Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2244: Tà Đế xuất thủ



Trong quá trình săn lùng thu thập, Hướng Vũ Điền không co phục dụng mà bào lưu, càng có nhiều thì càng tốt, một khi phi thăng liền có vốn liếng mà dùng.

Nếu như rời đi những thứ quý giá rơi từ trời rớt xuống kia hắn không có được, đây chẳng phải là việc làm hết sức ngu ngốc ư.

Cho nên Hướng Vũ Điền nán lại, dùng thời gian nhanh nhất tích cực truy tìm thu thập các Tử Kim Thần Vũ về cho mình.

Khi Đế Thiên An hoành không xuất thế cũng làm cho Hướng Vũ Điền chú ý đến, một kẻ kinh tài tuyệt thế kia hắn làm sao không để mắt được.

“ Không tệ, bản công tử rất ưa thích” Đế Thiên An cười lên, nhìn 23 căn Long Hoàng lông vũ của mình mà vui thích.

Một căn thôi cũng đủ nhấc lên gió tanh mưa máu, ấy vậy mà Hướng Vũ Điền lại sở hữu một lúc 33 căn, có thể nói chính là đại tài khí thô, một khi lộ ra cũng đủ cho võ lâm thế gia liên kết trừ diệt chiếm đoạt rồi.

Hướng Vũ Điền thực lực vốn đả mạnh mẻ, cho nên so với rất nhiều người hắn thu thập mạnh hơn nhiều. Lại thêm hắn là Ma môn xuất thân, đoạt bảo vật cũng không phải là không thể, thành ra những ai sở hữu hắn nghe được đi một chuyến thành ra mới có nhiều như vậy.

“ Tốt lắm, đở tốn công ta tìm kiếm” Đế Thiên An vui vẻ, tay vươn ta nắm lấy 23 căn lông vũ, thân ảnh chậm rải bước đi.

Ngay lập tức một luồng phô thiên cái địa sát khí, áp bức bức người khí tràng từ Hướng Vũ Điền tản ra, không khí xung quanh trong nhã thất tụt nhanh xuống.

Hướng Vũ Điền lên tiếng : “Tử Kim Thần Vũ là Hướng mỗ thu thập, mời công tử giao ra cho ”

Tử Kim Thần Vũ cực kỳ quý báo, chính là tiền vốn cho hắn sau này Phá Toái Hư Không rời đi, hắn nán lại thu thập cũng là vì nó. Bây giờ bị kẻ khác cướp, làm sao mà chịu được cơ chứ.

“ Thu thập, đồ của Bản Đế ngươi cũng dám lấy, nể tình người giúp ta thu thập, Bản Đế tha cho ngươi một mạng” Đế Thiên An không đếm xỉa gì.

“ Được lắm”

Hướng Vũ Diền hét lớn một tiếng, tiếng hét giống như một trận cuồng liệt gió lốc, t đem toàn bộ kiến trúc trong nhã thất đều xốc lên.

Hướng Vũ Điền lăng lệ phong hành xuất ra một quyền, quyền chưa đến sát ý đả đến trước, luồng khí mênh mông bá đạo theo sau.

“ Oanh”

Sấm nổ vang dội thanh âm vang lên trong An Lạc Ổ, kinh động toàn bộ gia nhân gần đó.

Nhã thất vở nát một cái lổ thủng to tướng hiện ra, kiến trúc xung quanh bị kình khí nghiền nát thành từng mảnh nhỏ, rơi lả tả trong gian phòng, theo cơn cuồng phong nhấc lên mà thổi bay.

“ Phốc” Lỗ Diệu Tử nằm dưới mặt đất, ho khan ra một ngụm máu, ánh mắt co rút kính sợ nhìn về tan hoang cánh cửa phía trước, phía xa xa là hai thân ảnh đứng đối mặt với nhau.

Lúc này, Hướng Vũ Điền đầy đầu màu xám tóc không gió mà bay, giống như một tôn tiên ma, từ vạn năm ngủ say trung thức tỉnh, khí tràng bức người lan tỏa, đem xung quanh mặt đất đè lún, mọi thứ xung quanh hắn bị áp lực cho đè nát.

“Bang!!!!”

Một tiếng thanh thúy rõ to vô cùng, Hướng Vũ Điền tốc độ quỳ dị như tia chớp cực nhanh đả đến trước người Đế Thiên An một trảo nhấn một cái, một trảo mang theo kinh người sức mạnh lại như đập vào kiên cố nhất kim loại phát ra tiếng kêu,

Mặt đất dưới chân Đế Thiên An lún xuống ba tấc, từng đạo khe nứt như mạng nhện lan tỏa.

“Bang!!!!”

“Bang!!!!”

Tất cả mọi người trong tòa nhà cao lớn đều ngơ ngẩn khi nghe được những thanh âm này.

“ Rốt cục là chuyện gì xảy ra”

“ Khí tràng mạnh mẻ quá, là cao thủ phương nào”

“ Nơi đó là hậu sơn An Lạc Ổ nơi”

“ Không tốt, mau đi bẩm báo tràng chủ”

Chúng gia nhân gần đó phát hiện lập tức nhao nhao cả lên.

Hướng Vũ Điền nắm quyền thay đổi, lấy tay vì đao chém đến.

Một đao này, chính là tinh thần chi đao, uy lực vô cùng cho dù là Đại Tông Sư chi cảnh cũng tạm lánh phong mang, nếu dám ngạnh kháng liền táng thân bỏ mạng.

Đạo Tâm Chủng Ma tu luyện có thể làm cho tinh thần như thực chất, thậm chí có thể đem toàn bộ thiên địa tinh khí từ chính mình lỗ chân lông hút vào thể nội, chuyển hóa làm chân nguyên chi khí, cường hóa ngưng kết tinh thần, khắc chế đối thủ tâm thần.

Hướng Vũ Điền chủ tu Đạo Tâm Chủng Ma lại hấp thụ lấy Long Hoàng lông vũ của Đế Thiên An, lực lượng tinh thần của hắn vô cùng cường đại.

Một đao mang theo bức người uy thế, đem không gian xung quanh như ảm đạm đi mang theo hủy diệt chi lực bổ xuống.

“ OANH!!!!”

Cả tòa lâm viên như rung chấn, mái ngói vở vụn, cây lá gảy vở thành nhiều mảnh, mặt đất nứt thành các vết nứt rộng lớn, phong nhã cảnh sắc do Lỗ Diệu Tử bày bố đả không còn.

Khi cơn gió nhấc lên thổi qua cuốn đi bụi mù, chỉ còn lại là một mảnh tan hoang đổ nát dưới một đao uy thế vô cùng của Tà Đế Hướng Vũ Điền.

Một cái hố sâu đường kính đến 5 mét sâu gần 3 mét, nứt như mạng nhện từng khe dài lan tỏa, đứng tại trung tâm chính là Đế Thiên An, không hề có bất cứ thương tích gì, chỉ có phần y phục phía trên đả vở nát.

Hướng Vũ Điền chân đạp trên một cái mái ngói hành lang lành lặn, tay trái cầm là 33 căn lông vũ tím vàng là khi hắn bổ xuất một đao nhân cơ hội lấy lại được từ tay người kia.

“Tử Kim Thần Vũ đối với Hướng mỗ rất trọng yếu, đắc tội rồi” Hướng Vũ Điền nhìn Đế Thiên An lên tiếng.

Đối phương tính mạng không sao cả dưới một đao của hắn, điều này hắn đả lường được. Dù sao một kẻ có tu vị đến Phá Toái Hư Không cảnh giới làm sao mà dể dàng chết như vậy được.

“ Không tệ” Đế Thiên An khen, thân ảnh bước ra, nhanh chóng thoát khỏi hố, một đao kia có thể nói là mạnh mẻ nhất khi hắn đặt chân lên mảnh thế giới này.

Một kích của Hướng Vũ Điền vừa rồi Đế Thiên An có thể né tránh, nhưng hắn không có làm mà muốn xem thử một kích này mạnh đến đâu.

Cho nên mới có chuyện để cho Hướng Vũ Điền nhân cơ hội đắc thủ, lấy đồ trên tay của hắn, bằng không chỉ bằng Hướng Vũ Điền từng ấy tu vị còn chưa đủ sức.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới