Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2229: Huyền Từ tự sát



Tiêu Phong trợn to mắt, mắt hổ bên trong chảy ra khổng lồ hạt nước mắt, sau đó cười lớn một tràng đầy thê lương.

Loan Loan lên tiếng : “ cừu nhân giết người lại trở thành ân sư dưỡng dục, bọn họ dưỡng ngươi nhiều năm, mấy năm nay ngươi giúp Cái Bang lớn mạnh, giết không ít Khất Đan người, nào ngờ lại giết tộc nhân mình, đây chính là bộ mặt của chính đạo danh môn, lấy người Khiết Đan giết người Khiết Đan”

“Dưỡng ta người Thiếu Lâm, thành ta người Cái Bang! Ha ha ha ha”

Đế Thiên An nói tiếp : “ phụ thân của ngươi còn chưa chết, hắn sau khi rơi nhai may mắn được một nhánh cây đở được. Hận ý báo thù trà trộn vào Thiếu Lâm tự, mấy mươi năm này tại Tàng Thư Các ẩn nấp. Chờ một ngày đem chính những kẻ thù giết vợ hắn sát”

“ Cái gì?” Đám người lại cả kinh lên.

Kiều Phong nghe được chấn động, hốt hoảng lớn tiếng : “ Phụ thân ta, còn sống”

“Còn sống, còn có kẻ thù của nhà ngươi cũng trốn ở Thiếu Lâm tự, y cũng trốn ở trong đó tính đến giờ cũng đả sao chép đủ 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm rồi, Tiêu Viễn Sơn tuy còn sống song một lòng báo thù dục luyện Thiếu Lâm tuyệt học, tử quan cũng dần đến”

Lại một quả bom kinh thiên phích lịch được Đế Thiên An ném ra, làm cho những người ở đây biến sắc.

“ Còn sống, làm sao sẻ, y còn sống” Triệu Tiền Tôn sợ hãi thốt lên.

Uông Kiếm Thông gương mặt chau lại,bàn tay siết chặt, hỏi : “ lời công tử là thật”

Đế Thiên An chẳng thèm đếm xỉa đến lảo, nói: “ Kiều Phong cũng được Tiêu Phong cũng xong, ngươi là hán tử, ta rất thương thức, hôm nay phá lệ nói cho ngươi biết, ta không hy vọng ngươi lại chết ở Nhạn Môn Quan”

Kiều Phong chắp tay cúi đầu vái một cái thật sâu : “ đa tạ Đế Thiên An huynh, đại ân không gì nói hết, nếu không có Đế Thiên An huynh tại hạ không biết đến bao giờ mới rõ thật hư, Kiều Phong là người Khiết Đan mọi rợ nhưng vẫn biết ân oán phân minh, hôm nay tại hạ dù mất mạng cũng hộ huynh chu toàn”

‘Không cần” Đế Thiên An lạnh nhạt nói : “ một đám người này, không giết được ta đâu, trong mắt ta bọn chúng chỉ là giun dế mà thôi, một đám kiến hôi có thể làm được gì cơ chứ. Ta nói cho ngươi chỉ là để cho ngươi biết không đi vào sở quẩn, Khiết Đan mọi rợ vậy cái đám người này tốt đẹp sao”

Kiều Phong nghe xong lại vái một cái hành lễ : “ đa tạ”

Đế Thiên An nhìn Huyền Từ nói tiếp : “ Y là kẻ học Phật, trong mắt ngươi lẫn nhiều người đức cao vọng trọng, là danh môn chính phái. Nhưng y khi còn trẻ còn làm tăng nhân lại ăn nằm với một cô gái, cùng nàng ta sinh một đứa con”

Huyền Từ nhắm mắt, mấy động trong tay Phật châu, thân hình có chút run lên khi nghe được chuyện này.

Đế Thiên An đều đều nói : “ Nữ nhân kia tại giang hồ gọi là Diệp Nhị Nương không chuyện ác nào không làm. Mỗi ngày trộm lấy người khác trẻ con nhà khác, sau đó tàn nhẫn thủ pháp sát hại, vứt bỏ ở cha mẹ ruột ngoài cửa, chuyện như vậy nàng đã ròng rã làm hai mươi năm”

“ Nàng làm ra như vậy, chính là do phụ thân ngươi Tiêu Viễn Sơn năm xưa phát hiện bí mật này, đem con của Huyền Từ và nàng ta trộm đi. Chờ một ngày đem cho hắn thân bại danh liệt. Huyền Từ lời ta nói có đúng hay không?”

“Oành!”

Huyền Từ phương trượng trong tay Phật châu nổ bể ra đến, vô số hạt châu lăn xuống trong đất.

Huyền Từ thừa nhận : “A Di Đà Phật, thí chủ lời nói không sai”

“ Vô liêm sĩ” Tứ Kiếm cùng đám nữ mắng lên.

Loan Loan tràn đầy châm chọc : “ kẻ xuất gia có các giới luật nghiêm cấm, y lại phạm sắc giới, phạm sát giới. Buồn cười đó là lại là chính đạo Thái Sơn Bắc Đẩu, danh dương giang hồ Thiếu Lâm tự, còn mở miệng luôn là trừ ma vệ đạo, đúng là không biết liêm sỉ gia hỏa.”


Người xuất gia cưới vợ sinh con, đây chính là nghiêm trọng phạm vào giới luật nahf Phật, mà Huyền Từ thân là phương trượng tội thêm một bậc, nhiều năm trước tới nay bao che Diệp Nhị Nương ở bên ngoài lung tung giết trẻ con, này bút tội lỗi cũng đến toán một phần đến trên người hắn.

Huyền Từ phương trượng khe khẽ thở dài, nói rằng: "Hai mươi lăm năm trước, ta xuống núi cứu Nhị Nương cha mệnh, Nhị Nương đối với lão nạp rất là cảm kích, thế nhưng bần nhà nữ tử không cần báo đáp, lợi dụng thân thể tương hứa, cùng ta sinh ra một con trai.

Sau khi xuất hiện một lần biến cố, hài tử bị tặc nhân trộm đi, tung tích không rõ, Nhị Nương lại nhớ nhung thành nhanh, lúc đó lão nạp vẫn là Đạt Ma viện thủ tọa, không cách nào lâu dài ở bên ngoài dừng lại, trở về trên núi, chỉ để lại một quyển Nhiên Mộc đao pháp.

Ai biết Nhị Nương đã không còn là năm đó Nhị Nương, càng không ngờ lại là Tiêu thí chủ ra tay, đúng là nhân quả báo ứng”

Sự việc chuyển tiếp quá nhanh, đám người vây bắt Đế Thiên An sững sờ khi nghe được những cái tin mà bọn họ không ngờ được này. Lai lịch của thiếu bang chủ Cái Bang Kiều Phong, cũng như chính miệng Huyền Từ thừa nhận.

Huyền Từ cuối đầu thi lễ với Kiều Phong, nói : “ năm xưa vì tin lầm người mới dẫn lấy hôm nay cớ sự, bần tăng tự biết mình tội nghiệt sâu dày, làm ô uế danh tiếng Thiếu Lâm.”

Kiều Phong nhất thời không biết làm sao cho phải, ân oán dây dưa, Huyền Từ làm thủ lĩnh vây giết mẹ hắn nhưng có ơn không giết, Thiếu Lâm tự truyền thừa võ công, mà con trai của hắn lại bị phụ thân ngở đả chết của mình cướp đi, hắn nhất thời không biết phải làm sao.

Huyền Từ cúi đầu xong lại nhìn Đế Thiên An, nói : “ bần tăng có một chuyện muốn hỏi, công tử có thể cho bần tăng biết được không?”

“ Sư huynh!!!” Huyền Nan, Huyền Khổ, Trí Quang cả kinh thốt lên khi nhìn khóe môi Huyền Từ chảy ra máu tươi.

Hắn đã dùng nội công đánh gãy tâm mạch của chính mình, tự sát mà chết, vì là Thiếu Lâm Tự danh dự làm ra cuối cùng bảo lưu.

“ Con của ngươi vẫn còn sống, Tiêu Viễn Sơn đem ở Thiếu Lâm tự, pháp danh Hư Trúc” Đế Thiên An nói.

“ Hư Trúc.. là nó ư?” Huyền Từ lẩm bẩm, hắn vạn lần không ngờ con trai của mình lại sinh sống dưới mí mắt của hắn, tiếc là đến chết hắn mới phát hiện ra.

“ A Di Đà Phật” Tứ đại cao tăng lại niệm lên một tràng phật hiệu, kết cục thế này bọn họ cũng không ngờ được.

"Phương trượng! ! !"

"Huyền Từ phương trượng! ! !"

Ở đây Thiếu Lâm tự người lẫn các nhân sỉ võ lâm đi theo lòng đầy tiếc than thốt lên, một đời Thiếu Lâm phương trượng lại tự sát tại chổ, để bảo trì Thiếu Lâm tự tôn nghiêm.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.