Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2236: Dịch Kiếm thuật



Tóc đen nhánh, búi tóc bên trên cài cây trâm hình hoa, phía trên buông thõng tua cờ, nàng chỉ hơi động đậy, tua cờ liền lung lay dắt dắt.

Song mi thon dài như vẽ, hai con ngươi lấp lóe như sao, cái miệng nho nhỏ, môi mỏng, khóe môi hơi cong lên trên, mang theo một chút sầu bi ý cười. Toàn bộ khuôn mặt cẩn thận thanh lệ, như thế thoát tục, đơn giản không mang theo một tơ một hào khói lửa nhân gian vị.

Nàng mặc kiện màu trắng tiêu hoa cái áo, màu trắng váy xếp nếp. Ngồi ở đằng kia, đoan trang cao quý, điềm đạm nho nhã ưu nhã. Như vậy tinh khiết, non nớt, giống một đóa ngậm nụ hoa sen mới nở, không nhiễm trần thế.

Rất đẹp một nữ nhân, nhưng từ bên hông thanh bảo đao kiểu cách hoàn toàn khác với trung nguyên người Hán dùng lẫn khác thường ăn mặc đến xem, khẳng định không phải Trung Thổ nhân sĩ.

Nàng là Cao Câu Ly người, tam đại tông sư một trong Dịch Kiếm đại sư Phó Thải Lâm đại đồ đệ, Phó Quân Sước thực lực Tông Sư đỉnh phong cao thủ.

Dưới ánh trăng diệu nhẹ, Phó Quân Sước hai tay cầm chuôi đao không ngừng vung vẩy cùng với một thân ảnh khác giao chiến.

Tàn ảnh khắp nơi, kiếm khí vung vẩy, hoa lửa bắn ra không dứt, hai người công thủ qua lại hơn ba trăm chiêu lại tách nhau ra.

Đáng nói chổ giao chiến của hai nữ nhân lại là trước một con thuyền lớn, tại mặt sông phía trên, ngay dưới chân hai người như một lớp hàn băng mỏng làm chổ đệm chân cho hai nữ, giống như một tòa tiểu đảo trôi nổi trên mặt sông vậy.

Độc Cô Phượng chiến ý kéo căng, hưng phấn : “ Dịch Kiếm thuật quả nhiên bất phàm, trong tay cô nương tuy lợi hại, nhưng liệu có bao nhiên cân lượng?”

Phó Quân Sước nhìn nữ tử kia vung vẩy trường kiếm, khí thế trong người kéo căng lên kiếm khí tuôn trào, ngưng trọng nói : “ vậy để ta đây thành toàn cho ngươi”

Nhân ảnh chuyển động, Phó Quân Sước tung người bay tới, tiếp đó là tiếng khí công giao kích vang lên liên miên bất tuyệt.

Phó Quân Sước thì lại hóa thành một làn khói mỏng như loài quỷ mị, từ bát phương tám hướng tấn công như chớp giật, bảo kiếm trong tay hóa thành muôn vạn đạo hàn quang, từng đợt công kích nối tiếp nhau như triều dâng.

Độc Cô Phượng nâng kiếm chống đở, hoàn toàn không kiêng dè chút nào thô bạo đối chiến, hoàn toàn là cách đánh liều mạng.

Độc Cô Phượng thần tình nghiêm túc, song thủ hoặc quyền hoặc trảo hoặc chưởng, thi thoảng còn tung chân cấp thoái, tựa như đang thi triển ma pháp ứng phó thế công cường mãnh vô song của Phó Quân Sước.

Tại thuyền trên một đám người nhìn như say như mê,tuy đã cách một khoảng xa tới bảy tám trượng, nhưng kình phong của trận kịch chiến vẫn khiến nhiều nữ tử không nhịn được phải nhắm mắt lại.

Phó Quân Sước kiếm thuật tu luyện chính là từ sư phụ mình, Phó Thải Lâm sáng chế Dịch Kiếm Thuật chú ý lấy người Dịch Kiếm, lấy kiếm dịch địch.

Dịch Kiếm Thuật điều kiện tiên quyết này đây cao minh nhãn lực nắm giữ địch thủ vũ kỹ cao thấp, thăm dò đối phương nội tình, do đó làm ra phán đoán. Tựa như chơi cờ đoán được nước đi của kẻ địch, mới có thể vĩnh viễn chiếm giữ chủ động.

“Đinh đinh đang đang ~~~ “

Âm thanh không ngừng truyền đến, không biết chém bao nhiêu kiếm, hai nữ càng đánh càng hăng.

Nói thì chậm, chiến đấu thì nhanh, tốc độ của hai người chỉ có vài người trên thuyền có thể nhìn rõ được, còn lại đều chỉ thấy các đạo tàn ảnh cùng kiếm khí tàn phá bừa bãi mà thôi.

Phó Quân Sước trên tay kiếm sử ra Dịch Kiếm lại tựa như đâm không phải đâm, lại tựa như chém không phải chém, vô cùng phiêu dật, phương diện tốc độ chớp mắt nhìn một cái rất nhanh, lại nhìn một cái lại cảm thấy rất chậm, biến hóa thần bí, huyền ảo khó dò.
Độc Cô Phượng không phải ăn chay, nàng dùng qua đan dược lại có võ công Đế Thiên An để lại, trên tay trường kiếm thôi động, chớp mắt chém ra vô số đường kiếm, kiếm bạt sơn hà.

Điện quang hỏa thạch trong lúc đó, đao kiếm vừa đụng liền phân ra, bóng người cũng chợt hợp chợt phân, hai người cách xa nhau cách một trượng.

Phó Quân Sước tán thưởng nói: “Hảo kiếm pháp!”

Độc Cô Phượng trả lời: “ Ngươi cũng không tệ, Dịch Kiếm thuật quả là khó lường, tùy tâm ý mà phát động”

Hai người đối mặt nhìn nhau trong giây lát, rồi lần nữa xông vào đánh nhau.

Dịch kiếm thuật của Phó Thải Lâm là cảm tính, chỗ tinh vi là lão đem toàn bộ cảm giác, linh hồn kết hợp với kiếm, cảm giác bên ngoài là hư, cảm giác tâm linh mới là thật. Phó Quân Sước là thủ đồ tuổi trẻ nhưng thiên tư bất phàm, hiển nhiên kế thừa được y bát của sư phụ mình truyền cho.

Độc Cô Phượng không nắm bắt được, nhưng nàng cũng chẳng cần để ý, xuất kiếm liên miên không dứt.

Cho dù Phó Quân Sước nhìn ra nước cờ tiếp theo của nàng thì thế nào, vậy cứ đi thêm một nước khác là được.

Giống như trong quá trình đấu cờ vây, đối thủ nhìn rõ đường đi nước bước của mình, rồi hậu phát chế nhân, nước nào cũng chiếm ưu thế, tất sẽ bức Độc Cô Phượng rơi vào thế cờ chết, cho tới khi thua cả bàn, vậy thì hủy bỏ cái nước cờ mà mình tính đi một nước cờ mới.

Dùng người dịch kiếm, dùng kiếm dịch địch. Phó Quân Sước nước cờ nào cũng chiếm tiên cơ. Nếu cứ tiếp tục như thế này, đến lúc Độc Cô Phượng thi triển hết tuyệt kỹ thì chắc chắn sẽ mất mạng ở đây.

Nhưng Độc Cô Phượng vẫn ngang nhiên không sợ, bởi nàng tuyệt kỷ không chút nào thiếu cả. Lại thêm Phó Quân Sước cũng không phải là Phó Thải Lâm đại tông sư cao thủ, với nàng thực lực hiện giờ đối phó được.

“ Lần trước nàng ta vào cung hành thích Dương Quãng, không ngờ lại chạy đến nơi này tìm công tử” Loan Loan cười nói.

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Phó Thải Lâm phái nàng đến trung nguyên mục đích là thích sát Dương Quảng, theo số kiếp nàng thả ra Dương Công Bảo Khố để cho đám người Hán phân tranh, lẻ ra chết khi nhận nuôi hai đứa tiểu lưu manh thành Dương Châu”

Loan Loan ánh mắt sáng lên, chen lời : “ Là Khấu Trọng và Từ Tử Lăng”

Tứ kiếm hầu hạ một bên, nhớ lại mấy ngày trước theo lệnh của Đế Thiên An tìm lấy hai tên lưu manh cắc ké thành Dương Châu, nói : “ Đế chủ, hai tên lưu manh kia nhìn có lợi hại đâu chứ”

Đế Thiên An gật đầu : “ hai đưa nó khí vận dày đặc, chính là người có thể tu luyện lên được Trường Sinh Quyết. Vốn sau này trợ giúp Lý Thế Dân dựng nên Lý Đường tồn tại 289 năm. Có điều vì Bản Đế can dự cho nên rất nhiều thứ thay đổi, trong đó có số kiếp của nàng ta ”

“ Phàm nhân ngu muội, người trần vô tri làm sao có thể nhìn rõ được những thứ vô hình tồn tại trong thiên địa chứ.” Đế Thiên An nhàn nhạt nói,

Cách không xa, đám người Vưu Sở Hồng im lặng không nói, để ý thấy được tay chân lẫn hơi thở có chút run nhẹ lẫn phập phồng.

Đến giờ phút này, bọn họ đả rõ vì sao Đế Thiên An lại sở hữu nhiều thần công bá đạo đáng sợ như vậy. Có thể tinh thông mọi thứ, lai lịch bí ẩn của hắn khó người biết, vì sao Âm Quỳ phái lẫn Thiên Sơn Linh Thứu Cung lại cung kính có thừa.

Vạn lần không ngờ được, cái gả tuyệt đại phong hoa công tử, Ma đạo đệ nhất nhân lại chính là Đế Chủ hạ phàm, long thân dài ức vạn dặm hiển lộ trước thế gian.

Phó Quân Sước xuất hiện không phải đi theo nhóm người Phạm Thanh Huệ, nhưng lại cùng sư đồ Phạm Thanh Huệ bị Đế Thiên An bắt về trên thuyền.

Nàng cũng giống như nhiều nữ tử bị hắn thu hút mà đến.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới