Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2231: Lấy nhiều vây ít



Chí cương chí dương chưởng lực, long ảnh màu vàng gào thét mà đến gần Đế Thiên An nhưng lại như Đả Cẩu Bổng một gậy của Uông Kiếm Thông, hoàn toàn vô dụng, không cách nào tổn thương được nhục thể biến thái của hắn.

“ Không xong” Hồng Thất Công thốt hô, chân dẫm một cái lùi người, thân hình trượt dài về sau né đi cái bàn tay của gả nam tử kia duổi ra.

Chính ngay lúc này, một cái lảo đạo tóc trắng dài nâng lấy trường kiếm đánh đến, giải vây cho Hồng Thất Công.

Võ Đang trưỡng lảo Mộc Đạo Nhân.

Mộc Đạo Nhân trường kiếm trong không trung xoay tròn, gần giống như vẽ ra một cái vòng tròn, càng sinh ra một luồng quỷ dị luồng khí xoáy.

Trường kiếm trong tay thình lình hóa thành một đạo bay cầu vồng chớp giật, kiếm quang tựa hồ đã tràn đầy linh tính, có khiến người ta khó có thể dùng lời diễn tả được lực áp bách.

Nhưng người hắn xuất kiếm lại là Đế Thiên An.

Chẳng chút màu mè, không một tia do dự lo lắng, để mặc kiếm khí công kích lên người, hữu thủ vươn lên, nhanh chóng bắt lấy lưỡi kiếm.

“ Đinh.. đinh..đinh”

Chói tai kim thiết bắn ra, hoa lửa không ngừng diễn sinh.

“ Crac”

Một tiếng vở nát vang lên, sắc bén vô cùng bội kiếm của Mộc Đạo Nhân lại bị Đế Thiên An bàn tay tụ lực bóp bể nát.

“ Cái gì” Mộc Đạo Nhân cùng đám người cả kinh khi thấy Đế Thiên An dám lấy tay không bắt kiếm lại đem kiếm bóp vở.

Trong nháy mắt, Đế Thiên An lắc mình đả xuất hiện phía sau Hồng Thất Công.

“ Cẩn thận” đám người Sư Phi Huyên vội hô lên.

Hồng Thất Công sinh tử trong thời khắc, tay trở ngược về sau xuất ra một chưởng.

“ Phanh!!”

Đế Thiên An nhếch miệng cười, bất vi sở động, ngay sau đó vận dụng trong người hấp lực, đem tinh khí trong người Hồng Thất Công hấp lấy.

“ Hả” Hồng Thất Công kinh hô lên, nổ lực điều khiển nội lực của mình lại, nhưng mặc cho hắn làm gì đều không kìm chế được, tinh khí trong người không ngừng mắt đi.

Hồng Thất Công lại quên mất một điều, Đế Thiên An còn có một môn Ma công đáng sợ nhất thế gian, bây giờ hắn chả khác nào là thanh kim loại bị nam châm hút lấy, không tài nào thoát ly ra được.

“ Phốc! phốc! phốc!”

Từng mảnh kiếm vở nát của Mộc Đạo Nhân bị Đế Thiên An cách không khống chế, nhanh như sao xẹt cắm lên người Hồng Thất Công đem hắn giết ngay.

Đế Thiên An không có tiếp tục hấp thụ, buông bỏ đi, thân hình lại thuấn di đến Mộc Đạo Tang vị trí, tay trái từ trảo tụ quyền.

“ Bùm!”

Nhất quyền đánh ra giáng lên người Mộc Đạo Nhân, mười vạn cân chi lực không cho hắn có thể phản kháng, bay vụt về sau hung hăn đụng lên bong thuyền gỗ, mới rớt xuống đất.

Lồng ngực lỏm xuống, xương cốt vở vụn, một ít đâm xuyên qua da thịt, máu tươi nhiễm ra, một đời cao thủ của Võ Đang với tông sư chi lực, chỉ dưới một quyền chết không thể chết hơn.

“ Ahhh” Triệu Tiên Tôn hoảng sợ kinh hô một tiếng lớn, cả người ngả bệnh về sau gương mặt tái mét, thân hỉnh run lẩy bẩy.

Uông Kiếm Thông, Hồng Thất Công, Mộc Đạo Nhân đều là danh dương giang hồ, tông sư chi cảnh thực lực nào có phải là chuyện đùa đâu. Ấy vậy mà không ai chịu nổi một kích của Đế Thiên An.

Bảo hắn làm sao mà không kinh sợ cho được, cho dù là năm xưa Tiêu Viễn Sơn cũng không thể so được.

“ Bang chủ”

“Ác tặc, trả mạng lại đây”

Tống Hề Trần Ngô từ bất ngờ tỉnh lại, bi thiết rống hô, thân hình lao đến vị trí Đế Thiên An muốn trả thù cho bang chủ cùng phó bang chủ của mình.

“ Cùng lên” Cuồng Sư Thiết Chiến vội hô lên.

Đám người đi theo cũng lập tức động thủ, không thể chờ đợi như trước, bọn họ bây giờ đả hối hận tại sao lại không ngay từ ban đầu xuất thủ trước, để cho bây giờ trong chốc lát phe mình đả mất đi các cao thủ.

Phật gia tứ đại cao tăng, Trí Quang, Huyền Nạn, Huyền Khổ, Sư Phi Huyên, Ninh Đạo Kỳ, Phạm Thanh Huệ động thân mà đi.

Giang Nam tứ lão : Thủy Đại, Hoa Thiết Cán nâng lên đoản thương, Lưu Thừa Phong, Lục Thiên Trữ đồng loạt xuất thủ.

Thục trung Đường môn môn chủ Đường Thập Ngũ, Cửu mệnh tổng quản Đường Thất Kinh, Hữu mật sứ Đường Thiên Trương nâng lên ám khí mà phóng xuất.

Côn Lôn Tam Thánh Hà Túc Đạo, Thần Hầu phủ Gia Cát Tiểu Hoa, Sở Lưu Hương, Thiết chưởng bang bang chủ Thượng Quan Kiếm Nam, Võ Đang Thất Hiệp : Tống Viễn Kiều, Du Liên Châu, Du Đại Nham, Trương Tùng Khê, Trương Thúy Sơn, Ân Lê Đình, Mạc Thanh Cốc cùng lên.

Toàn Chân thất tử : Đan Dương tử Mã Ngọc,Trường Xuân tử Khâu Xứ Cơ, Ngọc Dương tử Vương Xứ Nhất, Trường Sinh tử Lưu Xứ Huyền, Trường Chân tử Đàm Xứ Đoan, Quảng Ninh tử Hác Đại Thông, Thanh Tĩnh tản nhân Tôn Bất Nhị; bảy người nâng kiếm mà lên kết thành Thất Tinh Bắt Đẩu Kiếm trận.

Mặc dù việc làm có chút không mấy vinh quang cho lắm, nhưng Đế Thiên An hiện giờ bày ra vũ lực đả để cho bọn họ nhận ra được. Y mạnh mẻ đáng sợ vô cùng, đơn đả độc đấu bọn họ khó ai có thể cùng y chi địch, nhưng bây giờ lại khác.

“ Không biết xấu hổ”

“ Vô liêm sỉ”

“ Đồ mặt dày”

“ Chó má”

Lấy Tứ Kiếm dẫn đầu, đám nữ nhịn không được mắng nhiếc lấy.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới