

Đế Thiên An đáp : “ ta đi một chuyến lấy Hòa Thị Bích, thế là lấy được thôi”

Đơn giản ngắn gọn xúc tích lại dể hiễu, đám nữ nghe xong im lặng luôn.

Sư Phi Huyên truy hỏi : “ các tăng lữ trong chùa đả bị công tử sát hại”

Nhẹ gật đầu, Đế Thiên An thừa nhận : “ vốn ta không định giết, nhưng mà đám người này không biết sống chết mắng ta, lại còn đòi giết ta trừ ma vệ đạo, ta đành từ bi độ bọn họ đến tây thiên cực lạc gặp Như Lai”

Sư Phi Huyên nói : “ Hòa Thị Bích là vật mà Từ Hàng Tĩnh Trai luôn canh giữ, giao cho minh quân để thiên hạ an bình. Mong công tử trả lại cho Sư Phi Huyên”

Tứ kiếm quát : “ làm càn, đồ của công tử ngươi cũng dám đòi, chỉ một cái Từ Hàng Tĩnh Trai cũng dám lớn lối trước công tử”

Loan Loan bồi vào : “ Hòa Thị Bích vốn không phải là của Từ Hàng Tĩnh Trai, giờ công tử lấy được muốn đòi lại. Từ Hàng Tĩnh Trai đúng là uy phong à”

Trầm Lạc Nhạn mở miệng : “ Hòa Thị Bích vốn không phải là đồ của Từ Hàng Tĩnh Trai, thiên hạ người có đức người nắm giữ, công tử dựng lôi đài kẻ thắng lấy được, bây giờ lại muốn giao trả cho Từ Hàng Tĩnh Trai, chuyện này đúng là buồn cười mà”

Dù sao nàng đả chọn Đế Thiên An làm minh chủ, Ma môn cùng Thiên Sơn Linh Thứu Cung thanh danh không tốt nhưng lại là thế lực của minh chủ mình, đả đầu nhập nói rõ với Chính đạo trận doanh đối kháng.

Được làm vua thắng làm giặc, nàng cần gì phải để ý Từ Hàng Tĩnh Trai sắc mặc nữa cơ chứ.

Việc Đế Thiên An đem Hòa Thị Bích làm phần thưởng, cũng để nàng lo lắng, nhưng đối phương cùng Loan Loan cực kỳ tin tưởng, không xem vào mắt, để nàng rõ đối phương cực kỳ tin tưởng vào thực lực của mình.

Vũ lực của Đế Thiên An sức một người đáng sợ đả đành, thế lực phía sau lại càng khổng lồ. Đế Thiên An cũng không phải là hạng ngu ngốc vô năng, đả dám làm tất có hậu thủ cho mình.

Trầm Lạc Nhạn còn cho rằng, có khi lần này mượn cớ trừ diệt luôn các thế lực chống đối tham dự tranh đoạt Hòa Thị Bích cùng Dương Công Bảo Khố, nàng lại cất lời : “ Muốn lấy về Hòa Thị Bích, như vậy đến ngày 15 tháng 8, dựa vào bản lãnh tại lôi đài lấy về”

Cho dù thắng thua thế nào đối với minh chủ nhà mình đều có lợi mà không có hại, Hòa Thị Bích làm mồi, bao nhiêu thế lực đỏ mắt, ngoại tộc cường giả nhìn vào, cho dù Từ Hàng Tĩnh Trai lấy được cũng là hao tổn thực lực.

Người chết ta sống của các thế lực tranh giành lấy, người hưởng lợi sau cùng để cho trai cò đánh nhau ngư ông hưởng lợi là minh chủ mà nàng lựa chọn đi theo.

Sư Phi Huyên trầm mặc một hồi, lại hỏi : “ chuyện thứ hai Sư Phi Huyên muốn hỏi, công tử phải chăng là người của Ma giáo”

Đế Thiên An xuất đạo thi triển cái thế ma công, người bị đoạt công lực như chết lâu năm da thịt bọc xương, cực kỳ quỷ dị mà đáng sợ, vì đó mà có cái danh xưng Tu La công tử.

Nhưng tại Túy Nguyệt lâu y phô triển ra võ công để cho nhiều người nhìn bằng con mắt khác. Tự nghĩ ra võ công, dùng 10 môn võ công khác nhau, lại thêm cầm kỳ thi họa đương thời vô song.

Võ công còn hội Phật Đạo hai nhà, càng làm cho nhiều người sở nghi. Bởi những môn võ công mà y thi triển ra hoàn toàn không có trên giang hồ, một người lại sở hữu vô số thần công cái thế cũng là một điều khó hiểu.

Cộng thêm việc Âm Quỳ phái Âm Hậu ra mặt, trên dưới phái Âm Quỳ vì y làm việc nhưng lại không tu luyện Thiên Ma Sách, cũng chẳng có tu luyện bất cứ võ công nào trong Ma môn.

Điều này cũng dấy nên nghi ngờ cho rất nhiều người. Sư Phi Huyên là muốn xác nhận y có phải là người trong Ma môn hay không? hay là cường giả bị Ma môn lôi kéo hay không?

“ Thế nhân ngu muội, phàm nhân vô tri, nàng cũng vậy, bị tham sân si tam độc, thất tình lục dục quấn thân. Chính tà đan xen, luân thường trói buộc. Phật là cái gì, Ma là sao? Đạo cao bao nhiêu Yêu là thế nào? Quỷ thì thần dị, Tiên như thế nào?”

Đế Thiên An lại tiếp tục lắc lư hốt du em gái : “ Nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma. Tu luyện trăm sông đổ về biển, Phật đạo, Ma đạo, Yêu đạo, Tiên đạo, Quỷ đạo đều là một trong các đạo tu hành.”

Sư Phi Huyên chấn động trong lòng khi nghe được.

Đế Thiên An nói tiếp : “ Ta có quen một hòa thượng, hắn phật hiệu là Vô Tâm 5 tuổi đả được Vong Ưu nhận về nuôi nấng.”

“ Vong Ưu là ai? tại sao ta chưa từng nghe qua, còn nữa Vô Tâm chữ Vô này có liên can gì với Diệu Tăng Vô Hoa của Tĩnh Niệm Thiền Viện” Sư Phi Huyên đại não phân tích lấy danh tự nghe được.

Đế Thiên An lại đều đều nói : “Vong Ưu kẻ này rất giỏi, tinh thông Phật pháp, tu luyện Phật môn Lục Thông đả đạt thành tựu cao. Trong giới Phật môn được xưng là đệ nhất thiền sư, Hàn Sơn tự tuy là miếu nhỏ nhưng Phật pháp cao thâm mà vang danh xa gần”

Sư Phi Huyên cùng đám nữ im lặng nghe, trong lòng thầm nhủ : “ Phật môn lục thông trong Phật môn khó người luyện thành, Hàn Sơn tự ta lại chưa nghe qua, đệ nhất thiền sư? Có lẻ là y thêu dệt ra”

Vinh Giảo Giảo nghi hoặc : “ Phật môn lục thông ư? sao ta lại chưa nghe được, nó là võ công gì?”

“ Im lặng, công tử giảng chuyện” Tứ kiếm trừng Vinh Giảo Giảo một cái, làm cho tiểu cô nương ngậm miệng lại.

Đế Thiên An nói tiếp : “ Vô Tâm có phụ thân là Diệp Đỉnh Chi, là Thiên Ngoại Thiên tông chủ, vì một người con gái dẫn theo thuộc hạ Đông chinh, vô số các môn phái Tây Vực hưởng ứng tiến đánh Bắc Ly, dấy lên một tràng chính tà chi phân ”

“ Diệp Đỉnh Chi bại trận, Thiên Ngoại Thiên từ đó có tên Ma giáo. Diệp An Thế năm tuổi con trai của Diệp Đỉnh Chi làm con tin 12 năm, Thiên Ngoại Thiên suốt đời không được bước vào Bắc Ly”

“ Diệp Đỉnh Chi gây họa chết không biết bao nhiêu người, dĩ nhiên người Bắc Ly làm sao dể dàng để yên cho con trai của y làm con tin được. Giữa lúc ấy Vong Ưu thiền sư đứng ra nhận nuôi Diệp An Thế, vì danh tiếng của y cho nên rất nhiều người không làm khó, từ đó nó có tên là Vô Tâm”

“Cha chết, người người muốn giết. Bởi đám giang hồ bị thù hận ràng buộc, nhất là một số người chính phái lại không muốn để đứa trẻ này lớn lên, 12 năm sau có thể trở về Thiên Ngoại Thiên, cho nên thường quấy phá”

“ Vong Ưu võ công cao cường, Phật pháp tinh thông hắn một lòng độ những kẻ đến buông bỏ thù hận, che chở cho tiểu Vô Tâm. Trong mắt hắn Vô Tâm chỉ là một đưa bé nó không có tội, cũng chẳng là con trai của ma đầu gì cả”

“ Nhưng Vong Ưu biết mình chung quy một ngày xa lìa nhân thế, một khi hắn chết rồi thì Vô Tâm phải làm sao đây? Hắn nuôi nấng Vô Tâm chưa từng truyền dạy cho nó Phật kinh, cũng chưa từng bảo nó buông xuôi thù hận, chỉ một mực che chở nó còn lại cứ để cho đứa bé lớn lên”

“ Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, người giang hồ cũng không có từ bỏ quấy phá. Cuối cùng Vong Ưu quyết định tu tập lấy La Sát đường cấm thuật, đây xem như là hàng ma thần thông. Nó có thể xem như là Phật môn mặt trái võ công, đại loại như Ma công”
Nghe được đến đây đám người kinh hô: “ cái gì!!!”

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới