Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2230: Một bổng chi uy



Loan Loan lên tiếng : “ vừa nãy có mấy người nói công tử nhà ta bôi nhọ phương trượng chùa Thiếu Lâm, bây giờ hắn sợ tội tự sát, có khi qua miệng cái đám chính đạo này là công tử nhà ta bức giết cũng có à.”

Sắc mặt đám người Phạm Thanh Huệ lúng túng, hiển nhiên việc làm của Huyền Từ chẳng khác nào là cái tát lên mặt bọn họ cả. Nhất là Phật môn Thiếu Lâm tự, bực này hành vi chẳng khác nào là trò cười cả.

Uông Kiếm Thông nói : “ Huyền Từ phương trượng đả tự vẫn tạ tội, cô nương làm sao còn truy mãi không tha”

Loan Loan cười nói : “ Ai nha, quả không hổ là đại bang chủ danh môn có khác, mở miệng một lời là chụp mũ cho tiểu nữ. Các ngươi đến tìm công tử nhà ta, chuyện xấu vở lỡ có người chết thế tội lại xem như không có gì cả, tiểu nữ mở rộng tầm mắt”

“ Ngươi!!!” Uông Kiếm Thông nghẹn họng.

Kiều Phong nhìn xác chết của Huyền Từ lại nhìn đám người Cái Bang nói : “ nay thân thế của Kiều Phong đả rõ, chức vụ thiếu bang chủ này xin giao lại cho bang chủ, sau này ta họ Tiêu không phải họ Kiều là người Khất Đan không phải người Hán, ân dưỡng dục cùng truyền công nhiều năm nay tình nghĩa đả hết.”

Tiêu Phong nói xong lại hấp một vò rượu đến, ngửa miệng uống lấy, nước rượu ừng ực trôi vào cổ.

“ Thiếu bang chủ” lục đại trưởng lão hô lên, thần sắc không nở.

Hồng Thất Công nói : “ Kiều Phong cũng được Tiêu Phong cũng được, người Hán có kẻ tốt kẻ xấu, người Khất Đan cũng có người tốt người xấu, trong mắt lảo con là đệ tử mà ta ưng ý nhất”

“ Aiii” Uông Kiếm Thông lại thở dài chán nản.

Tiêu Phong đem vò rượu uống một nữa, quay sang nhìn Đế Thiên An đáp : “ gia phụ còn sống trên đời, Đế Thiên An công tử đả nói vậy, Tiêu mỗ xin cáo từ ngày khác bái phỏng tạ ân”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Tàng Tư Các có một lảo hòa thượng quét rác, theo phỏng đoán của ta y có lẻ đả tiếp cận đại tông sư chi đỉnh, khoảng cách Phá Toái Hư Không cũng không xa, ngươi nên cẩn thận một chút”

“ Đa tạ” Tiêu Phong ánh mắt thoáng qua quang mang, lập tức dậm chân mang theo vò rượu mà đi.

Ninh Đạo Kỳ lên tiếng : “ công tử quả thật thiên hạ vô song, hôm nay Ninh mỗ mở rộng tầm...”

“ Sư huynh..” Hồng Thất Công vội vàng hô lên

Chỉ thấy thân ảnh Đế Thiên An đả lóe lên xuất hiện trước người Uông Kiếm Thông không xa, hai tay nhanh như chớp duổi lấy bắt lấy hai vị trưỡng lão Cái Bang, bàn tay như gọng kèm tóm lấy yết hầu.

“ Crac” một tiếng thanh âm vở nát vang lên, Chấp Pháp trưỡng lảo Bạch Thế Kính cùng Truyền Công trưỡng lảo Từ Lữ Chương sinh cơ đả tận, yết hầu vở nát mà chết

Ngay lập tức Uông Kiếm Thông cùng đám người ở gần lập tức nhảy lui đồng thời xuất chưởng, tay cầm côn đánh đến Đế Thiên An vị trí.

“ Phanh phanh”

Đế Thiên An tay phủi lấy y phục của mình, đối với lực đạo của mấy người đánh đến không một chút để ý nào cả, hai cổ thi thể theo tay hắn buông bỏ mà ngả rơi xuống mặt đất.

“ Chỉ là sâu kiến cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy, bản công tử ở chổ này để cho các ngươi phế võ công, nếu như phế được ta mạng cho các ngươi” Đế Thiên An phất tay nhẹ đem chung rượu lăng không bay đi, nói : “ rót rượu”

“ Là” Loan Loan kiều mị lên tiếng, đem vò rượu rót đầy chung.

Chỉ thấy Uông Kiếm Thông vung lên trúc ngọc chính là Đả Cẩu Bổng chỉ có bang chủ Cái Bang mới có thể giữ, cái này một gậy đánh ra có ít nhất nặng ngàn cân chi lực lượng.

Cho dù là voi rừng trúng phải một gậy này cũng chết, người thường bị một gậy đánh lên lập tức chết ngay đương trường, thậm chí cho dù có cương khí ngoại phóng cũng bị một gậy Đả Cẩu Bổng này phá bể.

Uông Kiếm Thông một thân Tông Sư cấp bậc, nội công hùng hồn thâm hậu, võ nghệ siêu cao, một tay Đả Cẩu Bổng Pháp càng là tu luyện đến đỉnh cao hóa cảnh.

Trên giang hồ có một cái bảng gọi là Kỳ Công Tuyệt Nghệ Bảng, liệt các môn các phái các nhân sĩ võ lâm tuyệt học nổi danh, mà Uông Kiếm Thông cùng Đả Cẩu Bổng có ghi tên trong đó, hơn nữa thứ hạng bài danh top 10 trong.

Này một gậy sử ra là Đả Cẩu Bổng Pháp chi tinh túy, đem toàn bộ lực lượng đánh vào hư không, điệp gia sức mạnh chất chồng lên, tốc độ thật nhanh tuyệt luân.

“ Bành!!!”

Lại thêm một tràng trầm đục vang lên, Đả Cẩu Bổng đánh lên thân thế Đế Thiên An chẳng để lại một chút gì, cả thân thể hắn vẫn bất động xê dịch.

“ Quá yếu” Đế Thiên An vươn tay nhanh bắt giữ lấy Đả Cẩu Bổng không cho nó bật nảy về sau, rồi sử xuất ra.

Bên trong cơ thể, năm mươi tiểu Đế Thiên An điên cuồng rót vào lực lượng, quán chú vào Đả Cẩu Bổng.

“ Ngươi đánh ta một bổng, ta trả ngươi một bổng, chớ có chết nhé” Đế Thiên An lắc mình một cái, thân hình đả xuất hiện phía sau Uông Kiếm Thông.

Uông Kiếm Thông mồ hôi lạnh xông ra, vội xoay người tay hóa chưởng đánh ra Hàng Long Thập Bát Chưởng.

Đồng thời Hồng Thất Công ở phía trước, hai tay xuất ra chường lực.

Nhưng đả muộn Đả Cấu Bổng mang theo lực đạo hùng hồn đả thoát ly khỏi tay Đế Thiên An từ lâu, lao nhanh đến trước khi Uông Kiếm Thông kịp xuất ra chưởng lực chí cương chí dương.

“ Ầm”

Cả thân hình Uông Kiếm Thông như diều đứt dây văng mạnh ra khỏi bong thuyền, hộ thân chân khí bị đánh vở nát bấy, lồng ngực lõm xuống, xương cốt đều vở vụn, đáng sợ là huyết nhục bị đánh nát bắn ra ngoài không trung.

Theo kình phong khiếp người như cơn cuồng phong quét đi.

“ Cái gì” Triệu Tiền Tôn khiếp sợ nhìn, da đầu tê dại lên.

Một bổng của Uông Kiếm Thông lại không để lại hề hấn gì, y chẳng một chút làm ra phòng hộ là dùng nhục thân ngạnh kháng, chỉ một bổng trực tiếp đem tông sư cảnh giới bang chủ Cái Bang Uông Kiếm Thông giết chết.

Một bổng này chấn nhiếp tinh thần Triệu Tiền Tôn cũng như những kẻ khác, phải biết tông sư chi cảnh nào đâu phải là rau cỏ đâu. Uông Kiếm Thông tại nhóm người bên trong thực lực bài danh 10 người dẫn đầu à.

“ Ngaoo!!!”

Hàng Long Thập Nhị Bát Chưởng từ Hồng Thất Công đả xuất ra, một chiêu mạnh nhất mang theo tông sư chi lực Kháng Long Hữu Hối gào thét mà đi.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.